Chương 1057
Sau khi anh ta ra ngoài liền thuận tay đóng cửa lại.
Lâm Hương Giang ngồi xuống sô pha đối diện Lãnh Thiên Khuê : “Cô gái vừa nãy là em gái của Dạ Hữu Khánh à?
“Chị nói Minh Huệ sao? Cô ta là người nhà của chú anh ấy, nói là có quan hệ thân thích, nhưng mà cũng không tính là thân lắm.
”
Cô ấy vừa nói như vậy xong, Lâm Hương Giang liền hiểu được, nhịn không được liền nhắc nhở cô ấy: “Em phải cẩn thận một chút, cô ta đối với em có thái độ không tốt.
“Em biết, ngay từ đầu cô ta đã có thành kiến với em, đại khái là cảm thấy em không xứng với Hữu Khánh”
Lâm Hương Giang lắc đầu: ‘Không, cô ta coi em là tình địch”
Cô liếc mắt một cái liền nhìn ra Tô Minh Huệ có ý với Dạ Hữu Khánh.
Lãnh Thiên Khuê kinh ngạc nhìn cô: “Tình địch? Ý của chị là cô ta thích Hữu Khánh?”
Lãnh Thiên Khuê kinh ngạc xong thì cười không tin nói: ‘Sao có thể, Hữu Khánh là anh trai cô ta.
”
“Vừa nãy em cũng nói rồi, bọn họ căn bản không tính là thân thích cái gì, Dạ Hữu Khánh cũng không phải anh trai gì của cô ta hết” Lâm Hương Giang nói.
Nụ cười trên mặt Lãnh Thiên Khuê từ từ nhạt lại, không biết cô ấy nhớ tới cái gì, hai hàng lông mày bất giác nhíu lại Lâm Hương Giang nhìn thấy vẻ mặt của cô ấy thay đổi, xem ra cô ấy vẫn luôn không nhìn rõ tâm tư của Tô Minh Huệ đối với Dạ Hữu Khánh.
“Nếu thật là như vậy, khó trách ngay từ đầu cô ta đã có thành kiến với em”L ãnh Thiên Khuê cẩn thận suy nghĩ về thái độ của Tô Minh Huệ đối với Dạ Hữu Khánh, tin lời nói của Lâm Hương Giang, Cô ấy lại lập tức nói: “Cho dù cô ta thật sự thích Hữu Khánh cũng vô dụng, anh ấy sẽ không yêu thích cô ta, huống hồ em còn là vợ anh ấy nữa”
Lâm Hương Giang bình tĩnh nhìn cô ấy, nhịn không được hỏi: “Em tin tưởng vào tình cảm của Dạ Hữu Khánh đối với em như vậy sao?”
“Đương nhiên, em tin tưởng anh ấy sẽ không thích người phụ nữ khác”
Hơn nữa còn là kiểu con gái không chín chắn như Tô Minh Huệ.
Lâm Hương Giang lúc này mím môi không nói gì, quả thật Dạ Hữu Khánh đối với cô ấy xem như đã đủ tàn nhãn rồi, hại cô ấy nhà tan cửa nát, cuối cùng lại kết hôn với cô ấy.
Đàn ông như vậy thật ra vô cùng kinh khủng.
Cô thật sự không hiểu, Dạ Hữu Khánh đối với Lãnh Thiên Khuê rốt cuộc là yêu hay là hận?
“Làm sao vậy? Chị nghỉ ngờ tình cảm của anh ấy đối với em sao?”
Lãnh Thiên Khuê thấy cô không nói lời nào liền hỏi.
Lâm Hương Giang lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Anh ta đối với em như thế nào, bản thân em rõ hơn chị, chị không có ý kiến gì.
”