Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Thám Tử

Wind sững người cặp mắt mơ hồ mở thật to nhìn người đàn ông trước mắt.

Gương mặt quen thuộc đã ám ảnh cô cả tháng nay.

Lúc này trong lòng Wind hơi nghi ngờ, không biết người đàn ông trước mặt này, là thật hay chỉ là ảo giác do cô tưởng tượng ra.

Sự phẫn nộ tỏa ra từ trong ánh mắt của Ngạo Thiên, khiến lòng Wind bối rối.

Ngạo Thiên không ngờ anh đã cho thuộc hạ lật tung cái thành phố New York lên, để tìm cô, nhưng không tìm thấy.

Mới vừa đặt chân trở về Thành Phố X, liền bắt gặp cô ngay.

Hai người nhìn chằm chằm vào nhau, không để ý đến ánh mắt tò mò của những người bên cạnh.

Hai người chìm đắm trong suy nghĩ riêng của mình, lúc này mọi thứ diễn ra xung quanh họ dường như ngưng động, trong mắt hai người chỉ còn lại đối phương mà thôi.

Ngạo Thiên thật sự muốn hỏi cô, tại sao lại tránh anh?

Chẳng lẽ cô không hề có cảm giác với anh?

Wind vừa kinh ngạc, vừa tức giận với bản thân của mình, cô kinh ngạc vì sao Ngạo Thiên lại có mặt ở đây?

Không phải anh nên ở New York sao?

Cô tức giận vì sao mình lại ngu ngốc đến như vậy, cô nên biết sớm muộn gì mình cũng sẽ gặp lại Ngạo Thiên, vì Thành Phố X này chính là nhà của anh.

Wind ảo não trong lòng, đúng như câu "tự sa vào lưới".

Đột nhiên giọng nói nhõng nhẽo của người phụ nữ vang lên bên tai Wind, phá vỡ bầu không khí căn thẳng này.

Wind đưa mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh rợn người đó.

Máu trong người Wind sôi lên sùng sục, khi cô nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, với thân hình quyến rũ, cặp ngực căn tròn trắng nõn, như con bạch tuột bám lấy cánh tay của Ngạo Thiên.

Lúc này vì ghen tuông nên Wind đã quên mất, hôm nay cô đến đây là để điều tra cháu nội của lão phu nhân.

Khách sạn The Palm chết tiệt này, sao giống y như một cái mê cung, cứ dẫn lối cho anh và cô gặp mặt.

Trong lòng Wind quyết định từ nay về sau, cô phải tránh xa cái khách sạn này!


Trong lòng vừa nghĩ vậy, nhưng ngay lập tức cô thay đổi suy nghĩ của mình.

Tại sao cô phải trốn anh?

Người không nên xuất hiện trước mặt cô, chính là anh mới phải.

Đúng vậy! anh thật đáng chết đã xảy ra quan hệ với cô, rồi lại bặt vô âm tín, không tìm cô để chịu trách nhiệm, còn ung dung ở bên cạnh người phụ nữ khác.

Nhưng cũng phải cô gái này nhìn rất hấp dẫn, gương mặt xinh đẹp còn ngực to.

Wind nghĩ đến đây đầu không tự chủ cúi xuống nhìn ngực của mình, quả thật không bằng cô ta.

Ngạo Thiên nhìn thấy Wind cúi thấp đầu không dám đối diện với anh, trong lòng tức giận.

Hai tay đang đặt trên mặt bàn, bất giác cuộn tròn lại thành nắm đấm.

Anh đã vì cô đứng ngồi không yên cả tháng nay, còn cô thì sao?

Không nói một lời, đã chạy đến đây!

Cô gái ngồi bên cạnh không biết chuyện gì đã xảy ra, sao sắc mặt của Ngạo Thiên lại đen thui đen thủi.

Bàn tay mềm mại đang ôm chặt cánh tay anh, lay nhè nhẹ gọi anh.

- Anh Thiên......

Hai từ Anh Thiên thốt ra từ miệng của cô ta, khiến Wind bất giác ngẩng đầu nhìn hai người.

Anh Thiên!

Anh Thiên!

Sao nghe ngọt ngào đến như vậy?

Wind tức giận trong lòng, cô đứng lên thản nhiên chỉnh lại váy và mái tóc dài màu tím lộn xộn của mình.

Cô nhìn Ngạo Thiên và cô gái mỉm cười nói.


- Xin chào Ngạo Tổng.

Nụ cười rạng rỡ của Wind lọt vào trong mắt anh, lại nhìn chướng mắt vô cùng.

Nhìn thấy anh có cử chỉ âu yếm cùng người phụ nữ khác, cô không ghen sao?

- Chào cô Tử, đã lâu không gặp.

Ngạo Thiên lạnh giọng nói, anh không tin cô không có cảm giác với anh, hôm nay anh sẽ làm cho ra lẽ.

Cô Tử!

Sao nghe xa lạ đến như vậy?

Anh là đang muốn chia ranh giới giữa anh và cô?

Được nếu anh đã giả vờ hai người chưa từng xảy ra quan hệ, vậy cô cũng sẽ không quan tâm.

- Thật trùng họp, không ngờ ở đây cũng gặp được Ngạo Tổng.

Phải công nhận Ngạo Tổng là một người đàn ông phong lưu, thay phụ nữ như thay áo.

Wind mỉm cười trêu chọc thốt ra những lời châm biếm, khiến Ngạo Thiên sa sầm mặt.

Cô gái ngồi bên cạnh Ngạo Thiên nghe Wind nói vậy, cô tươi cười ôm chặt cánh tay của Ngạo Thiên hơn.

Cô gái dùng ánh mắt dò xét nhìn Wind từ trên xuống dưới, cô cong môi cười, thẳng thừng đáp trả Wind.

- Cô gì đó...

Cô gái bày ra bộ mặt cố suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi cũng không ra tên Wind.

- Xin lỗi tôi đã quên cô tên gì rồi?

Wind đảo cặp mắt quyến rũ của mình, bày ra vẻ mặt không quan tâm.


- Không sao, tên của tôi không quan trọng.

Cô gái gật gật đầu, đồng ý với Wind.

- Cô gái, được ở bên cạnh anh Thiên là vinh hạnh của tôi.

Dù tôi biết bên cạnh anh ấy có rất nhiều phụ nữ, tôi cũng không ngại.

Cô gái nhìn Wind nói, nói xong cô xoay mặt, ánh mắt dịu dàng nhìn Ngạo Thiên.

Lúc này ánh mắt của Ngạo Thiên vẫn luôn dõi theo Wind, trong lòng tức giận nên không để ý đến cô gái bên cạnh đang nói gì.

Lời nói của cô gái khiến Wind bất ngờ.

" Bên cạnh anh ấy có rất nhiều phụ nữ."

Máu trong người cô đã xông lên đến tận não, cô nghiến răng ken két.

Ánh mắt phát ra tia lửa chợt chạm vào bình hoa hồng màu tím trước mặt.

Đột nhiên khoé môi Wind nhếch lên thành nụ cười tinh nghịch, khiến Ngạo Thiên nhướng mày nhăn mặt, trong lòng hiện lên nỗi hoài nghi.

Nụ cười này của cô nhìn thật gian xảo, không biết trong lòng cô đang định giở trò gì?

Wind bình tĩnh kéo cái ghế bằng gỗ trước mặt ra, thân hình quyến rũ thản nhiên ngồi xuống trước mặt hai người.

Wind không thèm liếc mắt đến Ngạo Thiên, cô nhìn cô gái nói.

- À tôi nên giới thiệu với cô trước.

Tôi tên là Wind, là người hôm nay anh ấy hẹn đến xem mắt.

Wind nói ra những lời này, ánh mắt liếc ngang qua Ngạo Thiên một cái.

Đúng là đàn ông thối, đã có bạn gái rồi còn đi xem mắt.

Nghĩ đến Lão phu nhân, Wind cảm thấy xót xa trong lòng.

Bà ơi, bà không cần lo lắng cho đứa cháu bất hiếu này của bà, lúc nào bên cạnh anh ấy cũng có nhiều phụ nữ, thì làm sao có thể là người đồng tính.

Ngạo Thiên thật sự không thể nào thấu hiểu được nội tâm của Wind, anh là một người trầm tĩnh, trên thương trường chỉ cần nhìn vào sắc mặt của đối phương, anh có thể đoán được tâm tư của họ, nhưng đối với lòng dạ của Wind, anh cảm thấy mò kim dưới đáy biển sẽ dễ dàng hơn.

Cô gái nghe vậy sắc mặt càng tươi tắn hơn, cô nhìn Wind cười chọc tức.


- Thì ra hôm nay, anh Thiên bị bà nội ép đi xem mắt với cô!

Phản ứng của cô gái khiến Wind ngỡ ngàn, bạn trai của mình đi xem mắt vậy mà cô ta không hề tức giận, còn bình tĩnh đáp trả cô.

- Tôi phải khâm phục cô, cô là người phụ nữ đầu tiên tôi gặp phải, biết bạn trai của mình đi xem mắt vậy mà không tức giận, ngược lại còn tươi cười đi cùng anh ấy.

Bạn trai?

Sao cô lại nghĩ như vậy, anh có nói cô gái bên cạnh là bạn gái của anh đâu.

Đột nhiên Ngạo Thiên có một suy nghĩ, anh muốn ép buộc cô phải thành thật với trái tim của mình, vì anh biết trong lòng cô có anh.

Ngạo Thiên đột nhiên chỉnh lại tư thế ngồi của mình, anh choàng tay qua vai cô gái, ôm chặt thân thể mềm mại của ta.

Lúc này Wind không thể nào bình tĩnh được nữa, ánh mắt căm phẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay của Ngạo Thiên, lúc này đang vuốt ve bờ vai của cô gái.

Cô gái nhìn thấy hành động thân mật của Ngạo Thiên liền đắc ý nói.

- Bạn trai của tôi xuất sắc như vậy, không tránh khỏi có người dòm ngó.

Cô không phải là người đầu tiên.

Nhưng dù bên cạnh anh ấy có xuất hiện bao nhiêu người phụ nữ, trong lòng anh ấy cũng chỉ có một.

Cô gái vừa nói vừa nháy mắt với Ngạo Thiên, cô biết trong lòng anh chỉ có một người.

Ngạo Thiên chết tiệt!

Thật ra bên cạnh anh có tổng cộng bao nhiêu người phụ nữ?

Wind trợn mắt nhìn Ngạo Thiên, bất gặp nụ cười đắc ý trên gương mặt anh, trong lòng thật muốn khom tới tát cho anh mấy bạt tai, cho chừa cái tội lăng nhăng.

Wind hít vào một hơi thật sâu, cố dằn xuống cơn phẫn nộ trong lòng, lúc này như quả bom hẹn giờ có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, cô lấy lại sự bình tĩnh nhìn hai người.

- Thật ra việc đi xem mắt lần này là do bà nội phải tốn rất nhiều thời gian để năn nỉ tôi, chỉ vì không nỡ nhìn thấy bà nội đau lòng, nên tôi mới miễn cưỡng đồng ý.

Chứ với một cậu ấm ăn chơi như Ngạo Tổng, tôi không hề có hứng thú, cho không tôi cũng không thèm.

Thật ra lời lẽ sắc bén này là do Wind cố tình nói với Ngạo Thiên.

Đàn ông không chung tình không phải lỗi ở phụ nữ.

Là do bản thân của họ mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận