Anh là người bao che khuyết điểm điển hình, mỗi lần nhìn thấy Hứa Trúc Linh bị bắt nạt, anh đều có một loại cảm giác đứa trẻ trong nhà mình bị bắt nạt.
Anh là gia chủ mà không đòi lại được công băng thì có hơi không thỏa đáng cho lắm.
“Hôm nay chúng ta đều là đến tham gia tiệc hội, tôi không chấp nhặt với cậu.
Lần sau, cậu còn dám điên cuồng ngang ngược như tôi sẽ để cậu biết London rốt cuộc là nơi nào.
Halley không khách khí vung tay áo, quay người rời đi Hôm nay người tới không ít, cô thậm chí nhìn thấy chị em nhà họ Ôn, cũng không nhìn thấy Christie.
Nghe nói sau khi cô ta mang thai, thân thế trở nên rất suy yếu, không thể ra gió, không thể đi đâu được.
Cuối cùng bất đắc dĩ đưa đến nhà mẹ để dưỡng thai, đến hiện tại cũng chưa trở về Ôn Ngụy Phong đang đeo mắt kính, mặc âu phục màu trắng, nhìn cực kỳ đẹp trai.
Nhưng anh ta lại trâm mặc rất nhiều, gặp người chỉ khế gật nhẹ đầu.
Anh ta nhìn cô rất nhiều, dường như muốn nằm bắt tin tức nào đó.
Nhưng cuối cùng không có kết quả.
Những người còn lại, cô không quen biết, nhưng đương nhiên cũng không phải người tầm thường!
Cô thậm chí còn nhìn thấy Vivian!
Bốn người anh chị em Lance ra ngoài chiêu đãi khách nhân, cô lại nhìn thấy Diên rồi Chỉ là lần gặp này không có chào hỏi nhiệt tình, Diên cách đám người nhìn cô thật sâu, sau đó giơ tay bảo Strzyga đẩy cậu đến một chỗ khác để chào hỏi khách, hiển nhiên không muốn gặp cô.
Hứa Trúc Linh không hiểu, sau khi biết bí mật, liền không thể làm bạn nữa sao?
Nếu như Diên không thể vượt qua cửa đó của bản thân, vậy cô lại nói nhiều nữa cũng vô dụng.
Cố Thành Trung nhận ra biến hóa nhỏ bé của hai người, nói: “Giữa các cô gái bọn em cãi nhau rồi sao?”
“Ừm, coi như là vậy đi”
“Nếu như cậu ta là con trai, ảnh hưởng đến tâm trạng của người phụ nữ của anh, anh chắc chắn không vui, tiến lên muốn cậu ta đưa ra lời giải thích.
Tuy nhiên, tuổi của cậu ta nhỏ hơn anh, là một người con gái, anh cũng không cách nào đòi giải thích, đòi lại công bằng cho em”
Gố Thành Trung bất đắc dĩ nói, sờ sờ vài sợi tóc rơi trên thái dương.
Lời này của anh vừa nói ra, trái tim của Hứa Trúc Linh có chút hoảng hốt.
Diên chính là con trai nhỉ.
Cô bắt đầu lo lẳng: “Cậu ấy….
Cậu ấy làm sao có thể là con trai? Đừng….
Đừng đùa nữa, trò đùa này không buồn cười chút nào”
“Anh đương nhiên biết cậu ta không thể nào là con trai, nếu như phải, còn cùng chung chăn gối với em, vậy còn gì nữa?”
Cô đột nhiên nhớ ra, trước kia còn từng làm trò lưu manh với Diên!
Trời ơi, sờ tay, sờ mặt, còn sờ ngực qua lớp quần áo.
Khó trách ngực không có gì, làm loạn hồi lâu, hóa ra là con trai.
Các cô còn ngủ cùng nhau Cô vậy mà cùng với người đàn ông khác ngoài Cố Thành Trung cùng chung chắn gối Cố Thành Trung lòng dạ hẹp hòi như vậy, khẳng định sẽ tiến hành giáo dục vô nhân đạo với cô!
“Sẽ không đâu..
Chuyện đó không thể nào, nhanh chóng đi vào đi….”
Cô cúi đầu, chột dạ, căn bản không dám nhìn mắt Cố Thành Trung.
Cố Thành Trung nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Josh, không có chú ý quá nhiều.
Người đến mặc dù nhiều, nhưng trên bãi cỏ lớn lớn như vậy lại không chật chội chút nào.
Đây là nơi duy nhất ở London có thể đẹp sánh ngang hoàng cung.
Ôn Thanh Hoàn bưng sâm panh đi về phía Cố Thành Trung, nói: “Cậu cũng đến rồi”
“Ừm, nếu như chỉ là bữa tiệc sinh nhật đơn thuần ngược lại cũng là chuyện tốt, không thiếu người là người tôi muốn kết giao, sau đó bàn chuyện làm ăn có thể dùng được”
“Chị chỉ sợ không đơn giản như vậy, nghe đồn là bữa tiệc tìm bạn đời.
Các cô chủ cậu chủ ưu tú của các thế gia ở London đều tới rồi, vì ba đứa con trai con gái của ông ta tìm người tốt để kết hôn”
“Hóa ra là vậy, vậy tôi liền không cần dự cuộc vui rồi”
“Một nhà ba anh em này, đều không còn là trẻ con nữa rồi, không biết vì sao, vẫn chưa kết hôn.
Lucia thì tôi có thể hiểu, vẫn đang đợi cậu, vậy /Josh và Diên thì sao?”
“Halley chủ động đề nghị kết thông gia, lại bị từ chối rồi.
Josh vẫn một mình, ở cùng với K vô cùng thần bí kia”
Ôn Thanh Hoàn khó hiểu nói.
“Chuyện này, chỉ có bọn họ biết thôi.”
Hai người đang bàn luận, trong lòng Hứa Trúc Linh ở một bên nổi lên sóng to gió lớn.
Cô ấy… cô ấy cũng biết sao.
Diên là con trai, chỉ có thể thích con gái.
Mà Josh là con trai, cũng thích con trai….
Dòng họ này rốt cuộc có thể dạy dỗ con cháu tốt hay không.
Hứa Trúc Linh cảm thấy bản thân biết được bí mật kinh thiên, cảm giác sẽ bị người ta diệt khẩu bất cứ lúc nào.
Liền vào lúc này, Josh nâng ly đi đến, nói: “Tiếp đón không chu đáo rồi”
Cố Thành Trung dù sao cũng là đối tác làm ăn của anh ta, đương nhiên phải uống ly rượu rồi “Không cần để ý tôi, cậu bận việc của cậu đi, tôi ở đây cũng có không ít người quen”
“Vậy thì tốt” Josh cười cười, gật đầu với bọn họ, liền đi đến chỗ khác.
Ở cùng với anh ta còn có K.
Từ đầu đến đuôi, mặt không biểu cảm, mắt nhìn thẳng, đáy mắt chỉ có một mình osh.
“Anh ta chính là K sao?”
Ôn Thanh Hoàn dừng lại nhìn trộm hình ảnh người ở đang ở đằng sau lưng.Josh, trong lòng kịch liệt run rẩy.
“Ừm, cô chưa từng gặp sao?”
“Không có… Lần đầu tiên… gặp mặt”
Giọng nói của cô có chút gượng gạo, gian nan từ trong cổ họng đẩy ra ngoài.
Sau đó, cô thu lại ánh mất, nói: “Cô và K có quen không? Cô có cảm thấy anh ta…”
Cố Thành Trung tránh né Hứa Trúc Linh, bảo cô đi lấy chút gì đó ăn, ánh mắt luôn quanh quẩn ở trên người cô, sợ cô ở hoàn cảnh không quen xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Đợi người đi xa, anh mới mở miệng, nói: “Chị là nghi ngờ anh ta là anh hai sao? Tôi khi xưa cũng từng hoài nghỉ giống vậy, nhưng anh hai không phải hacker, một chút kĩ thuật cũng không biết, mà tiếng tăm vang lừng của K rất sớm đã có rồi, anh hai… không phù hợp”
“Nhưng anh ta và anh của cậu thân thể vóc dáng đều giống nhau, còn có cảm giác…”
Cho dù khuôn mặt đó của anh ta bản thân rất lạ lẫm, nhưng ngay khi anh ta đến gần, như cũ có một loại cảm giác quen thuộc mãnh liệt.
Nhưng từ đầu đến cuối, K đều chưa từng nhìn cô ấy nhiều, ánh mắt luôn quanh quẩn ở trên người.Josh Ánh mắt đó… giống như đã gặp trước đó.
Cô ấy bình tĩnh nhìn về phía xa, nhìn thấy K thuần thục cản rượu cho.Josh, mặc dù mặt không biểu cảm, nhưng cô ấy có thế cảm nhận được tâm trạng kiên quyết của anh ta.
Bảo vệ một người chu toàn, nguyện ý dùng hết sức lực.
“Tôi đã từng chứng thực, anh ta đúng là không phải, nhưng vụ nổ du thuyền lại vì anh †a mà xảy ra.
Khi xưa Lance sắp xếp Lucia truy xét tăm hơi hacker, mà anh ta trốn lên thuyền, chúng tôi không may gặp họa”
“Hóa ra… là như vậy.”
Ôn Thanh Hoàn có chút nghẹn ngào: “Đúng vậy, anh ta làm sao có thể là Cố Thiện Linh, nếu như thật sự phải, tại sao nhiều năm như vậy không tìm chị, làm sao nhẫn tâm để.
chị không có chồng, để Cố Cố không có bố.
Vậy chị thà răng anh trai cậu chết rồi, chị cũng không hi vọng anh ấy còn sống”
Cô ấy hít thở sâu một hơi, nói ra lời cự: tuyệt, lau đi giọt nước mắt cuối cùng trên khóe mắt.
Nước mắt… đã sớm cạn khô từ năm đó rồi Cô ấy kiên cường nhiều năm như vậy, làm sao có thể dễ dàng bị một hơi thở mơ hồ đánh bại?
Cô ấy ngẩng đầu, uống cạn ly rượu, sau đó quay người rời đi “Thanh Hoàn, chị vẫn ổn chứ?”
Cố Thành Trung đỡ một cái Cô ấy xua xua tay, biểu thị bản thân không có chuyện gì.
Cô ấy xoay người quay lưng về phía Cố Thành Trung, đáy mắt lóe qua một tia oán hận Gố Thiện Linh, em thà rằng anh đã chết, cũng không muốn anh còn sống!
Em đã chấp nhận rồi, em chấp nhận anh đã chết rồi… Chỉ cầu, anh đừng lấy phương thức như thế này mà sống!.