Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân đã trở về!
Chương 83: Khanh bảo bối của chúng ta!
Sau đó cô may mắn được sư phụ nhận nuôi và dạy dỗ. Năm năm trước cô về nước điều tra chân tướng vụ thảm sát năm xưa, vô tình gặp được anh, lại yêu anh....
Chỉ không ngờ khi sự thật được phơi bày, kẻ làm gia đình cô tan nát lại chính là cha anh- Mạc Tu Đồng......
Mạc Tu Nghiêu nói cô không tin tưởng anh, kì thực anh mới là người không tin tưởng cô....
Lý do năm năm trước Trầm Tịch Dương bỏ ra nước ngoài là vì theo chân kẻ có tên Cyrin, tìm ra kẻ chủ mưu thực sự, tẩy trắng cho Mạc gia.
Cô phát hiện ra rất nhiều điểm đáng ngờ trong vụ hoả hoạn năm xưa. Dương gia- từ đệ nhất thế gia ở Đế Đô chỉ trong một đêm diệt tộc, trừ khi trong gia tộc có người nội gián, nếu không tuyệt đối không có khả năng.
Lần này Trầm Tịch Dương về nước chính là hợp tác với Tần Gia Huyên, tìm ra tổ chức thần bí đứng sau lưng Kính Thiên Dương. Huyên tỷ nghi ngờ người đứng đầu tổ chức này thao túng hết thảy mọi việc.
Người này có thù với tất cả các gia tộc, tựa như việc ba mươi năm trước hắn đánh tráo con gái thật của Tần Gia- Tần Gia Huyên với một người khác, chỉ để cốt nhục tương tàn....
Nhìn qua hắn làm việc tuỳ ý, nhưng lại là một kế hoạch hoàn hảo sắp đặt từ trước. Mà bọn cô- chỉ là những quân cờ mặc y bày bố!
Trầm Tịch Dương cắn chặt răng, sớm hay muộn cô sẽ lôi kẻ này ra ánh sáng, tìm ra chân tướng và cả những kí ức cô đã từng đánh mất kia.....
Chợt bàn tay lành lạnh của ai kia véo lấy má cô, những ngón tay dài mảnh khảnh lướt nhẹ qua da thịt làm Trầm Tịch Dương cảm thấy nhột nhột, vốn định hất tay anh ra thì Mạc Tu Nghiêu đã cản lại, anh tiến sát lại phía cô, nói:
"Nghĩ gì mà xuất thần như vậy? Có chuyện giấu anh đúng không? Bây giờ anh là bạn trai của em rồi, sẽ sớm là chồng của em, từ từ mở lòng rồi kể cho anh nhé!"
"Không oán hận tôi chuyện năm năm trước làm Mạc thị suýt phá sản, Mạc gia suýt bị diệt toàn quân?"
Mạc Tu Nghiêu lắc đầu, cong môi đáp, "Coi như đó là cái giá của việc chinh phục trái tim mỹ nhân đi!"
"Anh ngu ngốc!"
"................." Con nhóc này có phải thấy hôm nay anh hiền lành, dễ dãi mà được nước lấn tới không? Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!
Trầm Tịch Dương đột nhiên quay lại, nhướn người về phía Mạc Tu Nghiêu, nhanh như cắt phủ một nụ hôn nhẹ lướt qua cánh môi mỏng của anh, vẻ mặt ghét bỏ nói, "Nể tình khuôn mặt này có chút dễ nhìn, anh cũng có chút tiền, lại mặt dày theo đuổi tôi như vậy, chuyện quá khứ chúng ta không tính toán! Từ bây giờ anh chính là người đàn ông của tôi, tôi rất xấu tính lại hay ghen, không được để người phụ nữ khác lại gần, tránh xa con hàng Kính Thiên Dương...."
"Em không thấy ê răng sao?"
"..............." Tên khốn này sao nói giống bảo bối thế cơ chứ? Quả nhiên là cha con nhà này không có đức hạnh gì tốt!
"Còn về phía Khanh bảo bối nhà tôi, tương lai anh là cha dượng...."
Trầm Tịch Dương vốn định trêu đùa anh một chút, ai ngờ Mạc Tu Nghiêu nhếch mép đáp, "Mười Mạc Huân Khanh anh cũng chấp, không sao.... Em phải nói là Khanh bảo bối nhà chúng ta!"
Nghe tới đây Trầm Tịch Dương thoáng cảm động, vài giây sau cô mới phát hiện có điểm không ổn, tức giận nói, "Bảo bối là con riêng của tôi, của tôi! Nó mang họ Trầm biết chưa???? Ai cho anh tự ý đổi họ con tôi hả Mạc Tu Nghiêu!"
Đôi mắt phượng của Mạc Tu Nghiêu loé sáng, hỏi lại, "Em chắc chắn?"
__________
ngọt sâu răng chưa quý vị >