“Đúng vậy! Chúng tôi cũng không có nói lung tung, chúng tôi chỉ là bắt bình thay Bùi tổng.”
“Chuyện xấu gì?”
Hứa Mẫn đúng là không biết, cô bận rộn như vậy, đương nhiên không có thời gian hóng hót.
“Này, cô xem, chính là tin tức này.
Buổi chiều vừa đăng lên!”
Một cô gái đưa điện thoại cho Hứa Mẫn, cô liền nhận lầy cúi đầu đọc tin tức, mắt không khỏi trừng lớn, cũng không dám tin.
Cô không khỏi phóng to tắm ảnh của Lam Thiên Thần, thấy cô gái quyến rũ đứng bên cạnh anh, cô ta mỉm cười vừa nhìn liền giống như cùng anh vô cùng thân mật, bộ dạng thân cận.
“Cô ta là ai?” Hứa Mẫn thở phì phì hỏi.
“Cô ta là Dương Điềm Điềm, trên mạng cũng có chút danh tiếng, khẩu vị của Lam tổng thật kém quá đi! Có phải không?”
“Không.
Khẳng định không phải sự thật!”
Hứa Mẫn lập tức kêu to một câu.
Cô hiểu rõ Lam Thiên Thần, tuyệt đối sẽ không cùng đồ đê tiền này ở chung.
“Hứa Mẫn, cô mau nói cho Bùi tổng đi! Để Bùi tổng biết chuyện.” Có một nữ nhân viện thúc giục cô đi về hướng văn phòng.
Hứa Mẫn lập tức xoay người rời đi, tay nhanh chóng lấy điện thoại ra, cô không cần tìm, chỉ cần nhìn hai tin tức đứng đầu liền thấy chuyện xấu của Lam Thiên Thần.
Cô nhanh chóng mở ra, trong lòng một mảng hỗn loạn, cô tin tưởng Lam tổng không phải người như vậy, nhưng hình chụp sao lại thế này?
Cô có nên nói cho Bùi tổng biết không?
Hứa Mẫn ra khỏi thang máy, liền thấy Bùi Nguyệt Hoàng mang theo Khúc Hạo từ phòng họp bên cạnh đi đến.
Khúc Hạo thấy cô, ánh mặt liền lộ ra ý cười ôn nhu, Hứa Mẫn bát chấp ánh mắt của bạn trai, cô lập tức tiến tới nói: “Bùi tổng, em có chuyện muốn nói với chị.”
“Hả? Nói đi!” Bùi Nguyệt Hoàng hỏi cô.
“Không không… Không được, không thể nói ở đây!” Hứa Mẫn nhanh chóng lắc đầu.
Bùi Nguyệt Hoàng nhìn thoáng qua Khúc Hạo.
Khúc Hạo cũng có cảm giác bị đả kích, Hứa Mẫn có chuyện gì không thể nói trước mặt bạn trai mình?
“Hai người không phải đang hẹn hò sao? Có chuyện gì không thể nói trước mặt Khúc Hạo sao?” Bùi Nguyệt Hoàng trêu chọc một câu.
“Chuyện này không được.” Hứa Mẫn lúc này không thể không xem nhẹ cảm giác của Khúc Hạo.
Bùi Nguyệt Hoàng đành phải nói: “Được rồi, theo chị đến văn phòng rôi nói.”
Hứa Mẫn lập tức an ủi Khúc Hạo một câu: “Lát nữa em đi tìm anh.”
Bùi Nguyệt Hoàng đi vào văn phòng, cô nhìn vẻ mặt vội vàng của Hứa Mẫn nói: “Được rồi, em nói đi, có chuyện gì mà phải tránh Khúc Hạo mới có thể nói cho chị biết?”
“Bùi tổng… chuyện này… cái kia… Em nói chị có thể bình tĩnh một chút không?”
“Chị hiện tại rất bình tĩnh.
Có chuyện gì kích thích đến chị sao?”
Tâm tình Bùi Nguyệt Hoàng gần đây đều vô cùng bình thản, ở bên cạnh Lam Thiên Thần, cô đến tức giận cũng không có, có thể nói, cho dù tức giận tìm đến, cô cũng sẽ tâm bình khí hòa.
“Chuyện này là về Lam tổng…” Hứa Mẫn cắn môi, không biết nên mở miệng thế nào.
Vừa nghe nói liên quan đến Lam Thiên Thần, Bùi Nguyệt Hoàng liền nghiêm túc: “Thiên Thần làm sao? Em mau nói đi.
Anh ấy lại có tin tức gì?”
“Bùi tổng, chị tin tưởng nhân phẩm của Lam tổng không?
Chị cảm thấy anh áy có thể phản bội chị đi tìm cô gái khác.
không?” Hứa Mẫn dò hỏi một câu.
Bùi Nguyệt Hoàng còn nghiêm túc suy nghĩ rồi lắc đầu nói: “Sẽ không.”
“Vậy vạn nhát cô gái kia trẻ tuổi lại xinh đẹp, còn vô cùng yêu mị? Lam tổng sẽ không thích những cái này đi?” Hứa Mẫn lại lần nữa thăm dò.