Tổng Tài Cùng Tổng Giám Ôn Nhu Của Mình


'Ba vợ' mời rượu nào dám không uống.

Cả người Lâm Túc không còn sức lực, cô túm không được góc áo Diệp Đồng, ngón tay buông lỏng xuống giường, ý thức mơ màng chìm trong bóng tối, trong trạng thái say rượu mê mang nhưng vẫn muốn mở mắt nhìn Diệp Đồng, chỉ có điều mí mắt thật sự quá nặng.

Sau khi Diệp Đồng ở bên tai nói gì đó cô cũng không rõ ràng lắm, một ngày hai lần say rượu, Lâm Túc cũng không còn tinh lực để lăn lộn nữa, dính giường liền dần dần nhắm mắt nhanh chóng chìm vào giấc mộng.

Thời gian dần dần trôi qua, bóng đêm rút đi, ánh sáng nơi chân trời đã hiện lên.

Trên chiếc giường lớn mềm mại trong phòng cho khách, trải qua một đêm nghỉ ngơi, gương mặt ửng đỏ của Lâm Túc đã trở lại bình thường, chăn che dưới xương quai xanh, tư thế nằm thẳng hai chân duỗi ra, hít thở đều đều, trời đã sáng những vẫn còn ngủ rất say, đồng hồ sinh học cũng không thể khiến Lâm Túc thức giấc.

Chờ Lâm Túc thức dậy đã giữa trưa.

Lâm Túc mở mắt, nằm một lúc hoàn hồn, lúc này mới rút tay từ trong chăn xoa xoa ấn đường, bên cạnh bất ngờ có một bàn tay duỗi ra đặt lên trán cô, cô vừa quay mặt qua nhìn, môi mỏng khẽ mở, giọng nghèn nghẹn:"Diệp Đồng?""Ừm.

" Diệp Đồng ngồi ở mép giường, "Tuổi cũng không còn trẻ cứ uống đến say, đừng nhúc nhích.

Em xem chị không có nóng hay choáng váng không?""Không có! " Lâm Túc cảm giác ấm áp từ lòng bàn tay Diệp Đồng truyền tới, bởi vì mới thức dậy hai mắt còn nhập nhèm, cô cử động người, giơ tay mở ra về phía Diệp Đồng, giọng khàn khàn lười biếng còn có chút nũng nịu:"Ôm ôm.

"Đã lâu không thấy Lâm Túc mềm mỏng như vậy, trong nháy mắt tâm Diệp Đồng bị hòa tan.

Tay Diệp Đồng rời khỏi trán Lâm Túc, giơ giữa không trung sau đó vén những sợi tóc rũ xuống bên má Lâm Túc ra.

Cả quá trình này, lòng bàn tay lơ đãng chạm vào da thịt bóng loáng của Lâm Túc, giống như sinh ra điện lưu xẹt qua toàn thân hai người, chạy đến tim khiến nó tê dại.

Mà đầu óc Diệp Đồng nhất thời trống rỗng, sau đó quên cả phản ứng, thoáng do dự nhưng dọc theo gương mặt Lâm Túc chuyển động xuống, lòng bàn tay nhẹ nhàng dán lên da thịt mịn màng kia, chậm rãi chuyển đến cằm sờ đến chiếc cổ thon dài.

Đầu ngón tay ấm áp vuốt ve da thịt, như lông chim nhẹ nhàng chọc tâm người ngứa ngáy khó nhịn, Lâm Túc cảm thấy cảm giác này thực thoải mái, còn có vẻ hưng phấn ngẩng đầu phối hợp với Diệp Đồng, để tay Diệp Đồng thuận lợi đi xuống nhưng ấm áp từ tay chợt dừng lại, lòng bàn tay đang đặt ở cổ Lâm Túc cảm giác có lực đẩy lên, đầu ngón tay theo bản năng giơ lên.

Theo hướng Lâm Túc giang tay Diệp Đồng vừa cúi người liền bị Lâm Túc ôm vào lòng, đôi tay Lâm Túc thuận thế luồng qua dưới nách ôm vai Diệp Đồng, bởi vì bị Lâm Túc ôm chặt, Diệp Đồng đành phải dùng khuỷu tay chống hai bên sườn Lâm Túc, đẩy ra kéo một không gian nhỏ giữa hai người, không đến mức dán chặt vào nhau.

Nhưng hai người vẫn dán quá gần, hơi thở đôi bên dây dưa không rõ, thậm chí có thể cảm giác được hô hấp của đối phương thay đổi.

Lâm Túc ôm lấy Diệp Đồng đè lên người mình, ngẩng đầu lên môi chạm lên mái tóc rũ xuống bên sườn mặt, cô giơ tay vén tóc mai của Diệp Đồng ra sau, lộ ra chiếc tai tinh xảo đã hơi đỏ lên, cả vành tai xinh xắn cũng nhuộm màu e thẹn.

