Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


Diệp Giai Mị không nhịn được nhiếc môi cười: “Nếu như ba con bảo dì đến đây, thì đương nhiên là dì phải đến rồi.


Bạch Hạ vẫn không muốn mời bà ta vào, cô có chút chán ghét nói: “Bà đi đi! Tôi sẽ nói lại với ba tôi.


“Bạch Hạ, chúng ta là người 1 nhà, có đạo lý nào mà con lại để người mẹ kế này ở ngoài cửa không hả?” Diệp Giai Mị đúng là muốn vào xem xem bên trong như thế nào.

Bạch Hạ tức giận cắn môi nói: “Rốt cuộc thì bà muốn làm gì? Bà đừng làm phiền đến cuộc sống của tôi.

” Diệp Giai Mị nói với cô: “Con chỉ cần mở cửa để dì nhìn qua xem thôi, rồi dì sẽ đi.


Bạch Hạ liền nhìn thấu suy nghĩ của bà ta, Diệp Giai Mị chẳng qua chỉ là muốn đến xem cô đang trải qua cuộc sống như thế nào mà thôi.

Bạch Hạ cũng không muốn dây dưa với bà ta nữa, cô nhắn dấu vân tay, mở cửa, nói với bà ta: “Bà muốn xem thì xem đi”
Diệp Giai Mị cất bước đi vào, trang trí phòng của Bạch Hạ theo kiểu hiện đại đơn giản, cũng không hoành tráng, chỉ là vô cùng ấm áp dễ chịu.

Diệp Giai Mị đi xem qua từng phòng, trong lòng cũng thở nhẹ một hơi, cũng may Bạch Hạ không mua đồ gia dụng đắt tiền gì, chỉ là những vật trang trí bình thường.

Bạch Hạ đứng ở cửa, sau khi Diệp Giai Mị khoanh tay nhìn ngắm 1 vòng, cô liền mở cửa, nói với bà ta: “Bây giò, bà có thể đi rồi chứ?”
Diệp Giai Mị dù sao vẫn là gừng càng già càng cay, bà ta nhìn biểu tình tức giận của Bạch Hạ, liền ngồi trên ghé sofa: “Sao nào? Con hy vọng sau khi dì đi, thì con có thể thoải mái hẹn hò với thằng nhóc nhà bên hả?”
Bạch Hạ tức giận đến trừng mắt: “Bà… bà nói bậy bạ gì vậy?”
“Không nghĩ đến nha, con có khuôn mặt trong sáng ngoan ngoãn như vậy, nhưng lại không ngờ, mới chuyển đến mấy ngày mà thôi! Đã quen thân với thằng nhóc nhà bên kia như vậy rồi, đúng là người không có mẹ dạy có khác, không biết liêm sỉ.

” Diệp Giai Mị lên tiếng châm chọc khiêu khích.

Bạch Hạ nghe xong, sắc mặt tức giận đến trắng bệch, cô giận dữ nói: “Bà còn có mặt mũi nhắc đến mẹ tôi à, mẹ tôi làm sao lại ra đi, trong lòng bà hiểu rõ.


Diệp Giai Mị làm ra vẻ mặt không biết gì cả nói: “Mẹ cô rời đi như thế nào, sao mà tôi biết được chứ! Tôi chỉ nghe ba cô nói, bà ta nghĩ không thông, nhảy xuống sông thôi.


“Đó cũng là bởi vì bà ở sau lưng giở thủ đoạn ép mẹ tôi.


Bạch Hạ tức giận chỉ thẳng về phía bà ta.

Diệp Giai Mị đột nhiên cười vô cùng đắc ý: “Vậy nều muốn trách, thì chỉ có thể trách năng lực chịu đựng của mẹ cô quá yếu mà thôi, loại chuyện nhỏ này cũng đáng để đi chết sao, cô nhìn tôi xem, không phải tôi cũng đã vượt qua được rồi hay sao? Ai bảo ba cô vừa có tiền vừa phong lưu chứ?”
“Bà im mồm đi.

” Bạch Hạ tức giận toàn thân run rầy, đây là lần đầu tiên cô và Diệp Giai Mị nhắc đến chuyện của mẹ, nhưng người phụ nữ này một chút hối cải cũng không có, còn đắc ý như vậy.

Bạch Hạ trẻ tuổi, đến cùng cũng không phải là đối thủ của người vừa có kinh nghiệm ăn nói vừa có nội tâm mạnh mẽ như Diệp Giai Mi.

“Tôi nói sai sao? Muốn trách thì trách ba cô đi! Cô hận tôi làm gì, đi mà hận ông ấy!” Diệp Giai Mị còn muốn ly gián tình cảm của Bạch Hạ và Bạch Thế Trạch.

Giống như trước kia vậy, Bạch Hạ không muốn nhìn thấy người ba này, cũng sẽ không xuất hiện làm phiền đến cuộc sống của bọn họ nữa.

Thế nhưng Bạch Hạ cũng không còn là người ngây thơ.

đơn thuần chỉ muốn trồn tránh vấn đề nữa rồi, nghe những lời của Diệp Giai Mị, Bạch Hạ lập tức lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không ngu như vậy, cho dù ba tôi có sai, nhưng mà, từ đầu đến cuối ông ấy vẫn là ba tôi, tôi sẽ không rời xa ông ây.


Bạch Hạ cũng chọc giận Diệp Giai Mị, Bạch Hạ quả nhiên là có tâm cơ, như vậy mà cũng không thể kích thích được cô.

“Vậy thì chờ đi! Nhìn xem trong lòng ba cô cô quan trọng, hay là hai đứa con của tôi quan trọng hơn, dù gì đi nữa thì cô cũng không có được sự cưng chiều của ba cô đâu.


“Đây là chuyện của ba con tôi, không liên quan gì đến người ngoài như bà.

” Bạch Hạ cắn răng phản bác.

Diệp Giai Mị tức đên trừng mắt nhìn cô: “Miệng lưỡi bén nhọn, cô sẽ hối hận khi đối đầu với tôi.


Nói xong, Diệp Giai Mị cũng không muốn ở lại đây nữa, lúc bà ta ra khỏi cửa, thì đạp cửa đánh rằm một cái.

Bạch Hạ vừa nãy bị bà ta kích thích, trong lòng căng thẳng, nhưng mà lúc này, cô vẫn không nhịn được chảy nước mắt, cắn lấy đôi môi đỏ, nước mắt từ hốc mắt chảy xuống, cô cũng không lau, cô thay mẹ cảm thấy không đáng, tại sao phải ra đi? Để lại vị trí cho người phụ nữ này?
Đúng lúc này, cửa phòng của cô lại bị nhắn chuông, Bạch Hạ liền cho rằng là Diệp Giai Mị đã đi rồi lại quay trở lại, cô mạnh mẽ lau mắt, đi đến cửa, nghĩ cũng không nghĩ liền mở cửa, tức giận nói với người ở ngoài cửa: “Bà còn muốn…”
Mấy chữ làm gì còn chưa nói ra, cô liền kinh hãi, bởi vì đứng ngoài cửa, không phải Diệp Giai Mi, mà là Hình Nhất Phàm một tay đang xỏ túi quần.

Gọt nước mắt vẫn chưa lau sạch sẽ của Bạch Hạ, rớt ở khóe mắt, nhìn người đàn ông đang đứng ở ngoài cửa, cô kinh hoảng giật mình làm 1 động tác, cô lại một lần nữa đóng cửa lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui