Diệp Tiêu khẽ tròn mắt nhìn, không thể tin được rằng bạn gái của Hình Nhất Phàm lại là một cô gái như vậy.
Bạch Hạ nhìn sự hiện diện của một nam một nữ, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ là một đôi sao?
“Nhất Phàm, giới thiệu đi! Chúng ta còn chưa gặp nhau!”
Lam Thiên Thần đứng dậy cười nhìn Bạch Hạ, trong lòng chấn động, mắt nhìn của Hình Nhất Phàm sao lại tốt đến vậy, chọn được một cô gái thuần khiết đến thế?
Chẳng trách những cô gái bám dính lấy anh năm xưa đều bị anh từ chối, thử nghĩ xem, tất cả những cô gái đó đều trang điểm tinh tế, thậm chí còn không dám để mặt mộc, hóa ra anh thích kiểu người mộc mạc thuần khiết!
Hình Nhất Phàm ôm lấy Bạch Hạ và giới thiệu với Bạch Hạ trước: “Giới thiệu với em, đây là bạn thân của anh, Lam Thiên Thần.
” Nói xong, anh nhìn Diệp Tiêu, lịch sự giới thiệu: “Đây là Diệp Tiêu, em khoá dưới ở trường Đại học ở nước ngoài của anh.
”
Bạch Hạ cười chào bọn họ: “Xin chào mọi người.
”
Lúc này Hình Nhất Phàm mới trịnh trọng giới thiệu cô gái cạnh mình: “Đây là bạn gái của mình, tên Bạch Hạ.
”
“Chào Bạch tiểu thư, trước đây tôi có nghe Nhất Phàm nhắc đến cô, nhưng không có cơ hội gặp, nay cuối cùng cũng gặp được cô.
” Lam Thiên Thần mỉm cười nhìn Bạch Hạ.
“Tôi cũng rất vui.
” Bạch Hạ nhìn Lam Thiên Thần, đúng là mây tầng nào gặp mây tầng áy, đây là một người đàn ông rất lịch sự.
“Anh Nhất Phàm, đã lâu không gặp.
” Ánh mắt của Diệp Tiêu chỉ chú ý vào khuôn mặt của Hình Nhất Phàm, ánh mắt không che giấu được sự nhớ nhung dành cho anh.
Bạch Hạ tim đập nhẹ, cô nhận ra ánh mắt cô gái khi nhìn Hình Nhất Phàm có gì đó không bình thường.
Hình Nhất Phàm cười với Diệp Tiêu: “Đúng là đã khá lâu không gặp, cô học xong chưa?”
“Vâng! Em đã đọc tất cả các ghi chép mà anh để lại cho em, thuận lợi tốt nghiệp rồi.
” Diệp Tiêu ngay lập tức xen vào giữa dòng, thể hiện sự thân thiết của mình với Hình Nhất Phàm.
Hình Nhất Phàm khẽ nhíu mày và liếc nhìn Lam Thiên Thần, Lam Thiên Thần vô tội, đó đúng là vở ghi của Hình Nhất Phàm mà anh đã mượn cho Diệp Tiêu.
Bạch Hạ tâm cũng nghĩ, xem ra cô đã hiểu lầm rồi! Lam Thiên Thần và Diệp tiểu thư này không phải là người yêu của nhau.
Hình Nhất Phàm ngồi xuống cùng Bạch Hạ, Bạch Hạ lập tức cảm giác được một cái nhìn gay gắt, chính là Diệp Tiêu ở phía đối diện, ánh mắt đầy cảnh giác, như thể đang nhìn một cô gái thua kém cô ta mọi mặt.
Bạch Hạ có chút ngượng nghịu, nhưng vẫn lễ phép cười với cô ta, càm chén trà lên giả bộ uống trà.
“Tiêu Tiêu vừa về nước.
” Lam Thiên Thần cũng nhận ra bầu không khí có chút kỳ lạ.
Hình Nhất Phàm liếc nhìn Diệp Tiêu một cái, nói với Lam Thiên Thần: “Gia đình cậu đã về nước chưa?”
“Ừ! Về cả rồi.
” Lam Thiên Thần cảm thấy nhẹ nhõm: “Sau này mình với cậu hợp tác với nhau đi! Mình muốn làm những gì mình thích.
”
Hình Nhất Phàm mỉm cười: “Vụ án mình phụ trách cũng sắp kết án rồi.
”
“Cảm ơn cậu đã giúp chú Trần của mình thu hồi lại số tiền khổng lồ ấy, lần này chú ấy coi như cũng yên tâm rồi, may có cậu, nếu không thì cũng không nhanh như vậy.
”
Bạch Hạ và Diệp Tiêu ở một bên nghe thấy, lập tức nhìn Hình Nhất Phàm với ánh mắt ngưỡng mộ, anh thực sự rất giỏi.
Hình Nhất Phàm nhìn Bạch Hạ, bởi vì anh chỉ cần ánh mắt sùng bái của người phụ nữ này.
Chỉ cần liếc mắt này thôi, cũng khiến Lam Thiên Thần và Diệp Tiêu nhận ra Hình Nhất Phàm đã thay đổi, giờ anh giống như một kẻ si tình dịu dàng, trước mặt Bạch Hạ, anh đã xé bỏ lớp vỏ bọc lạnh lùng.
Ngay cả áo đôi vài trăm tệ ở trung tâm thương mại, anh cũng vẫn vui vẻ mà mặc.
Hình Nhất Phàm và Lam Thiên Thần đang nói về vụ án, Bạch Hạ ở bên cạnh chăm chú nghe, Hình Nhất Phàm rất ít khi nói chuyện với cô về công việc của anh, nhưng cô không ngờ rằng anh lại một mình giải quyết vụ án lớn như Vậy.
Một vụ kiện lớn hơn hai tỷ! Đối với cô, đây là một số tiền vô cùng lớn.
Diệp Tiêu ở bên cũng ngồi nghe, đồng thời, mắt nhìn chằm chằm Hình Nhát Phàm, tình ý trong mắt hiện lên rất rõ ràng.
Bạch Hạ lúc này cũng đã đoán ra, Diệp tiểu thư này không phải bạn gái của Lam Thiên Thần, mà là một em khoá dưới thích Hình Nhất Phàm, hơn nữa ánh mắt của Diệp Tiêu cũng trực tiếp, bày tỏ sự ngưỡng mộ sâu sắc như Vậy.
Chẳng để mắt đến bạn gái thật sự là cô, cảm giác bị lờ đi này, Bạch Hạ cũng không thể bỏ qua, nó khiến cô có chút hụt hãng.
Có điều, dù có chán nản đến mấy cô cũng sẽ không thể hiện ra, dù gì ai cũng có quyền yêu ai đó, cô không có quyền can thiệp.
Hình Nhất Phàm đương nhiên tinh tường nhìn ra ánh mắt của Diệp Tiêu, Diệp Tiêu theo đuổi suốt ba năm qua, làm sao anh có thể không biết tâm tư đó của cô ta?