"Lâm Túc! " Diệp Đồng bị tư thế ái muội này làm cho không được tự nhiên, vừa định mượn lực đứng lên liền bị Lâm Túc ôm chặt.

"Đừng nhúc nhích, chị muốn ôm em.

" Bên tai giọng nói mới thức dậy làm mềm tâm người, nào giống như giọng lãnh đạm thường ngày, như bị mê hoặc, Diệp Đồng chậm rãi thả lỏng người, tùy ý Lâm Túc ôm vai, cúi đầu nằm bên gối.

"Chỉ được phép ôm một lát.

" Giọng Diệp Đồng nhẹ nhàng: "Không được chơi xấu.

""Ừm! "Lâm Túc không còn cảm thấy kháng cự từ Diệp Đồng nữa, lặng lẽ ôm nhưng cũng bắt đầu không thành thật, lòng bàn tay đặt trên vai Diệp Đồng tuy cách một lớp áo lông mỏng nhưng vẫn có một luồng ấm áp cuồn cuộn truyền đến không ngừng, cơ thể đè ở trên tỏa ra mùi hương nhàn nhạt so với khi uống rượu càng khiến người say mê hơn, đôi tay như mất khống chế không tự chủ được dọc theo sống lưng Diệp Đồng trượt xuống eo.

Lúc này Diệp Đồng đang nghĩ thầm rốt cuộc thì Lâm Túc có tỉnh rượu chưa, hôm nay có thể thuận lợi tiễn vị phật lớn này, vốn không phát hiện có một đôi tặc thủ lén lút xốc áo cô lên.

Cũng chỉ là xốc lên không dám có hành động nào khác, Lâm Túc ngập ngừng, nuốt nước bọt vài cái, nhanh chóng nhắm mắt lại, chưa tới 1 phút đồng hồ liền mở ra, ý niệm quanh quẩn trong lòng chậm rãi chưa tiêu tan, có nên thừa dịp say mà lớn gan! Eo là nơi mẫn cảm của Diệp Đồng, bị Lâm Túc chạm vào trong nháy mắt cả người mềm xuống.

Diệp Đồng muốn ngưng thở, mở to mắt, theo bản năng ngẩng đầu lên, chiếc cổ trắng noãn xinh đẹp đập vào mắt Lâm Túc, lúc này hai mắt Lâm Túc trở nên nóng bỏng hơn, cô nhịn không được bất ngờ lật người đem Diệp Đồng đè dưới thân mình, cúi đầu hôn lên cổ Diệp Đồng, đôi tay kia càng được một tấc lại muốn thêm một thước thăm dò vòng eo tinh tế mềm mại kia, nhưng mà không chờ cô có hành động tiếp theo liền bị Diệp Đồng đè lại.

"Lâm Túc!"Hai người đã không còn bất kì quan hệ gì, hành động thân mật này nên một vừa hai phải, Diệp Đồng giơ tay che miệng Lâm Túc, để cho hơi thở dồn dập kia bình tĩnh lại, nghiêng mặt qua làm cho bản thân bình tĩnh lại.

Lâm Túc lắc lắc Diệp Đồng:"Đồng Đồng, chị thật lâu không có! ""Vậy cũng không được!" Nên nhìn xem hiện tại giữa hai người đã không còn quan hệ gì! Cho rằng có thể tùy ý giống như trước kia? Diệp Đồng tức giận, mặt đỏ bừng, cắt lời Lâm Túc, kéo tay Lâm Túc bên hông ra, đẩy đẩy người kia, hung hăng nói:"Dậy!"Diệp Đồng rất ít khi nổi giận với cô, càng không nói tới dùng giọng lạnh lùng sắc bén hét cô.

Lâm Túc yên lặng nhích người qua bên cạnh, nhìn Diệp Đồng ngồi dậy, cô kéo ống tay áo Diệp Đồng, Diệp Đồng cũng không có quay đầu hay phản ứng, Lâm Túc không buông tay vẫn tiếp tục kéo, giọng phiền muộn:"Em đừng nóng giận được không, sau này chị sẽ không bao giờ làm nữa, thật sự xin lỗi.

"Không tức giận là giả, khi vấn đề chưa được giải quyết thì giữa hai người vẫn nên duy trì khoảng cách nhất định, bởi vì chính bản thân họ cũng không biết cuối cùng kết quả giải quyết sẽ thế nào, tuy rằng Diệp Đồng giận nhưng cũng hiểu chính mình không có lý do gì đi trách Lâm Túc, nếu vừa rồi bản thân không động thủ chạm vào Lâm Túc thì Lâm Túc cũng sẽ không theo thói quen sinh ra phản ứng kia.

