Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


Doãn Cẩn gật đầu, anh ta cũng tin chắc chắn Ôn Khanh Mộ sẽ không thể hiện nghĩa khí nhất thời, cứu Tô Lạc Ly mới là điều anh quan tâm nhất. 
Sau đó Hoắc Vũ Long bước ra. 
Đây là lần đầu tiên Hoắc Vũ Long nhìn thấy Ôn Khanh Mộ. 
Tên tuổi của Ôn Khanh Mộ chỉ là truyền thuyết trong giới kinh doanh, trước giờ chưa ai được thấy. 
Khi nhìn thấy Ôn Khanh Mô, Hoắc Vũ Long thật sự giật mình. 
Người đàn ông này quả thực đẹp trai, phóng khoáng, e rằng các cô gái nhỏ thời nay đều không cưỡng lại được sức hấp dẫn của anh. 
“Cậu Ôn, không biết nửa đêm cậu tới đây là có việc gì?” 
“Ông Hoắc, thật xin lỗi vì nửa đêm còn tới làm phiền ông! Nhưng gần đây vợ tôi ở chỗ ông, tôi muốn đón cô ấy về” 
Ôn Khanh Mộ không muốn vòng vo. 
Hoắc Vũ Long mỉm cười. 
“Xin lỗi cậu Ôn, tôi không biết vợ cậu, vợ cậu cũng không ở chỗ tối, mời cậu về cho” 

Ôn Khanh Mộ cũng không giận, anh tiếp tục nghịch khẩu súng lục tinh xảo trong tay. 
“Ông Hoắc, người ngay không làm chuyện mờ ám.

Tôi đã tra ra vợ tôi đang ở đây, nếu ông không thả người.” 
"Tra ra rồi? Xin hỏi cậu tra thế nào? Không có bằng chứng mà cũng dám nói vợ cậu ở chỗ của tôi, còn bảo tôi thả vợ cậu ra.

Cậu đang gây rối vô cớ!" 
Hoắc Vũ Long cũng không hề sợ Ôn Khanh Mộ. 
"Vợ tôi có ở chỗ ông hay không, bản thân ông tự hiểu, đừng giả vờ ngớ ngẩn hòng lừa tôi.

Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn, ông giao cô ấy ra để tôi đưa cô ấy đi thì xem như chuyện này cho qua, nếu không đừng trách tôi không khách sáo" 
Ôn Khanh Mộ nheo mắt, không muốn lằng nhằng với Hoắc Vũ Long nữa. 

"Buồn cười! Ôn Khanh Mô, cậu đừng cậy thế ức hiếp người khác.

Tôi nói cho cậu biết, đây là địa bàn của tôi, Hoắc Vũ Long tôi không phải người hiền lành gì đâu!" 
Một tên cháu chắt mà cũng dám kiêu căng trước mặt ông! 
Giản Ngọc trốn trong chỗ tối không lộ mặt. 
Mấy năm nay anh ta là con nuôi của Hoắc Vũ Long, chuyện này không ai biết cả.

Hoắc Vũ Long cũng không muốn để bất kỳ ai biết đến sự tồn tại của Giản Ngọc, điều này không có lợi cho Giản Ngọc. 
Cho nên Giản Ngọc không xuất hiện. 
"Tôi nói cho ông biết, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn! Tối nay ông phải thú nhận, nếu không tôi sẽ san bằng nhà của ông!" 
Sự kiên nhẫn của Ôn Khanh Mộ sắp bị bào mòn hết rồi. 
"Mạnh miệng quá nhỉ!" 
Dù gì Hoắc Vũ Long cũng lớn tuổi hơn, ông biết ôn Khanh Mộ có tiền có thể cũng biết Ôn Khanh Mộ là ma cà rồng. 
Anh là ma cà rồng, không thuộc về thế giới này nhưng anh lại có thể tự tung tự tác ở thế giới này, không cần suy nghĩ đến bất kỳ hậu quả nào. 
Vì thế không nên lấy cứng chọi cứng với cậu ta..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận