- Anh định đưa tôi đi đâu ?
- Đến nơi rồi em sẽ biết.
Cửa hàng lễ phục của The Fashion.....
- Xin chào bà chủ Thi ! Hoan nghênh Phó tổng !
Vừa bước chân vào cửa hàng, tất cả nhân viên đều xếp hàng hai bên cửa để chào đón Lục Hạ Thi và Phó Trạch Diên.
- Anh đưa tôi đến cửa hàng lễ phục của tôi làm gì ?
- Tôi đã chọn bộ lễ phục đẹp nhất mà em thiết kế rồi.
Tối nay tôi có một tiệc rượu thượng lưu.
Tôi muốn em là bạn đồng hành.
- Hả ???
- Mấy người còn đứng đó làm gì ? Mau giúp cô ấy thay lễ phục và trang điểm.
- Dạ vâng thưa Phó tổng.
- Kh-khoan đã !
Một lát sau.....
Từ trong phòng thay đồ, một cô gái xinh đẹp, quý phái, sang trọng bước ra.
* Hình ảnh minh hoạ *
- Woa ! Đẹp thật đấy !
- Phó tổng, anh thấy sao ?
Phó Trạch Diên đỏ mặt nhìn cô.
Hạ Thi nhìn anh, ngượng ngùng hỏi :
- Tôi là nhà thiết kế, mặc như này có vẻ không hợp lắm đâu.
- Không sao đâu ạ.
Bà chủ của chúng ta chắc chắn sẽ là người đẹp nhất đêm nay.
- Khụ...Mau đi thôi !
Tiệc rượu.....
- Là Phó tổng kìa !
- Anh ấy đẹp trai quá đi mất !
- Người phụ nữ đi bên cạnh anh ấy là ai ?
- Hình như cô gái đó là nhà thiết kế nổi tiếng của The Fashion.
- Ghen tỵ với cô ấy quá !
- Mình cũng muốn được đứng cạnh Phó tổng.
Phó Trạch Diên và Lục Hạ Thi vừa bước vào bữa tiệc đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Cô khoác tay anh đi vào, vừa đi vừa nghĩ : “ Vốn dĩ vẫn chẳng thể thích ứng được với những nơi như này mà.
Haiz...”
- Đừng lo lắng quá.
Em chỉ cần đi cạnh tôi thôi.
- Ờ...ừm.
Cùng lúc đó, Lục Tịnh Vy đang đứng cạnh Hàn Mặc Nghiêm ở phía trong thì nhìn thấy Lục Hạ Thi và Phó Trạch Diên.
Cô ta ghì chặt ly rượu vang đỏ đang cầm trên tay, cắn răng : “ Một đám vô dụng ! Bà đây nhờ mỗi một việc mà làm cũng không xong.
Chết tiệt ! Con tiện nhân Lục Hạ Thi lại được thế mà đắc ý.
”
Nhưng cô ta bỗng nhếch mép.
“ Có cách rồi.
”
Lục Tịnh Vy quay sang nhìn Hàn Mặc Nghiêm, cười nói :
- Anh yêu\~Em vào vệ sinh một lát rồi quay lại.
- Ừm.
Lục Tịnh Vy đặt ly rượu xuống rồi lẻn ra khỏi phòng tiệc.
Bên ngoài phòng tiệc.....
- Tôi cần cô giúp một việc.
Cô vào lấy cho tôi hai ly rượu vang mới.
Gói thuốc này, cô cần phải đổ hết vào một ly.
Làm tốt việc này, cô sẽ được trả công hậu hĩnh.
- Dạ...dạ được.
“ Hừ ! Lục Hạ Thi, tôi sẽ làm cho cô phải bẽ mặt trước tất cả mọi người.
Bộ mặt thật rẻ rách của cô sẽ bị phơi bày ngay thôi ! ”
Vài phút sau.....
- Thưa tiểu thư, tôi đã mang hai ly rượu mới tới rồi.
Đây là ly đã pha thuốc.
- Tốt.
Cô lui đi.
- Vâng.
Lục Tịnh Vy đi đến chỗ Hàn Mặc Nghiêm và nói bằng giọng ngọt xớt :
- Anh yêu\~Em đi tiếp khách nhé !
- Đi cẩn thận kẻo đổ rượu vào người đấy.
- Ok babe\~
Cô ta cầm hai ly rượu đi tới chỗ Lục Hạ Thi đang đứng.
- Chị gái, để em mời chị một ly.
- Thôi khỏi.
“ Cô ta lại định giở trò gì đây ? Mình phải cảnh giác hơn với cô ta mới được.
”
- Chỉ đơn giản là tôi muốn mời chị ly rượu thôi mà.
Từ chối lời mời của người khác là không hay đâu.
- Được.
Coi như cô có chút thành ý.
Xin mời.
Lục Hạ Thi cầm lấy ly rượu từ tay cô ta rồi đưa đến gần miệng.
“ Hử ? Hình như trên mép ly có bột gì đó màu trắng.
Là thuốc sao ? ”
Thấy cô hơi kề ly lên gần miệng, Lục Tịnh Vy nhếch mép cười : “ Vẫn ngu như thế thôi ! ”
“ Hừ ! Tưởng có thể dùng dăm ba cái trò cũ này để lừa tôi thêm lần nữa à ? Xin lỗi nhé.
Con Thi ngu ngốc của ngày xưa đã chết lâu rồi.
”
Hạ Thi giả vờ đưa ly rượu kề lên miệng.
Thấy vậy, Lục Tịnh Vy cười nham hiểm.
“ Cắn câu rồi ! ”
Hạ Thi nhếch môi cười rồi giả vờ như chẳng may hất nhẹ tí rượu vào người Lục Tịnh Vy.
- Ối !
- Cô làm cái gì vậy ? “ Con tiện nhân này cố tình đây mà.
”
- Tôi...tôi xin lỗi ! A !
Hạ Thi cố tình lui lại để va vào người khác rồi làm rơi ly rượu xuống đất.
- Áaaaaa !
Phó Trạch Diên đang tiếp rượu với mấy đối tác bỗng nghe thấy tiếng hét liền chạy vội, gọi lớn :
- Lục Hạ Thi !
Chạy tới chạy lui rồi nhìn thấy cô đang ngồi dưới sàn nhà, anh lo lắng hỏi :
- Lục Hạ Thi, em làm sao đấy ?
- Tôi...tôi sợ mảnh thủy tinh vỡ.
- Được rồi, để tôi đưa em về.
Anh cởi áo vest ra khoác lên người cô rồi bế cô lên.
Hạ Thi giả vờ run rẩy người, túm lấy cổ áo của anh, thở gấp và nói :
- Phó..Phó Trạch Diên, hộc...tôi nóng quá ! Trong ly rượu đó có gì lạ lắm.
- Hả ?
“ Cái gì ? Cô ta đã phát giác ra rồi sao ? ”
- Em vừa uống ly rượu nào ?
- Cái ly...mà bị rơi xuống đất.
- Dương Vũ !
- Dạ có.
- Mang ly rượu này đi kiểm tra xem thành phần bên trong có gì.
- Tôi đi liền.
- Tôi đưa em về nghỉ ngơi.
- Ừm.
Lục Hạ Thi liếc mắt nhìn Lục Tịnh Vy, cười khểnh như muốn ám chỉ : “Muốn đấu với tôi ? Đừng có mơ ! ”