Ống tay áo vẫn còn bị kéo, Diệp Đồng ổn định hơi thở sau đó quay lại:"Tối hôm qua say có chỗ nào không thoải mái không?"Lâm Túc nhìn bộ dạng nghiêm túc của Diệp Đồng, trong lòng có chút lạc lõng, gợn sóng dễ dàng bị trêu chọc không thể không bình tĩnh lại, cô xốc chăn chậm rãi ngồi thẳng người, ngữ khí nhẹ nhàng chậm rãi nghe ra cảm xúc.

"Không có, đầu hơi choáng thôi.

"Ở trước mặt người quen thuộc có khi biểu hiện tự nhiên vẫn không che giấu được, Diệp Đồng phát hiện Lâm Túc làm mình làm mẩy.

"Vậy chị uống trà giải rượu trước đi, sau đó nằm sẽ khỏe thôi.

" Diệp Đồng đè xuống những phiền muộn trong lòng, cô ngồi ở mép giường kéo ra khoảng cách với Lâm Túc, bưng trà giải rượu ở đầu giường đưa cho Lâm Túc: "Rồi đi tắm.

""Hôm qua chị có tắm không?"Lâm Túc nhận lấy tách trà vừa cúi đầu nhìn, phát hiện trên người mình mặc là quần áo hôm qua chứ không phải đồ ngủ, khó trách cảm thấy là lạ, tối hôm qua hiển nhiên không tắm.

"Chị say như chết tắm thế nào được, gọi cũng không dậy.

"May là tối qua Lâm Túc sau rượu liền ngủ, không có từ một người có chỉ số thông minh trở thành ấu trĩ, không thì mệt đến chết mất, Diệp Đồng nhớ tới câu nói tối qua của Lâm Túc 'Ba em chính là ba chị', lúc này vừa tức vừa cảm thấy buồn cười.

Biết được kết quả không tắm, cả người Lâm Túc đều không thoải mái, từ nhỏ cô có bệnh sạch sẽ, không chịu được cả đêm không tắm nhưng bây giờ cảm giác đầu có chút nặng nề, 2 3 ngụm uống xong trà giải rượu đưa ly trả cho Diệp Đồng.

"Chị đi tắm.

" Lâm Túc xuống giường vừa mang dép vừa hỏi: "Có quần áo thay không?""Có.

"Diệp Đồng đặt ly xuống, đứng lên đi đến chỗ góc giường lấy quần áo đã chuẩn bị lúc sáng sớm đặt vào trong tay Lâm Túc:"Đều chuẩn bị cho chị rồi, chiều cao chúng ta không chênh lệch lắm nên lấy quần áo của em cho chị, nhanh đi tắm đi.

""Được.

"Lâm Túc đi đến cửa phòng tắm quay đầu nhìn Diệp Đồng, nhưng Diệp Đồng không nhìn cô, cô bước vào trong sau đó nhanh chóng đóng cửa phòng tắm, trong chốc lát truyền tới tiếng nước chảy tí tách.

Sau nửa tiếng, Lâm Túc tắm rửa xong từ phòng tắm bước ra, phát hiện phòng khách không có ai, cô xoa đầu còn nhỏ nước, tìm máy sấy ở đầu giường, ánh mắt lơ đang ngừng ở trên giường, tấm chăn xốc xếch đã được chỉnh lại ngay ngắn.

Sau khi thổi khô tóc, Lâm Túc đứng ở trước kính sát đất mặc áo khoác dài vào, cô cao hơn Diệp Đồng một chút nhưng cũng không chênh lệch lắm.

Lâm Túc đi tới cầm điện thoại lên, nhìn thời gian lúc này đã 1 giờ chiều.

Trong lúc từ lầu ba đi xuống lầu một Lâm Túc liếc nhìn phòng bên cũng không thấy người kia, một giây tiếp theo giọng Diệp Đồng từ phòng bếp phía sau truyền tới:"Lại đây, ăn chút gì trước đi.

"Diệp Đồng nhìn Lâm Túc đi về phía mình, Lâm Túc vẫn mặc đồ của cô, rất vừa người, áo khoác bên ngoài màu đen phủ đến đầu gối càng tăng thêm cảm giác huyền bí, vóc dáng của Lâm Túc cân xứng trời sinh là móc treo quần áo, khí thế trời sinh bước đi mang theo gió, nếu như không phải dưới chân mang một đôi dép bông hình con thỏ vô tình phá vỡ khí chất cao quý lạnh lùng xinh đẹp kia! "Ba mẹ em đâu?" trước khi ngồi xuống Lâm Túc hỏi Diệp Đồng.

"Đi nhà dì rồi.

