“Em có thể ăn anh trước không?” Bùi Nguyệt Hoàng trêu anh.
Lam Thiên Thần lập tức buông đồ trong tay ra, ánh mắt kinh hỉ xoay người: “Em xác định?”
Bùi Nguyệt Hoàng xì một tiếng lui về sau: “Đùa anh thôi.”
Lam Thiên Thần liền có chút ảo não trừng mắt nhìn cô: “Chơi vui như vậy?”
“Rất vui nha!”
Bùi Nguyệt Hoàng thích thú nhìn kinh hỉ trong mắt anh, bởi vì cô cảm giác được trong mắt anh cô là quan trọng nhát.
“Trước cho em ăn no, buổi tối đến lượt anh.” Lam Thiên Thần nói xong liền xoay người tiếp tục làm bữa tối.
Sáng sớm, người của Triệu Đống đã đến văn phòng, anh ta có chút gấp gáp không chờ nỏi, bởi vì Bùi Nguyệt Hoàng đã muốn đối phó anh ta, anh ta mặc kệ như thế nào, trước tiên cứ phá hoại tình cảm của họ đi.
Anh ta tin tưởng Bùi Nguyệt Hoàng là người vô cùng mẫn cảm, hơn nữa là người không thể chấp nhận chuyện phản bội này.
Anh ta cũng tin tưởng những thứ trong tay anh ta đủ chứng minh chuyện Lam Thiên Thần và Dương Điềm Điềm cấu kết.
Triệu Đống suy nghĩ một chút, nên phát tán chuyện này bằng cách gì?
Anh ta nghĩ một chút, đột biên nhìn thấy tạp chí bên cạnh, trong lòng liền hiện lên một kế hoạch, vậy thì mua chuộc bọn chó săn này đi! Giúp anh ta mang chuyện này tung ra ngoài.
Chỉ có làm vậy, anh ta mới trong sạch không một mối lên hệ, cũng sẽ không bị Bùi Nguyệt Hoàng nghi ngờ.
Khóe miệng Triệu Đống hiện lên nụ cười âm hiểm, anh ta quen biết không ít bọn chó săn của các trang báo, tìm đại một hai người không khó, anh ta nghĩ một chút.
Tên chó săn này vô cùng có thủ đoạn, hơn nữa bọn chúng đều làm việc vì tiền, chỉ cần có chút tiền thì không sợ.
không làm được.
Triệu Đống cầm điện thoại liên lạc với tên ngày.
Hẹn xong ở một quán cà phê gần đó gặp mặt, Triệu Đống liền đi vào phòng nghỉ bên cạnh, nhìn Dương Điềm Điềm đang ngồi bên trong, anh ta gọi cô ta: “Đi theo tôi ra ngoài một chuyến.”
Dương Điềm Điềm hiện tại cũng là người làm việc vì tiền, cô ta lập tức đi theo Triệu Đống đến quán cà phê phụ cận.
Bên trong ngồi sẵn một người đàn ông khoảng 40 tuổi, vừa nhiều là biết gã là người vô cùng xảo quyệt.
“Triệu tổng, có chuyện tốt gì cần tìm tôi thương lượng sao?” Người đàn ông này hai mắt tỏa sáng, cảm giác chuyện tốt sắp đến.
“Lão ca, tôi biết trong tay anh nắm không ít tin tốt, chỉ cần đăng lên liền có thể hot trên mạng, cho nên tôi có một chuyện quan trọng tìm anh thương lượng một chút.
Chỉ cần anh làm tốt, giá cả không thành vấn đề.”
“Con người tôi nhìn người làm việc, người như Triệu tổng đây tôi sẽ ra giá hơn cao, hy vọng ngài chuẩn bị tâm lý, còn về khả năng của tôi ngài cũng hoàn toàn có thể yên tâm.” Vương Lượng lập tức đem chuyện tiền ra nói.
Triệu Đống chính là tin tưởng miệng gã đủ kín, nên mới đem chuyện này giao cho gã.
Triệu Đống cũng không khách khí, lập tức lấy ra ảnh chụp, nói cho Vương Lượng phải làm thế nào.
Đầu tiền, đem chuyện này tung lên mạng, tiếp theo tung ra thân phận của Lam Thiên Thần, nói cho người khác biết anh là ai, cuối cùng công khai chuyện tình cảm của anh cùng Bùi Nguyệt Hoàng.
Cho mọi người đều biết anh là tên tra nam chân đạp hai thuyền.
Dương Điềm Điềm một bên nghe xong lập tức căng thẳng trong lòng, không hiểu sao có chút đau lòng cho Lam Thiên Thân, Lam Thiên Thân không phải người tệ như.
vậy, cô ta đã tự mình trải nghiệm qua.
Cô ta chủ động tới gần 3 lần, anh vậy mà không hè nhớ mặt cô ta? Điều này khiến cô ta cảm thầy vô cùng thát bại, đây chính là lần đầu tiên cô ta bị đối xử như vậy.
“Đây là Điềm Điềm của chúng ta, vô cùng nồi tiếng trên mạng.”
Triệu Đống lựa chọn Dương Điềm Điềm đương nhiên cũng biết cô ta trên mạng có bao nhiêu hào quang.
Vương Lượng nghe chuyện này, liền viết một bản thảo đơn giản, bắt quá vì tư liệu sống quá đầy đủ.