Laura nghe vậy, trong giây lát ánh mắt chợt lóe lên.
Thật lâu sau, cô ta mới cố lấy dũng khí, hung tợn trừng mắt với cô, nói: “Đúng vậy, tôi thích cậu chủ, cho nên sẽ không để bất kỳ ai được.
làm tổn thương đến cậu chủ”
“Hứa Trúc Linh, đừng quên ngay từ đầu cô cũng chủ là một người thấp bé, hiện tại đừng tưởng chim sẻ biến thành phượng hoàng thì có thể thoát khỏi cái danh tiểu nhân thấp hèn”“
“Ồ? Thật vậy sao? Có vẻ cô rất quan tâm đến xuất thân của người khác nhỉ? Tôi hiện tại thoát khỏi cái danh tiểu nhân thấp hèn, vậy cô có thể không? Cô là cái thá gì, mà dám đánh t: Hứa Trúc Linh hung hăng trừng mắt, thân hình gầy gò cao thẳng tắp.
Cô kiên cường bất khuất, giống như vừa mới được đổ thêm bê tông cốt thép, giống như vĩnh viễn sẽ không bao giờ ngã xuống.
Cô cũng không chút khách khí, trực tiếp mạnh mẽ tát lại cô ta một cái thật mạnh.
Laura cũng không đơn giản, sớm đã có phòng bị, trực tiếp giữ tay cô lại.
“Hừ, cô cũng chỉ là…
Cô ta còn chưa nói xong, không ngờ Hứa Trúc Linh lại phản xạ lấy tay còn lại tát cho cô ta một cái.
Cái tát này rất mạnh, rất vang.
Laura bị tát có chút lảo đảo lui về phía sau, tựa vào tường, khó khăn ổn định lại bản thân.
Cô ta nheo mắt, sợ hãi nhìn Hứa Trúc Linh, thật sự khó có thể tưởng tượng, nhìn cô gầy gò, yếu đuối như vậy, thế nhưng lại có thể đánh mạnh đến vậy.
Bình thường cô luôn tỏ ra yếu đuối, thái độ lễ phép, không khác gì một cô gái hiền lành bình thường.
Bây giờ nghĩ lại, cô ta đã xem nhẹ cô.
Hứa Trúc Linh đứng trước mặt, lạnh lùng nhìn cô ta, bàn tay xoa khuôn mặt nhỏ nhắn.
“Có cảm thấy dễ chịu không? Không cần nhìn tôi như vậy, lúc cô đánh tôi nên nghĩ đến nhân quả báo ứng, chính mình cũng sẽ bị ăn một cái tát như vậy”
“Cô…”
Laura muốn lao đến, đánh nhau với cô nhưng Hức Trúc Linh không chút mập mờ, ngay lúc cô ta vồ tới, cô đạp một phát, trực tiếp kéo ra khoảng cách giữa hai người.
“Hít”
Laura đau đến nỗi hít một hơi lạnh, lần này không thể chống lại được nữa.
Cô quả quyết dứt khoát, ra tay cũng rất nặng, không có một chút do dự nào.
Người phụ nữ này không đơn giản.
“Cô nhắc nhở tôi không được quên đi thân phận của mình, không thể thay đổi được sự thấp kém trong xương cốt.
Vậy cô thì sao? Bây giờ cô nhiều lắm cũng chỉ là một người làm, tôi đã biến thành phượng hoàng rồi, mà cô chỉ là một con rối nhảy múa.
Cô thích Diên, tôi rất vui, cậu ấy vẫn còn một người yêu cậu ấy.
Nhưng, cô không nên đổ mọi ân oán lên người tôi.
Người cô yêu, có bản lĩnh thì để cậu ấy yêu cô, mà không thể đến diễu võ dương oai với tôi”
“Tôi chưa bao nghĩ sẽ làm hại cô, nếu như có thể, tôi cũng có thể liều cả tính mạng mình để bảo vệ cho cậu ấy.
Cô có thời gian hận tôi, không bằng dành nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh cậu ấy đi”
Cô nói từng chữ một.
“Chuyện của tôi không cần cô quan tâm, cô ít ở đây đạo đức giả thôi” Laura tức giận nói, sắc mặt méo mó.
“Tôi không quan tâm đến cô, cô nghĩ rằng mình là ai chứ?”
“Cô..”
Laura sắp bị lời của Hứa Trúc Linh làm cho tức chết rồi.
“Lần sau, nếu như cô còn tát tôi lần nữa, vậy tôi sẽ trả lại cho cô gấp đôi, tương tự.
Tôi không sợ bị đánh, bởi vì tôi biết, tôi sẽ đánh lại.
Cô dùng một phần sức, tôi sẽ trả lại cô gấp mười lần.
Cô tát tôi một cái, tôi sẽ trả lại cô hai cái.
Nếu như cô tát tôi hai cái, tôi sẽ trả lại cô bốn cái”.