Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


“Di nhỏ, nếu không đổi kiểu thì dì xem có che lại một chút được không?” Hình Nhất Phàm cũng không muốn thay đổi, bởi vì Bạch Hạ mặc lên thật sự rất đẹp.
“Nếu cháu thật sự không yên tâm, dì sẽ quàng qua cổ Tiểu Hạ một mảnh voan mỏng, hơn nữa, khăn voan lần này sẽ là voan dài nên cháu đừng quá lo lắng.” Tưởng San cũng vì cháu trai của mình mà suy nghĩ.
Hình Nhất Phàm lúc này mới hài lòng, ôm Tưởng San nói: “Vẫn là dì nhỏ hiểu cháu nhất.”
Bạch Hạ đương nhiên không có gì để nói, dù sao Hình Nhất Phàm có suy nghĩ như vậy cũng là vì anh quá yêu cô mà thôi!
Cởi váy cưới xuống, đi ra khỏi cửa hàng của Tưởng San, thời gian bất giác đã là buổi chiều rồi.

Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ về nhà, chuẩn bị nghỉ ngơi hai ngày rồi đến nơi tổ chức đám cưới để chuẩn bị cho hôn lễ.
Bạch Hạ tối hôm qua thật sự rất mệt, vừa về đến nhà chỉ muốn nằm xuống, Hình Nhất Phàm cùng cô lên lầu nghỉ ngơi.
Bộ khăn trải giường mới thay cũng rất ám áp, Bạch Hạ mệt mỏi nép vào vòng tay của Hình Nhất Phàm, an tâm chìm vào giấc ngủ.
Hình Nhất Phàm lại nằm gác trên một cánh tay, trong đầu lật lại hình ảnh đêm qua, toàn thân không kiềm được trở nên căng cứng, anh nheo mắt, chỉ muốn đợi cô gái trong tay anh ngủ đủ, tối nay lại hồi tưởng một chút ký ức đẹp đêm qua.
Tập đoàn Bùi thị, sau khi đi gặp ba mẹ hai bên, Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần cũng bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ, buổi chiều Lam Thiên Thần nhận được bản vẽ thiết kế nhẫn cưới từ anh trai.
Đó là một cặp nhẫn kiểu dáng vô củng đẹp, hình dáng bên ngoài không hề khoa trương mà trông rất cổ điền.
Bùi Nguyệt Hoàng vừa nhìn liền cảm thấy rất thích, Lam Thiên Thần thấy cô thích liền quyết định.
“Cửa hàng của anh cả anh vừa nhập về một lô kim cương có độ tinh khiết rất cao.

Anh ấy sẽ đặt chiếc lớn nhất vào chiếc nhẫn của em.” Lam Thiên Thần nói với Bùi Nguyệt Hoàng.
Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi cười nói: “Lớn quá, có đè nặng tay em không?”
“Người phụ nữ của anh, đương nhiên là đeo được.” Lam Thiên Thần đáp lại một cách bá đạo.
Bùi Nguyệt Hoàng đương nhiên biết người thiết kế viên kim cương nhát định sẽ khống chế, cô không hè lo lắng về việc đó.

Hiện tại cô cũng sắp kết hôn, nhưng phần lớn việc của công ty đều đè trên vai Lam Thiên Thần.

Lam Thiên Thần đã xử lý mọi việc rất tốt, điều này khiến Bùi Nguyệt Hoàng nghĩ đến việc phần đời sau này của mình sẽ có một người đứng bên cạnh mình, cùng sóng vai cùng tiến về phía trước, cảm giác thực sự rất tuyệt.
Lúc Bạch Hạ tỉnh lại, màn đêm bên ngoài cửa sổ đã được kéo xuống.

Cô ngồi dậy, vươn mình một cái, Hình Nhất Phàm không còn ở bên cạnh, cô không khỏi giật mình, vội vàng đẩy cửa đi ra ngoài tìm anh.
Đang nghĩ anh đi đâu mắt rồi, thì Bạch Hạ liền nghe thấy có tiếng động truyền đến từ phòng bếp dưới lầu, cô vịn vào lan can, trong lòng chỉ cảm thấy hạnh phúc cùng ấm áp.
Cô bước xuống lầu, nhìn thấy người đàn ông trong bếp đã thay một chiếc áo phông đen, quần dài thoải mái, đang để lại một bóng lưng mê chét người dưới ánh đèn sáng rực rỡ của phòng bếp.
Bạch Hạ ngắm nhìn thân hình rắn chắc cao gầy của anh, cô nhẹ nhàng bước tới, nhân lúc anh không chú ý vòng tay ôm chặt lấy vòng eo rắn chắc của anh.
Hình Nhát Phàm đương nhiên biết cô đã thức dậy, lúc cô bước xuống cầu thang, anh đã nghe thấy tiếng bước chân của cô rồi.
“Em dậy rồi đấy à?” Hình Nhất Phàm quay đầu lại, mỉm cười nhìn về phía sau.
Bạch Hạ “ừm” một tiếng, ló đầu qua một bên, thấy anh đang cắt bông cải xanh, chuẩn bị làm bữa tối.
Hình Nhất Phàm cúi người xuống một chút, nói với cô: “Vợ, hôn một cái.”
Nhìn khuôn mặt của anh, Bạch Hạ không nhịn được nhắc ngón chân lên, hôn anh một cái, Hình Nhất Phàm mãn nguyện cười, nói với cô: “Em qua sofa ngồi đi, sắp xong rồi đây.”
“Dạ! Vậy em đi quét nhà.” Bạch Hạ không muốn quá lười biếng, cô cũng muốn làm một người siêng năng.
Hình Nhất Phàm nghe thấy vậy, lập tức quay sang khuyên cô: “Không được quét nhà, em cứ ngồi trên sofa đi, đừng chạy lung tung.”
Bạch Hạ không khỏi chớp mắt: “Nhưng mà, em muốn quét nhà mà! Em phải vận động một chút chứ!”
Hình Nhất Phàm tắt nhiên là lo cho cơ thể cho cô, cô vừa trải qua lần đầu tiên vào đêm qua, anh sợ cô mệt.
Nghe thấy Bạch Hạ phản ứng lại như vậy, Hình Nhất Phàm cong môi nở một nụ cười xấu xa: “ÒI! Em chê hôm qua vận động còn ít quá à?”
Bạch Hạ gật đầu: “Đúng mà! Hôm qua em có cử động gì đâu!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui