Đặng Triều bị hành động của Trương Tú Linh làm cho bất ngờ, trong đầu hắn cũng hiện lên hình ảnh bàn tay CHu Tài thò dưới váy Trương Tú Linh, nghĩ tới đây hắn có chút bực mình.
Liền ngả ghế lái sau đó biến bị động thành chủ động kéo Trương Tú Linh nằm lên người mình bắt đầu mút đầu lưỡi của cô ta.
Không khí trong xe chẳng mấy chốc mà nóng rực, chiếc xe lắc lư theo cử động của hai người trên xe.
Bên ngoài ngay gần đó ngọn lửa cháy rừng rực, lửa cháy càng to nhịp độ trong xe càng tăng.
Trong con người Đặng Triều hình như có một khoái cảm mãnh liệt, sự kích thích không lý giải được khi tưởng tưởng ra cảnh cháy trong kia càng khiến hắn phấn khích và hành động kịch liệt trên người Trương Tú Linh.
Cả hai như hai con thú săn mồi đang cùng nhau làm tình và thưởng thức sự đau đớn của con mồi dưới sức mạnh của mình.
Xong việc, Trương Tú Linh chỉnh trang lại váy sau đó nhìn ngọn lửa vẫn chưa có dấu hiệu giảm bớt.
Đây là nhà máy in cũ vì thế toàn vật liệu dễ bắt lửa, lại thêm mấy can xăng của bọn Đặng Triều, e rằng cứu hỏa có tới thì cũng còn lâu mới dập được lửa.
“Liệu bọn chúng có thoát được không?” Trương Tú Anh mơ hồ hỏi Đặng Triều.
“Em xem, lửa thế kia, không chết cháy thì cũng chết ngạt.”
Đặng Triều trả lời Trương Tú Anh đầy tự tin sau đó cả hai lái xe rời đi.
Mặt trời đã ngả về phía tây, không khí nóng nực càng thêm ngặt ngạt, chiếc xe thương vụ màu đen đeo biển số giả lao vút đi để lại phía sau cả một bầu trời rực lửa.
Lăng Quốc Thiên trở lại bệnh viện cũng đã gần nửa đêm, cuộc gặp với Đoàn Đức kéo dài hơn dự kiến.
Từ lâu Đoàn Đức đã nổi tiếng là kẻ hành động thận trọng, nham hiểm và không từ thủ đoạn.Vì thế thay vì để một mình Lisa ra mặt Lăng Quốc Thiên lấy thân phận của Thịnh Thiên Vỹ - Chủ tịch US trực tiếp gặp gỡ với Đoàn Đức.
Đúng như những gì Lăng Quốc Thiên dự đoán, Đoàn Đức đã quan sát US một thời gian, xét về thực lực tại Ninh Thành hiện tại cũng chỉ có US mới có đủ thực lực để đối đầu với Lăng thị.
Ở Ninh Thành Lăng thị có quan hệ tốt với hầu hết các tập đoàn lớn vì thế việc US mới ở nước ngoài vào cũng là một lợi thế, bởi US chưa có hợp tác trực tiếp nào Với Lăng Thị, nên cũng không sợ vì ảnh hưởng lợi ích mà US từ chối bắt tay với tiêu thị..
Đoàn Đức quả là con cáo già khi tìm tới US khi muốn đối đầu Lăng Thị, chỉ là nhân tính không bằng trời tính, hắn không biết ông chủ thực sự của US và Lăng thị lại chỉ là một người.
Lăng Quốc Thiên về phòng riêng của mình ở bệnh viện đeo thêm chiếc mặt nạ sau đó vội vã tới thẳng phòng bệnh của Trương Tú Anh.
Trịnh Dục Tú thấy con trai đã tới bà đứng dậy nhường ghế cho anh còn mình thì đi ra ngồi trên Sofa bắt đầu chuẩn bị đồ ăn cho Lăng Quốc Thiên.
“Mọi việc có thuận lợi không con?”
Trịnh Dục Tú vừa mở hộp giữ nhiệt vừa nói chuyện với Lăng Quốc Thiên.
Nhìn con trai đi đi lại lại giữa công ty và bệnh viện như con thoi bà cũng xót xa trong lòng.
Nhưng làm người đàn ông phải trải qua những lúc như thế này thì mới trở nên vững trãi được.
“Cũng tốt mẹ ạ.
Lúc con đi vắng cô ấy có vấn đề gì không mẹ?”
Lăng Quốc Thiên trả lời qua loa, điều anh quan tâm là biến chuyển trong bệnh tình của Trương Tú Anh.
“Con bé tỉnh dậy một lần, đã có phản ứng tốt với mọi thứ.
Bác sỹ John nói, với tình hình này chỉ hai ngày nữa là có thể tiến hành cai ô xi cho con bé.
Kết thúc việc thở xâm nhập, con bé sẽ có thể giao tiếp bằng lời được.
Con qua đây ăn một chút đi, đồ ăn mẹ đã chuẩn bị sẵn rồi”
Trịnh Dục Tú đã bày biện xong đồ ăn trên bàn, một món canh gà hầm, một chút cơm, một món xào, một món mặn.
.