Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


"Ly Ly, nếu em là nữ chính, em sẽ lựa chọn thế nào? Chia tay nam chính ư?" 
Tuy Ôn Khanh Mộ lờ mờ đoán được đáp án, nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn hỏi cô cho rõ ràng.

Tim Ôn Khanh Mộ đập thình thịch, cảm giác như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Nếu em là nữ chính! " 
Ôn Khanh Mộ đang lặng lẽ chờ đợi đáp án của Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly lại uống một ngụm sữa chua, đảo måt lia lịa.

"Nếu em là nữ chính thì ban đầu em sẽ coi nam chính như người dưng, thế là xong phim! Ha ha ha.


Nói xong Tô Lạc Ly tự cười một mình.

Dạo này trên mạng rất thịnh hành đề tài nếu như thế này như thế kia thì sẽ xong phim.

Tô Lạc Ly cảm thấy rất buồn cười.

Nhưng lòng ôn Khanh Mộ lại đau đớn dữ dội.


"Nếu em là nữ chính, em sẽ không thích nam chính, mọi người đều nói anh ta đẹp trai, nhưng em lại chẳng thấy thế" 
Tô Lạc Ly nâng mặt Ôn Khanh Mộ lên.

"Anh ta làm sao đẹp trai bằng chồng em được?" 
Tuy cô đang khen Ôn Khanh Mộ nhưng ôn Khanh Mộ chỉ nhếch miệng, không sao vui nối.

Những lời vốn định nói hôm nay nhưng rồi lại thôi không nói ra.

"Chúng ta ngủ đi.


"Có phải em làm anh mất hứng không?" 
Tô Lạc Ly cũng nhận ra sự cô đơn trong ánh mắt Ôn Khanh Mộ.

"Chúng ta đều xem phim này rồi, hay là đổi sang phim khác nhé?" 
Xem phim cùng Ôn Khanh Mộ mà cô lại buồn ngủ, Tô Lạc Ly cũng cảm thấy mình quả thật hơi quá đáng.

"Không, thực ra anh cũng buồn ngủ rồi.


"Vậy được, chúng ta ngủ đi.



Ôn Khanh Mộ cầm lấy điều khiển từ xa tắt phim đi.

Đêm nay dù vẫn ôm Tô Lạc Ly như mọi khi nhưng anh không tài nào ngủ được.

Người phụ nữ trong ngực ngủ say, nhưng tim anh như bị xé rách ra thành nhiều mảnh.

Anh vốn tưởng rằng Tô Lạc Ly rất yêu anh, thậm chí có thể mặc kệ anh là sinh vật gì.

Nhưng chỉ một cuộc thăm dò bằng một bộ phim đã cho anh biết tình yêu Tô Lạc Ly dành cho anh chỉ giới hạn trong điều kiện anh là một con người.

Thực ra anh nên nghĩ đến kết cục này từ lâu rồi, nghĩ kỹ lại, bản chất Tô Lạc Ly là người phụ nữ rất truyền thống.

Cô không thích những thứ hư vô.

Học viện Mỹ thuật.

Hôm nay ở giảng đường vẫn có một tiết học đại cương.

Mục Nhất Hân vừa vào giảng đường liền bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, trông thấy Tô Kiêm Mặc thì lập tức vui vẻ chạy tới, ngồi bên cạnh Tô Kiềm Mặc.

Tô Kiềm Mặc vừa quay sang liền nhìn thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Mục Nhất Hân.

Tô Kiềm Mặc nhíu mày, quay đầu lại tiếp tục đọc sách.

Điều khiển Mục Nhất Hân vui vẻ là, lần này Tô Kiêm Mặc không bỏ đi luôn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận