Sau khi nghe nói địa điểm tổ chức đám cưới của Hình Nhất Phàm được chọn trên đảo, Lam Thiên Thần và Bùi Nguyệt Hoàng quyết định chọn một nơi khác, dù sao thì đám cưới của họ cũng trước, với lại còn một tuần cho nên mới chọn một nơi dễ dựng cảnh, những nơi khó nên né đi.
Bùi Nguyệt Hoàng cũng thích đám cưới ngoài trời, vì ở trong nhà quá buồn nên Bùi Nguyệt Hoàng đã chọn một biệt thự trang viên bên ngoài thành phó làm nơi tổ chức.
Khách mời của cả hai, nhiều khách ở trong nước, không cần phải ra nước ngoài, như vậy cũng đỡ cực cho khách, miễn là những người có duyên với nhau, tổ chức đám cưới ở đâu là ngọt ngào.
Trong ánh nắng chiều tà, Bạch Hạ đang ngồi trên ghế sofa trên ban công lớn lầu 2.
Cô đã dành thời gian lựa chọn một số chỉ tiết.
Có quá nhiều sự lựa chọn và đầu cô hơi mỏi, Hình Nhất Phàm bèn pha cà phê yêu thích của cô, cà phê sữa.
Bạch Hạ cầm lấy ly cà phê tinh xảo, cong môi cười: “Cảm ơn chồng.
”
Hình Nhát Phàm bị nụ cười của cô thu hút, anh cúi xuống hôn lên trán cô: “Không có gì đâu, vợ.
”
Nói xong liền ngồi vào bên cạnh anh, vươn tay nhẹ nhàng ôm lấy, Bạch Hạ dựa vào trên người bưng cà phê thưởng thức: “Em lựa xong máy cái khoanh tròn rồi, lát nữa anh xem đi.
”
*Anh tin vào mắt nhìn của vợ mà.
”
Hình Nhất Phàm nói xong, anh lại hôn lên tóc cô.
“Anh phải cho em ý kiến chứ.
”
Bạch Hạ khẩn cầu.
Hình Nhất Phàm gật đầu: “Được rồi, bây giờ để anh xem một chút.
Còn em có thể nghỉ ngơi, uống một chút cà phê.
”
Bạch Hạ nghe theo anh, Hình Nhất Phàm nghiêm túc nhìn nơi cô đã chọn, mắt nhìn của cô rất tốt đám cưới này sẽ rất lãng mạn.
Bạch Hạ đặt cà phê xuống, cho dù uống cạn, cô vẫn có chút lười biếng, không nhịn được gác lên chân của Hình Nhất Phàm: “Em chợp mắt chút nhé!”
*Ừ ngủ đi!”
Hình Nhất Phàm nhẹ nhàng vỗ về cô, Bạch Hạ nheo mắt nhìn một lúc sau cô thật sự rất mệt mỏi, ngủ thiếp đi.
Ánh chiều tà vẫn có chút chói mắt, Bạch Hạ mặc dù đã ngủ, nhưng lòng bàn tay to lớn của Hình Nhất Phàm nhẹ nhàng che mắt cô, che cô khỏi ánh chiều tà.
Hành động quan tâm này thực sự khiến Bạch Hạ thoải mái hơn.
Cảnh tượng này, có một cảm giác yên bình khó tả.
Trong bồn hoa bên cạnh, hai con mèo con đang đuổi theo chơi đùa, mặt trời lặn ở đằng xa kèm theo hoàng hôn đẹp tuyệt trần, nương theo ráng chiều là một đôi nam nữ trên ghế sofa.
Rất ấm áp.
Sau khi Hình Nhất Phàm đọc xong, anh ấy cũng đã kiểm tra một số chỉ tiết, anh không muốn giao tất cả chúng cho Bạch Hạ, như vậy cô ấy sẽ quá mệt mỏi.
Trong lúc lựa chọn, Hình Nhất Phàm nhìn cô gái đang nằm trên đùi mình từ lúc nào, Bạch Hạ thở đều đều, giống như: một con mèo buồn ngủ, bám lấy chân anh, tìm tư thế thoải mái nhất.
Hình Nhất Phàm không kìm được mà cúi xuống hôn lên má cô nhiều lần.
Tập đoàn Bùi thị.
Ánh nắng ban mai được phản chiếu dưới bức tường kính sẫm màu, bóng dáng của Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần tay trong tay bước đi.
Trong công ty, mối quan hệ của họ đã được công khai.
Nhưng mà, trong công ty vẫn còn một số lời đồn đại phiền phức, trong mắt họ, Lam Thiên Thần chỉ là một người vừa mới leo lên từ bộ phận pháp lý, trẻ tuổi, đẹp trai lại có thể đuổi kịp nữ chủ tịch công ty, một nhân vật kì khôi.
Vì vậy, phía sau cũng có rất nhiều nam nhân viên rất không cam tâm, bọn họ đến sớm hơn Lam Thiên Thần, bọn họ rất tự tin về ngoại hình tướng mạo của mình, nhưng tại sao Lam Thiên Thần lại trèo lên trước.
Trong tương lai toàn bộ tập đoàn Bùi thị có thể thuộc về anh, đơn giản thế lại lên được đỉnh cao của cuộc đời, vì vậy, một số nam nhân viên ngoài mặt không dám nói gì, nhưng sau lưng lại chế nhạo Lam Thiên Thần là đồ ăn bám.