" Diệp Đồng đặt muỗng xuống, rút khăn giấy lau miệng, nói tiếp: "Chị vừa tỉnh rượu, ăn chút cháo đi.

""Cháo gà đen?" Lâm Túc ngửi thấy mùi hương quen thuộc, đôi mắt quét qua cái tô đặt trước mặt, phát hiện trong tô quả nhiên là món cháo cô thích nhất.

Diệp Đồng ừ một tiếng, ra hiệu:"Ăn nhanh đi, lạnh sẽ không ngon.

"Đây đặc biệt nấu cho Lâm Túc, cũng thành thói quen của Diệp Đồng, mỗi lần tỉnh rượu hay bị bệnh, Diệp Đồng biết người kia ăn uống rất kém, cũng chỉ muốn ăn cháo gà cô nấu.

Không cần hỏi Lâm Túc cũng biết, đương nhiên cô cũng biết hỏi Diệp Đồng thì Diệp Đồng cũng sẽ tìm lý do phủ định cho nên cô chậm rãi múc cháo ăn, nhìn Diệp Đồng ngồi ở đối diện, thi thoảng cong môi cười.

Diệp Đồng bị ánh mắt nhìn chằm chằm của Lâm Túc khiến cho nổi hết da gà, cô nhìn Lâm Túc cảm thấy không ưa được chỗ nào, càng nhìn càng chướng mắt, vì vậy bắt đầu đuổi người:"Nhìn em làm gì, ăn nhanh đi, ăn xong có thể trở về rồi.

"Lâm Túc gật đầu: "Hôm nay 30 tết, chờ chị trở về ăn cơm tất niên, ngày mai mùng một sẽ đến thành phố B chúc tết.

" Cô ngừng lại sau đó cười hỏi: "Chị có thể tới nhà tìm em không?""Ngày mai không được.

" Diệp Đồng cảm thấy người phụ nữ như Lâm Túc quá nguy hiểm, Kỷ Hoài Thu nói đúng, một khi không cẩn thận liền bị gặm không còn miếng xương, cô lưu loát quyết đoán từ chối: "Em có hẹn, còn phải đi chúc tết họ hàng, không có thời gian tiếp đãi chị.

"Lâm Túc nhạy bén nắm bắt trọng điểm hai chữ 'có hẹn', nhíu mày:"Chị có thể cùng em đi chúc tết họ hàng, họ hàng của em đều biết chị, huống chị, em cũng biết, dì em còn nói nhất định chị phải đến nhà dì chúc tết.

"Diệp Đồng lại nghẹn lời:"Dì nói cái gì chị liền làm cái đó à, dì kêu chị cưới con dì vậy chị cũng cưới hả?""Không cưới.

" Lâm Túc nhíu mày, nhìn Diệp Đồng, như thực hiện được ý đồ bên môi khẽ cười, đôi mắt giảo hoạt chuyển động, nghiêm túc nói: "Bất quá để chị cưới cháu gái dì ấy! thì chị cưới.

"Diệp Đồng nghẹn lời, không dao động cô nhanh chóng tổ chức ngôn ngữ, cười cười:"Lâm lão bản, vậy chị có phúc phần rồi, chúc mừng nha, cháu gái dì Diệp ít nhất mười mấy người, chị đều muốn cưới?"Lỗ tai Diệp Đồng lặng lẽ đỏ lên, ánh mắt sắc bén của Lâm Túc đã nhìn thấy, cô cười nói:"Chị chỉ cưới cô cháu gái họ Diệp tên Đồng thôi.

"Chỉ tên nói họ, đôi bên không ngừng đánh thái cực quyền, Diệp Đồng nhìn thấy Lâm Túc nhìn mình, cô bình tĩnh tự nhiên trả lời:"Em lớn lên xinh đẹp, không cần người (yêu) quá xinh đẹp nữa.

"Lâm Túc ngừng lại rồi chuyển sang chuyện khác:"Năm mới mùng 1, em định gặp ai à?""Một người bạn.

" Diệp Đồng nói: "Tóm lại là rất bận, không có rảnh.

" Còn không phải tại cáo già say rượu nghe điện thoại nói bậy nói bạ, cho dù đối phương là ai, chỉ cần nghĩ tới hai chữ tình cảm liền phiền.

"Chung Linh Vận.

"Lâm Túc dùng ngữ khí trần thuật mà không phải câu hỏi, Diệp Đồng nhìn thấy sắc mặt của người kia lạnh xuống liền đổi đề tài:"Tối hôm qua uống nhiều, hôm nay chị có thể lái xe không?"Lâm Túc quyết đoán:"Không thể.

""Không sao.

" Diệp Đồng gật gật đầu: "Em giúp chị đặt vé máy bay.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui