Cố Thành Trung bị ông cụ xách về phòng.
Ông cụ ngồi khoanh chân trên giường, tức giận giậm chân.
Cố Thành Trung đứng một đêm trái tim cũng rất mệt mỏi.
Cố Chí Thành không khách khí gõ vào chân anh nói: “Có thể quản cái chân của mình được không? Có thể không? Tạm thời nhịn sẽ chết sao?”
“Ba tháng đầu này phụ nữ mang thai là cao quý nhất, không thể chạm vào.
Đăng sau con cũng không thể đụng, tất cả lấy nối dõi nhà họ Gố làm chủ”
“Sau lưng cũng không được?” Cố Thành Trung chấn kinh: “Bố, lúc Cố Lâm ra đời, bố cũng không phải như vậy nhỉ?”
“Con hai lăm hai sáu sinh con, bố mới mặc kệ con.
Con bây giờ mới sinh cho ta, bối cảnh con dâu này lại lớn như vậy, bố cũng không thể kiểm soát một chút sao?”
“Nếu con bé đập phải hay đụng phải gì đấy, có gì không hay xảy ra, nhà họ Quý còn không dẫn người tới ăn bố? Bởi vì chút chuyện của Quý Khiêm và Ngọc Vy, Quý Thiên Kim nhìn thấy bố thì không cho bố sắc mặt tốt, nói con gái bố làm chậm trễ cháu trai bà ấy”
“Cọp cái kia, cả Đà Nẵng nghe tin đã sợ mất mật, có thể nhường thì nhường.
Tin tức Trúc Linh mang thai vừa truyền tới, Quý Thiên Kim liền gọi điện cho bố, nếu đứa con trong bụng Trúc Linh có bất trắc gì thì đánh gấy cái chân thứ ba của bố”
“Bố cũng tốt cho con thôi.”
Cố Thành Trung đau đầu đỡ trán, bây giờ anh cũng có hơi hoài nghi đời người, nước cờ này của mình có phải đánh sai rồi.
Mình trả giá không khỏi cũng quá lớn đi.
Ban đêm lúc nghỉ ngơi, Cố Chí Thành vậy mà buộc dây thừng ở giữa hai bọn họ.
Khoảng cách hoạt động của hai người chỉ cách một phòng, một khi có người ra cửa, người khác sẽ bị đánh thức.
Cố Thành Trung nhìn lên trần nhà, lần đầu tiên cảm thấy trái tim thật mệt mỏi.
Ngày hôm sau, hai người xuất hiện với đôi mắt thâm quầng.
Lúc này Cố Thành Trung mới vừa trở vì muốn tới.J&C xử lý chút chuyện còn lại đã lâu Mà cô ở trong nhà, ăn ngủ rồi lại ăn rồi lại ngủ, bị xem như heo.
Người nhà họ Quý cũng đến thăm, hai ông cậu vừa vào cửa đã đỏ cả khóe mắt, không ngừng lau nước mắt.
“Em gái à, Trúc Linh cũng có con rồi, chừng nào em kết hôn?”
“Cút qua bên kia, hết chuyện nói rồi à.
Trúc.
Linh à, mẹ cháu nếu biết cháu có con, khẳng định sẽ rất vui.
Đến đây để dì xem, mượt mà không ít nhỉ, xem ra nhà họ Cố không có bạc đã cháu”
“Anh, chuyển đồ vào hết đi”
Quý Thiên Kim ra lệnh, không bao lâu phòng khách to như vậy bày đầy đồ.
Tổ yến, thuốc bổ, nhân sâm…
Tất cả đều là đổ bổ, còn có vô số vật dụng của trẻ con “Dưỡng thai quan trọng nhất, từ giờ trở đi, dì sẽ chuẩn bị một dàn nhạc, mỗi ngày diễn tấu ca khúc nổi tiếng thế giới” Quý Thiên Kim thản nhiên nói.
.
truyện tiên hiệp hay
“Cậu mời thím Nguyệt giỏi nhất tới, mỗi ngày làm bữa ăn dinh dưỡng cho phụ nữ mang thai như cháu” Quý Mặc Nhiên nói “Cậu đã bắt đầu bỏ vốn xây dựng nhà trẻ và trường tiểu học rồi, giáo dục sau này đừng lo lắng” Quý Quốc Định nói.
Hứa Trúc Linh nghe được những lời này, tê cả da đầu, lập tức gọi điện cầu cứu Cố Thành Trung.
Cố Thành Trung nhanh chóng trở về, Hứa Trúc Linh xém chút nữa cũng chìm trong cái sàng rồi Mình chỉ sớm chuẩn bị bài, vẫn may.
không phải mang thai thật, nếu không khẳng định bị chiến trận này hù dọa đến phát bệnh.
Chuyện này cũng quá khoa trương rồi, ca khúc nổi tiếng thế giới kia mình có thể nghe được sao?
“Bố, cậu, dì, con và Trúc Linh quyết định chuyển về nhà mình ở”
“Không thể nào”
Mọi người trăm miệng một lời “Hoặc là ở lại đây, hoặc là dọn về nhà họ Quý, không thể để vợ chồng các con ở chung với nhau.”
Thái độ Cố Chí Thành kiên quyết.
“Chính xác, bố con và cậu thảo luận vấn đề này rồi, tối hôm qua con còn chạy đến phòng Trúc Linh phải không? Con ủi mất cải trằng nhà cậu, bây giờ có rau xanh, còn vẫn muốn ủi?” Quý Quốc Định rống lên.
“Anh hai, chú ý dùng từ, anh nói gì vậy?”
“Ngại quá”
Dù sao chúng ta đã bàn bạc rồi, các con ở một mình là không thể.
Ở đây cũng không đề nghị phụ nữ mang thai thường xuyên chuyển chỗ.
Trúc Linh, dì tìm giáo viên cho con rồi, đối với phụ nữ trong lúc mang thai có rất nhiều chuyện không hiểu, phải học.
Cố Thành Trung, ba người đàn ông đang ngồi đây cũng từng làm bố rồi, con hãy học từ lớp của họ đi”
“Ba năm bảy là hai người anh trai nhà dì, hai tư sáu là khóa của bố con”
“Phải… Cân phải khoa trương như vậy không?”
Hứa Trúc Linh yếu ớt nói.
“Khoa trương? Chúng ta cũng suy nghĩ cho đứa con trong bụng con thôi.
Được rồi, cứ vậy đi, hôm nay thứ tứ, anh cả anh lên lớp”
“Nhóc con, đi theo cậu.”
Quý Mặc Nhiên nhấc cố áo Cố Thành Trung lên, đưa anh vào phòng.
“Đây là tài liệu giảng dạy, sổ tay của phụ nữ mang thai, còn có một bản “làm vú em như: thế nào cho tốt”, nội dung tiếp theo là…”
Cố Thành Trung học một tiếng, sống không bằng chết, còn mệt mỏi hơn là quần nhau với Lance.
Mà Hứa Trúc Linh cũng đi theo giáo viên học vật lý trị liệu, lòng mệt mỏi như chó.
Ngày tiếp theo, Hứa Trúc Linh lắc đầu liên tục: “Đi bệnh viện chứng minh đi, nói em là mang thai giả, anh lại bảo bác sĩ tới chứng minh, nói em… nói em hư thận, choáng đầu hoa mắt hay não rút gân gì đó..”
“Em không cần con nữa, thực sự quá khủng bố”
“Đích thật là anh tính sai”
Cố Thành Trung bất đắc dĩ nói: “Nhưng kế hoạch vẫn phải tiếp tục, nhà họ Quý tạo ra động tĩnh lớn như vậy, càng có thế mê hoặc ánh mắt, khiến người ta cho rằng em mang thai thật, nhà họ Quý mới căng thẳng như vậy”
“Còn phải tiếp tục? Vậy ba tháng sau bụng em không hiện rõ thì tính sao?”
“Anh sẽ nghĩ cách”
Anh khẽ cắn môi nói.
Quý Mặc Nhiên lên lớp với anh, vậy mà bắt anh cống kinh phật, nói có thể tu thân dưỡng tính, khắc chế dục vọng Anh là đàn ông bình thường, lại phải thanh tâm quả dục, thực sự quá tàn nhẫn.
Mấy ngày kế tiếp, Hứa Trúc Linh cũng thích ứng được một chút.
Cố Thành Trung cũng vội vàng dành thời gian chuyển công việc vào nhà làm.
Mà tất cả những chuyện này đều để che giấu tai mắt.
Bởi vì có người đứng sau màn, điều khiển tất cả, anh và anh hai không thể không mưu kế lâu dài.
J&C chính là người ủng hộ, để lúc tập đoàn Cố Linh toàn lực ứng phó không có nỗi lo về sau Dù là sức sống của Cố Linh bị thương nặng, cũng có.J&C bù vào.
Cũng có thể đề phòng người đó âm thâm đột nhiên ra tay.
Vì không để người ta hoài nghi, chỉ có thể kiếm cớ xử lý.
Mà Hứa Trúc Linh mang thai, đây là chuyện lớn bãng trời, không thể thích hợp hơn.
Đương nhiên cái giá cũng không nhỏ.
Hứa Trúc Linh sẽ vận động ngoài trời, hít thở không khí mát mẻ.
Mỗi lần ra ngoài là lúc cô vui vẻ nhất, rốt cuộc có thể thả lỏng một lát.
Cố Thành Trung đưa mình theo, người của ông cụ đi theo sau, đề phòng hai người làm chuyện xấu.
“Làm sao tách người ra? Cũng nên tách ra nửa tiếng nhỉ?”
“Chỉ có nửa tiếng?” Cố Thành Trung bất mãn, nửa tiếng thực sự khó mà phát huy.
Xa nhau lâu như vậy, chút thời gian này làm sao đủ? Hứa Trúc Linh không vui trừng mắt nhìn: “Anh còn không biết ngượng mà nói, chúng ta là vợ chồng, bây giờ giấy đăng ký kết hôn cũng bổ sung đủ rồi, vậy mà không thể làm chuyện đó hợp pháp.
Đừng nói với em tu xong ngày nghỉ cả đời này, em cảm thấy ngày nghỉ kiếp sau chắc cũng phải tu quá”
“” Nửa tiếng cũng chưa hẳn sẽ có, người ta một tấc không rời nhìn anh thì anh biết làm sao? Có bằng lái xe cũng không được, thật muốn khóc!.