"Không sao đâu, chỉ là hơi lạnh nên rùng mình "Anh ôm em thì sẽ không lạnh nữa."
Anh vòng tay qua và ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhân của cô.
Hành động này đã làm cho biết bao nhiêu người con gái rung động.
"Xin chào tổng giám đốc Thành Trung, lần này anh đưa bạn gái đến tham dự hội nghị là muốn thẳng thắn công bố mối quan hệ của mình cho mọi người biết phải không?" "Cô Trúc Linh, có phải cô và tổng giám đốc Thành Trung quen nhau nhờ chị gái mình giới thiệu phải không? Nhưng chị gái cô kết hôn với Cổ Lâm còn cô lại lấy chủ của Cổ Lâm, cô không cảm thấy nếu xét về vai về thì việc này rất kỳ lạ sao?" "Cô Trúc Linh, cô có cho rằng mình đang trèo cao không?" thôi." Chương 554: Áp lực khi gả vào một gia đình quyền thế "Không sao đâu, chỉ là hơi lạnh nên rùng mình "Anh ôm em thì sẽ không lạnh nữa."
Anh vòng tay qua và ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhân của cô.
Hành động này đã làm cho biết bao nhiêu người con gái rung động.
"Xin chào tổng giám đốc Thành Trung, lần này anh đưa bạn gái đến tham dự hội nghị là muốn thẳng thắn công bố mối quan hệ của mình cho mọi người biết phải không?" "Cô Trúc Linh, có phải cô và tổng giám đốc Thành Trung quen nhau nhờ chị gái mình giới thiệu phải không? Nhưng chị gái cô kết hôn với Cổ Lâm còn cô lại lấy chủ của Cổ Lâm, cô không cảm thấy nếu xét về vai về thì việc này rất kỳ lạ sao?" "Cô Trúc Linh, cô có cho rằng mình đang trèo cao không?" thôi." "Cô Trúc Linh, cô có cảm thấy nhiều áp lực không? Dù sao anh Cổ Thành Trung cũng là người có quyền có thể, lại là gia đình quyền quý nổi tiếng ở Đà Nâng "Cô Trúc Linh, cô có thể nói vài lời được không?" "Cô Trúc Linh..."
Mặc dù Cổ Thành Trung đã cảnh báo từ trước nhưng có lẽ vẫn còn vài tên không sợ chết, hỏi như ép người vào đường cùng vậy.
Nào là trèo cao, kết hôn với một người có vai về là chủ, áp lực nhiều hay không...
Những từ này giống như cố tình sỉ nhục cô vậy, giống như cô đã không từ mọi thủ đoạn để có được vị trí này.
Ngay cả khi có bảo vệ ngăn càn lại thì những chiếc micro màu đen vẫn đưa về hướng này như muốn đâm vào mặt cô.
Đám người đang ba hoa đó cứ như vô cùng nóng lòng muốn làm nhục cô vậy.
Mặt cô tái mét và cảm thấy hơi khó thở.
Cổ Thành Trung hung hăng quét mắt nhìn hết một lượt, thấy sắp ngăn không được nữa thì lập tức định măng đám phóng viên kia.
"Cô Trúc Linh, cô có cảm thấy nhiều áp lực không? Dù sao anh Cổ Thành Trung cũng là người có quyền có thể, lại là gia đình quyền quý nổi tiếng ở Đà Nâng "Cô Trúc Linh, cô có thể nói vài lời được không?" "Cô Trúc Linh..."
Mặc dù Cổ Thành Trung đã cảnh báo từ trước nhưng có lẽ vẫn còn vài tên không sợ chết, hỏi như ép người vào đường cùng vậy.
Nào là trèo cao, kết hôn với một người có vai về là chủ, áp lực nhiều hay không...
Những từ này giống như cố tình sỉ nhục cô vậy, giống như cô đã không từ mọi thủ đoạn để có được vị trí này.
Ngay cả khi có bảo vệ ngăn càn lại thì những chiếc micro màu đen vẫn đưa về hướng này như muốn đâm vào mặt cô.
Đám người đang ba hoa đó cứ như vô cùng nóng lòng muốn làm nhục cô vậy.
Mặt cô tái mét và cảm thấy hơi khó thở.
Cổ Thành Trung hung hăng quét mắt nhìn hết một lượt, thấy sắp ngăn không được nữa thì lập tức định măng đám phóng viên kia.
Nhưng nào ngờ.
Hứa Trúc Linh đã lên tiếng.
"Thật sự áp lực rất lớn." "Cô có thể nói rõ hơn áp lực thế nào khi gả vào một gia đình quyền quý không? Dù sao thì địa vị của cô và anh Cổ Thành Trung cũng cách xa đến như này, vậy thì sẽ áp lực về mặt nào?" "Không phải là áp lực khi được gả vào một gia đình quyền thế, mà do Cổ Thành Trung kiên trì theo đuổi và cưng chiều tôi hết mực nên tôi cảm thấy rất áp lực" Cô khẽ xoa trán giống như đau đầu vậy.
Khuôn mặt bé nhỏ nhắn lại, hàng lông mày nhíu lại giống như rất phiền lòng.
Cổ Thành Trung nghe vậy thì không nhịn được cười và dịu dàng nhìn cô.
"Sao chứ?"
Câu trả lời này thật sự làm rất nhiều người kinh ngạc, các phóng viên im lặng, rõ ràng là không biết phải nói gì.
Một người đẹp trai giàu có như Cổ Thành Trung lại theo đuổi cô? Có nhầm lẫn hay không vậy? "Cô Trúc Linh...
cô đang nói đùa với tôi à? Anh Cổ Thành Trung theo đuổi cô p Nhưng nào ngờ.
Hứa Trúc Linh đã lên tiếng.
"Thật sự áp lực rất lớn." "Cô có thể nói rõ hơn áp lực thế nào khi gả vào một gia đình quyền quý không? Dù sao thì địa vị của cô và anh Cổ Thành Trung cũng cách xa đến như này, vậy thì sẽ áp lực về mặt nào?" "Không phải là áp lực khi được gả vào một gia đình quyền thế, mà do Cổ Thành Trung kiên trì theo đuổi và cưng chiều tôi hết mực nên tôi cảm thấy rất áp lực" Cô khẽ xoa trán giống như đau đầu vậy.
Khuôn mặt bé nhỏ nhắn lại, hàng lông mày nhíu lại giống như rất phiền lòng.
Cổ Thành Trung nghe vậy thì không nhịn được cười và dịu dàng nhìn cô.
"Sao chứ?"
Câu trả lời này thật sự làm rất nhiều người kinh ngạc, các phóng viên im lặng, rõ ràng là không biết phải nói gì.
Một người đẹp trai giàu có như Cổ Thành Trung lại theo đuổi cô? Có nhầm lẫn hay không vậy? "Cô Trúc Linh...
cô đang nói đùa với tôi à? Anh Cổ Thành Trung theo đuổi cô p "Sao hả? Nhìn không giống a?" Có Thành Trung xác nhận lời nói của Hửa Trúc Linh.
"Thật ra những thông báo lúc trước không hề chính xác, Hứa Trúc Linh là vợ sắp cưới của tôi từ lâu rồi nhưng nghĩ đến việc em ấy vẫn còn đi học, sở gầy ra phiền phức không đáng có nên vẫn giữ kín đến giờ, chúng tôi đã bên nhau được khoảng một năm rưỡi rồi và tình cảm vẫn đang mặn nồng." "Vợ chưa cưới của tôi có ngoại hình xinh xắn, vóc dáng cũng đẹp, học thức cao lại rất dễ thương, đảm đang thảo vác và rất sắc sảo khi giao tiếp nên tất nhiên tôi sẽ theo đuổi em ấy rồi, đợi đến khi em ấy đủ tuổi kết hôn, tôi sẽ tổ chức một đám cưới linh đình để rước em ấy vào nhà." "Hèm...
anh Thành Trung...
tại sao anh lại thích cô Trúc Linh trong khi có rất nhiều sự lựa chọn như vậy?"
