“Gân đây thành phố A làm rất ngặt, ông ta có phải điên rồi không? Bảo chúng ta mang vật này không phải cố ý bảo chúng ta đi gây chuyện sao? Bây giờ mỗi cửa ngõ vào thành phố A đều có cảnh sát canh, nếu như bị kiểm tra thì chúng ta không chịu nổi tội này đâu.
Cái này không thể mang đi.”
…
Đầu Bạch Lộ rất nhanh chuyển động, ‘đồ’ trong lời bọn họ lại bị cảnh sát kiểm tra, có thể bị chịu tội… Cô đoán từng chút từng chút, hẳn là thứ đồ gì bị cấm, nhưng cô vẫn không chắc chắn, rốt cuộc là cái gì.
“Đến thành phố A tính sau, cái này không thể mang theo, vứt đi.”
“Hay là cứ tiêm cho cô ta một mũi? Dù sao cũng là muốn chích cho cô ra, vào cơ thể rồi thì sẽ không dễ dàng bị kiểm tra…”
“Mày có phải điên rồi không? Đến lúc đó nếu cô ta nói bậy bạ gì với cảnh sát thì chúng ta có phải xong đời rồi không… Hơn nữa cũng không thể tùy tiện động vào cô ta.”
Gã đàn ông này hiển nhiên tương đối cẩn thật, Bạch Lộ nghe trong lời của hắn có chút kiêng kỵ: “Cô ta là người đàn bà của Lương Phi Phàm, mặc dù Diệp gia muốn cô ta nhưng chúng ta có thể làm là không nên đắc tội bất kỳ bên nào, nếu không phải bởi vì lần này thù lao cao thì tao cũng không muốn đắc tội với Lương Phi Phàm.
Thôi, chúng ta cứ đem người tới thành phố A trước, những chuyện khác để bên đó tính, không phải bên đó sẽ cho người tới tiếp ứng sao? Có muốn chích cho cô ta hay không, đến thành phố A tất nhiên sẽ có người thực hiện, chúng ta không nên tham gia chuyện này.”
…
Trong lòng Bạch Lộ khẽ nhót một cái, hai tiếng ‘Diệp gia’ khiến cô có chút bất ngờ nhưng lại thật giống như đã đoán trước được.
Quả thật là Diệp Tử Kiệt làm, dĩ nhiên bây giờ người hận không đem cô vào chỗ chết được, ngoại trừ Diệp gia thì sẽ còn người nào?
Nếu là Diệp Tử Kiệt… cô nghĩ, hẳn Lương Phi Phàm rất nhanh sẽ biến?
Bạch Lộ thầm kêu trong lòng, Phi Phàm, anh nhất định phải nhanh chóng tìm cứu em!
Chừng mấy giây sau có tiếng chuông điện thoại vang lên, một người trong đó nói: “Mày nghỉ ngơi một chút đi, lát tao sẽ lái xe, tao nghe điện thoại đã.”
“...”
Ngươi nọ hẳn đi ra xa một chút nghe điện thoại, có điều bởi vì cửa xe mở cho nên Bạch Lộ vẫn nghe được lời của hắn nói.
Không biết người gọi tới là ai, nói gì, Bạch Lộ chỉ nghe được gã bên này nói mấy câu: “...!Diệp tiểu thư? Tôi mặc kệ ai là Diệp tiểu thư, tôi chẳng qua chỉ là làm thuê cho người ta.
Nếu ông ta bảo tôi mang người tới thành phố A thì tôi chỉ biết mang người tới nơi đó, tôi sẽ không thay đổi đường đi… Ngươi nói gì?...!Vậy cũng không được, nếu không tôi cần liên lạc với người bên trên một chút… Như vậy sao?..
Được, ngươi bảo cô ấy tự mình liên lạc với tôi, lúc này tôi còn chưa vào thành phố A, xác định được thì tôi sẽ đi…”
Lại qua chừng 5 phút, chuông điện thoại di động vang lên, sau đó Bạch Lộ nghe lại nghe được tiếng nói chuyện của gã đàn ông kia.
Lần này hắn chỉ vội vã nói mấy câu, hắn cũng không nói nhiều, chỉ nhắc tới một từ nhạy cảm, chính là ‘tiền’.
Đại khái sau khi trả giá xong, sau đó gã đàn ông liền cúp điện thoại, quay đầu nói cùng gã bên cạnh mấy câu, thay đổi đường đi các loại, sau đó lần nữa đóng sập cửa xuống.
Chốc lát sau xe chậm rãi di chuyển.
…
Đến khi xe di chuyển rồi Bạch Lộ lập tức cố gắng bò dậy, vừa mới chuẩn bị gạt miếng vải đen che mắt ra nhưng cô suy nghĩ một chút lại cảm thấy không đúng.
Bây giờ còn không biết rốt cuộc mình phải đi nơi nào, nếu như cô đẩy tấm vải đen ra sẽ rất dễ khiến bọn chúng phát hiện ra cô đã tỉnh.
Bất kể thế nào cô đều phải tỏ ra yếu ớt một chút, như vậy mới có thể khiến bọn chúng xem thường.
Hơn nữa bây giờ cũng chưa xác định được tiếp theo sẽ gặp chuyện gì..;
Chỉ là, vừa tồi bọn chúng có nhắc tới ‘Diệp tiểu thư’, người này không phải là Diệp Lan sao?
Trái tim Bạch Lộ đập thình thịch, toàn thân quá mức căng thẳng.
Cô tự nhủ phải buông lỏng, ngàn vạn lần không nên nôn nóng, bất kể gặp chuyện gì thì Lương Phi Phàm nhất định sẽ đến cứu cô, cô chỉ cần chú ý để bình an vô sự trước khi anh tới là được rồi…
Cô còn phải bảo vệ tốt bảo bảo, cô không thể để bảo bảo bị bất kỳ tổn thương nào…
Phải thật bình tĩnh… thật bình tĩnh…