Hình Nhất Phàm vừa lái xe vừa trả lời.
“Mình ở phía sau cậu.
”
Giọng nói của Lam Thiên Thần truyền đến.
Hình Nhất Phàm nhìn một chút phía kính hậu, trông thấy xe của Lam Thiên Thần anh cười nói: “Lát nữa gặp.
”
“OK?
Lam Thiên Thần đáp lại bằng một nụ cười.
Đúng lúc này, điện thoại của Lam Thiên Thần lại vang lên, anh liếc nhìn, là Diệp Tiêu, đành phải trả lời: “Alo, Tiêu Tiêu.
”
“Thiên Thần, em hôm nay có mở tiệc, anh có đến được không? Anh đến có thể mời Hình Nhất Phàm đi chung không?”
“Bữa tiệc nào?”
Lam Thiên Thần có dự cảm không tốt, chẳng lẽ là Diệp Tiêu cũng ở đây sao?
Dù gì, ba cô ta cũng là một người giàu có trong thành phó, khẳng định là có tư cách tham dự.
*Ba em mang theo đi đến bữa tiệc của Dương tổng.
”
Lam Thiên Thần lập tức đỡ trán, chuyện này có thể xảy ra sao?
Không thể làm gì khác hơn, anh ấy nói: “Vậy em chơi vui vẻI”
“Anh có đến không?”
“Ừ, anh đến thay anh trai.
”
“Vậy, Hình Nhất Phàm thì sao?”
“Anh ấy có đến không?”
Giọng Diệp Tiêu đặc biệt chờ mong.
“Cậu ấy thì anh không biết, không có liên lạc.
”
Lam Thiên Thần khéo léo nói, có lẽ trong bữa tiệc có quá nhiều người, có lẽ không gặp được.
“ðp Diệp Tiếu rốt cuộc có chút mát hứng: “Gặp lại sau.
”
Chiếc xe thể thao màu đỏ của Bùi Nguyệt Hoàng cũng rất bắt mắt trong một dãy xe tiền vào sân vận động một cách trật tự, cửa sổ kính sáng màu thấp thoáng tháy bóng dáng một người phụ nữ tao nhã ngồi trên ghế lái khiến đám đông xung quanh không khỏi nhìn chằm chằm vào đó.
Hình Nhất Phàm dừng lại, mang theo Bạch Hạ, chờ Lam Thiên Thần ở cửa, Lam Thiên Thần cũng dừng xe lại, đi đến bên người Hình Nhất Phàm, chú ý đến Bạch Hạ anh thì thầm: “Diệp Tiêu cũng đến!”
Hình Nhất Phàm nhíu lông mày xem thường, anh sẽ không quan tâm đến việc Diệp Tiêu có đến hay không.
Trong bữa ăn cuối cùng ở nhà hàng, anh đối với ảnh hưởng của Diệp Tiêu đã chạm đáy cốc.
Bước vào sảnh tiệc, Bạch Hạ hiển nhiên nắm lấy cánh tay của Hình Nhất Phàm, bởi vì cô thực sự rất căng thẳng, cho dù là tưởng tượng thế giới nhà giàu như thế này, cô cũng chưa từng nghĩ đến.
Hình Nhất Phàm ánh mắt ôn nhu an ủi: “Có anh ở đây, thả lỏng.
”
Bạch Hạ gật đầu, Lam Thiên Thần ở bên cũng cảm thấy hơi ngán ngẩm, nhưng anh lớn lên trong gia đình giàu có nên những dịp như vậy cũng quen rồi, đưa ly nước trái cây cho Bạch Hạ, sau đó cầm lấy rượu đỏ để đưa Hình Nhất Phàm: “Hai người tận hưởng thế giới riêng đi! Đừng quan tâm đến mình làm gì, mình đi lung tung một chút!”
Hình Nhất Phàm thấy Dương tổng bên kia, nói với Bạch Hạ: “Đi, chúng ta qua kia chào hỏi một tiếng.
Thiên Thần, KH Nườn muôn đi chung không?
Lam Thiên Thần nhìn thoáng qua, đặc biệt không muốn đi qua chào hỏi: “Cậu đi đi, mình tìm chỗ ngồi.
”
Hình Nhát Phàm dắt Bạch Hạ bước qua, chưa kịp đi qua thì Dương tổng đã mỉm cười đi tới: “Nhất Phàm, cậu đến rồi à, tôi lo gia đình cậu đi nước ngoài nghỉ Tết nên không có người đến.
Phải biết, nếu không có người Hình gia đến tôi đây mắt mặt bao nhiêu.
”
Hình Nhất Phàm nở nụ cười: “Chú Dương, tôi sẽ thay mặt anh trai đến gặp chú, chúc bữa tiệc của chú thành công tốt đẹp.
”
“Vị tiểu thư xinh đẹp này không giới thiệu một chút à?”
Dương tổng đánh giá Bạch Hạ, rất hiếu kì.
“Chú Dương, để tôi giới thiệu một chút, đây là bạn gái cháu, Bạch Hạ.
”