Phóng viên lúng túng hỏi, giống như không thể hiểu được.
Đó cũng là suy nghĩ của mọi người ở đây.
Tại sao lại thích Hứa Trúc Linh? Tuy rằng có thực sự rất ưa nhìn nhưng mà ở Đà Nẵng có rất nhiều người con gái xuất thân từ những gia đình danh giả như vậy, chắc chắn sẽ có người hơn hẳn Hứa Trúc Linh,
Tại sao là cô? Với lại vóc dáng đẹp gì chứ "Sao hả? Nhìn không giống a?" Có Thành Trung xác nhận lời nói của Hửa Trúc Linh.
"Thật ra những thông báo lúc trước không hề chính xác, Hứa Trúc Linh là vợ sắp cưới của tôi từ lâu rồi nhưng nghĩ đến việc em ấy vẫn còn đi học, sở gầy ra phiền phức không đáng có nên vẫn giữ kín đến giờ, chúng tôi đã bên nhau được khoảng một năm rưỡi rồi và tình cảm vẫn đang mặn nồng." "Vợ chưa cưới của tôi có ngoại hình xinh xắn, vóc dáng cũng đẹp, học thức cao lại rất dễ thương, đảm đang thảo vác và rất sắc sảo khi giao tiếp nên tất nhiên tôi sẽ theo đuổi em ấy rồi, đợi đến khi em ấy đủ tuổi kết hôn, tôi sẽ tổ chức một đám cưới linh đình để rước em ấy vào nhà." "Hèm...
anh Thành Trung...
tại sao anh lại thích cô Trúc Linh trong khi có rất nhiều sự lựa chọn như vậy?"
Phóng viên lúng túng hỏi, giống như không thể hiểu được.
Đó cũng là suy nghĩ của mọi người ở đây.
Tại sao lại thích Hứa Trúc Linh? Tuy rằng có thực sự rất ưa nhìn nhưng mà ở Đà Nẵng có rất nhiều người con gái xuất thân từ những gia đình danh giả như vậy, chắc chắn sẽ có người hơn hẳn Hứa Trúc Linh,
Tại sao là cô? Với lại vóc dáng đẹp gì chứ "Cũng không biết nữa, lần đầu nhìn thấy đã bị trúng tiếng sét ái tình, sau đó thì nhớ những khôn tả, đến khi gặp lại lần thứ ba thì lại mong muốn được biên nhau trọn đời
Đôi mắt phượng sâu thẳm của anh dịu dàng nhìn qua cô.
Cô gái bé nhỏ cảm thấy mình giống như bị hút vào trong ánh mắt ấy.
Một người con gái nhỏ bé như mình lại được anh trân trọng đến nhường này thật sự là may mắn nhất trong cuộc đời cô.
Nếu nói hôn nhân của những gia đình quyền thế thường là giả dối, phần lớn là bằng mặt không bằng lòng.
Nhưng tình cảm của họ lại hoàn toàn thật lòng bởi vì ánh mắt không biết nói dối.
Ánh mắt của Cổ Thành Trung không thể chứ đựng tất cả bởi vì trong đó đã có hình bóng Hứa Trúc Linh mất rồi.
Khi Hứa Trúc Linh nhìn anh, trong mắt anh hiện lên niềm hạnh phúc vô bờ.
Hai bên đều đáp lại tình cảm của đối phương chính là khoảnh khắc đẹp nhất trong tình yêu.
"Cũng không biết nữa, lần đầu nhìn thấy đã bị trúng tiếng sét ái tình, sau đó thì nhớ những khôn tả, đến khi gặp lại lần thứ ba thì lại mong muốn được biên nhau trọn đời
Đôi mắt phượng sâu thẳm của anh dịu dàng nhìn qua cô.
Cô gái bé nhỏ cảm thấy mình giống như bị hút vào trong ánh mắt ấy.
Một người con gái nhỏ bé như mình lại được anh trân trọng đến nhường này thật sự là may mắn nhất trong cuộc đời cô.
Nếu nói hôn nhân của những gia đình quyền thế thường là giả dối, phần lớn là bằng mặt không bằng lòng.
Nhưng tình cảm của họ lại hoàn toàn thật lòng bởi vì ánh mắt không biết nói dối.
Ánh mắt của Cổ Thành Trung không thể chứ đựng tất cả bởi vì trong đó đã có hình bóng Hứa Trúc Linh mất rồi.
Khi Hứa Trúc Linh nhìn anh, trong mắt anh hiện lên niềm hạnh phúc vô bờ.
Hai bên đều đáp lại tình cảm của đối phương chính là khoảnh khắc đẹp nhất trong tình yêu.
"Vậy tức là anh Có Thành Trung đã yêu có Hứa Trúc Linh ngay từ cái nhìn đầu tiên a? Còn cô Trúc Linh thì sao?" "Lần đầu tiên gặp mặt à? Khi đó anh ấy trông rất xấu và làm tôi rất sợ hãi." Hứa Trúc Linh nói thật lòng, Cổ Thành Trung không nhịn được cười và sở đầu cô: "Lúc đó tôi vẫn còn bị biến dạng nửa khuôn mặt nhưng em ấy vẫn xem tôi như người nhà và không bao giờ rời bỏ, vì vậy tôi sẽ không bao giờ buông tay em ấy.
Nhiều người tò mò tại sao tôi lại ở bên Hứa Trúc Linh thì là bởi vì em ấy đã chấp nhận ở bên đứa con thứ ba của nhà họ Cố khi người đó chỉ có hai bàn tay trắng còn ngoại hình thì vô cùng xấu xí" "Trước kia có rất nhiều tin đồn về tôi nào là xấu xí hung ác, tính cách lầm lì nên trong Đà Nẵng không ai dám kết hôn với tôi, vậy mà Hứa Trúc Linh lại đối xử với tôi rất tốt nên tôi cũng phải dùng quãng đời còn lại của mình bảo đáp em ấy chứ, đúng không?" "Ra là vậy."
Mọi người chợt nhận ra.
Bởi vì có người quấn quýt không rời nên mới có được ước hẹn bên nhau suốt đời.
Thời gian có hạn nên bọn họ không ở lại bao lâu thi đi vào trong.
"Vậy tức là anh Có Thành Trung đã yêu có Hứa Trúc Linh ngay từ cái nhìn đầu tiên a? Còn cô Trúc Linh thì sao?" "Lần đầu tiên gặp mặt à? Khi đó anh ấy trông rất xấu và làm tôi rất sợ hãi." Hứa Trúc Linh nói thật lòng, Cổ Thành Trung không nhịn được cười và sở đầu cô: "Lúc đó tôi vẫn còn bị biến dạng nửa khuôn mặt nhưng em ấy vẫn xem tôi như người nhà và không bao giờ rời bỏ, vì vậy tôi sẽ không bao giờ buông tay em ấy.
Nhiều người tò mò tại sao tôi lại ở bên Hứa Trúc Linh thì là bởi vì em ấy đã chấp nhận ở bên đứa con thứ ba của nhà họ Cố khi người đó chỉ có hai bàn tay trắng còn ngoại hình thì vô cùng xấu xí" "Trước kia có rất nhiều tin đồn về tôi nào là xấu xí hung ác, tính cách lầm lì nên trong Đà Nẵng không ai dám kết hôn với tôi, vậy mà Hứa Trúc Linh lại đối xử với tôi rất tốt nên tôi cũng phải dùng quãng đời còn lại của mình bảo đáp em ấy chứ, đúng không?" "Ra là vậy."
Mọi người chợt nhận ra.
Bởi vì có người quấn quýt không rời nên mới có được ước hẹn bên nhau suốt đời.
Thời gian có hạn nên bọn họ không ở lại bao lâu thi đi vào trong.
Phóng viên đã chặn cửa và hỏi rất nhiều.
Tất cả đều ngưỡng mộ cặp đôi tưởng chừng như không thể đến với nhau này nhưng lại kiến trì bên nhau đến tận hôm nay.
Sau khi vào trong, Hứa Trúc Linh không còn căng thẳng nữa, thờ ra một hơi và vỗ ngực nói: "Làm em sợ muốn chết, còn sợ mình đối phó không nổi đám người đó nữa." "Thật ra anh cũng lo lắng nhưng em không làm anh thất vọng, giống như tối hôm đó khi em vừa bước ra khỏi khách sạn thì bị đảm phóng viên chặn lại, còn nhớ không?" "Sao anh biết? Không phải anh đã rời đi từ rất lâu sao?" Hứa Trúc Linh vô cùng kinh ngạc, anh đang nói về chuyện lần đầu tiên ở khách sạn.
Lúc đó, cô bị phóng viên vây quanh, cô thuận miệng nói một câu để giải vây rồi lập tức bị chủ An đưa về biệt thự.
Từ đó bắt đầu cho định mệnh của đời mình.
"Lúc đó anh đang đứng ở đối diện, tưởng em không thoát được nên mới kêu Khương Anh Tùng xử lý nhưng không ngờ em lại mang đến bất ngờ lớn cho anh.
Anh nghe rất rõ câu "người đàn ông của tôi", thật sự làm anh vô cùng hạnh phúc, có lẽ chính vào giây phút đó Phóng viên đã chặn cửa và hỏi rất nhiều.
Tất cả đều ngưỡng mộ cặp đôi tưởng chừng như không thể đến với nhau này nhưng lại kiến trì bên nhau đến tận hôm nay.
Sau khi vào trong, Hứa Trúc Linh không còn căng thẳng nữa, thờ ra một hơi và vỗ ngực nói: "Làm em sợ muốn chết, còn sợ mình đối phó không nổi đám người đó nữa." "Thật ra anh cũng lo lắng nhưng em không làm anh thất vọng, giống như tối hôm đó khi em vừa bước ra khỏi khách sạn thì bị đảm phóng viên chặn lại, còn nhớ không?" "Sao anh biết? Không phải anh đã rời đi từ rất lâu sao?" Hứa Trúc Linh vô cùng kinh ngạc, anh đang nói về chuyện lần đầu tiên ở khách sạn.
Lúc đó, cô bị phóng viên vây quanh, cô thuận miệng nói một câu để giải vây rồi lập tức bị chủ An đưa về biệt thự.
Từ đó bắt đầu cho định mệnh của đời mình.
"Lúc đó anh đang đứng ở đối diện, tưởng em không thoát được nên mới kêu Khương Anh Tùng xử lý nhưng không ngờ em lại mang đến bất ngờ lớn cho anh.
Anh nghe rất rõ câu "người đàn ông của tôi", thật sự làm anh vô cùng hạnh phúc, có lẽ chính vào giây phút đó anh đã yêu em và em cũng chính là người đầu tiên đứng ra bênh vực anh, nên anh không dám quân và cũng không muốn quên " “Thì ra anh ở gần đó, chẳng trách sao chủ An đến sớm như vậy." "Anh thà em đi, sao còn trở lại làm gì?" "Anh nói mình là một người đáng tin cậy, vậy chẳng lẽ em không phải a? Hơn nữa...
tuy rằng anh hơi xấu nhưng anh lại không làm nhục em khi ở trong khách sạn nên em rất biết ơn vì việc đó, em cũng không muốn tiếp tục bị nhà họ Hứa lợi dụng nữa, vậy thay vì kết hôn với người khác thì gả cho anh còn tốt hơn, ít ra...
anh vẫn còn tôn trọng em." "Cũng may anh không phải một người con trai đào hoa, nếu không thì em đã không có ấn tượng tốt rồi." "Đúng vậy, trong cuộc sống có rất nhiều chuyện không thể lường trước được nhưng dù sao chúng ta cũng chọn những gì tốt nhất cho mình, vậy có nghĩa là...
chúng ta đã định sẵn là dành cho nhau, phải không?"
Cô cười toe toét nói, đôi mắt to trong sáng ấy cong lên thành hình lưỡi liềm, trong đó ngập tràn niềm vui và hạnh phúc.
Trong đôi mắt ấy là niềm phúc vô trong anh đã yêu em và em cũng chính là người đầu tiên đứng ra bênh vực anh, nên anh không dám quân và cũng không muốn quên " “Thì ra anh ở gần đó, chẳng trách sao chủ An đến sớm như vậy." "Anh thà em đi, sao còn trở lại làm gì?" "Anh nói mình là một người đáng tin cậy, vậy chẳng lẽ em không phải a? Hơn nữa...
tuy rằng anh hơi xấu nhưng anh lại không làm nhục em khi ở trong khách sạn nên em rất biết ơn vì việc đó, em cũng không muốn tiếp tục bị nhà họ Hứa lợi dụng nữa, vậy thay vì kết hôn với người khác thì gả cho anh còn tốt hơn, ít ra...
anh vẫn còn tôn trọng em." "Cũng may anh không phải một người con trai đào hoa, nếu không thì em đã không có ấn tượng tốt rồi." "Đúng vậy, trong cuộc sống có rất nhiều chuyện không thể lường trước được nhưng dù sao chúng ta cũng chọn những gì tốt nhất cho mình, vậy có nghĩa là...
chúng ta đã định sẵn là dành cho nhau, phải không?"
Cô cười toe toét nói, đôi mắt to trong sáng ấy cong lên thành hình lưỡi liềm, trong đó ngập tràn niềm vui và hạnh phúc.
Trong đôi mắt ấy là niềm phúc vô trong sáng như ngọc, vô cùng đẹp de.
Anh không kiếm được củi người xuống và khể hôn lên mặt cô.
"Hứa Trúc Linh, sau khi thông báo cho mọi người biết thì em sẽ là của mình anh." "Chả, phải nói Hửa Trúc Linh là của người con trai thứ ba nhà họ Cổ và con trai thứ ba nhà họ Cổ cũng chỉ của mình Hứa Trúc Linh mà thôi, vậy mới công bằng"
Cô cười tươi và nói, thậm chí còn ngoéo tay với "Móc ngoéo, đóng dấu, suốt đời không đổi." anh.
Cổ Thành Trung cười khúc khích và làm cái hành động trẻ con này với cô, chỉ khi có cô cạnh bên thì mọi việc dù là nhỏ nhặt nhất cũng trở nên đáng trân trọng.
sáng như ngọc, vô cùng đẹp de.
Anh không kiếm được củi người xuống và khể hôn lên mặt cô.
"Hứa Trúc Linh, sau khi thông báo cho mọi người biết thì em sẽ là của mình anh." "Chả, phải nói Hửa Trúc Linh là của người con trai thứ ba nhà họ Cổ và con trai thứ ba nhà họ Cổ cũng chỉ của mình Hứa Trúc Linh mà thôi, vậy mới công bằng"
Cô cười tươi và nói, thậm chí còn ngoéo tay với "Móc ngoéo, đóng dấu, suốt đời không đổi." anh.
Cổ Thành Trung cười khúc khích và làm cái hành động trẻ con này với cô, chỉ khi có cô cạnh bên thì mọi việc dù là nhỏ nhặt nhất cũng trở nên đáng trân trọng.
.