Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


Bạch Hạ biết, có anh ở bên cạnh thì cô còn có thể ngủ kiểu gì nữa chứ?
Trong sảnh tiệc tối bên này, ba Bùi bước tới, nói với Khúc Hạo và Hứa Mẫn vẫn luôn giúp chào hỏi các vị khách: “Tiểu Khúc, Tiểu Hứa, các cháu đi nghỉ ngơi đi! Ở đây không cần giúp nữa rồi.


Khúc Hạo gật đầu: “Dạ được, bác trai, vậy chúng cháu về nghỉ ngơi trước đã ạ.


*Ừ, đi đi!” Ba Bùi mỉm cười nhìn cặp trợ lý tốt bên cạnh cặp con gái.

Hứa Mẫn thực sự mệt chết rồi, hôm nay từ lúc 6h sáng cô đã dậy, chạy vội từ nhà đến đây, lại bận rộn chào hỏi khách khứa, không dám nghỉ ngơi một chút nào.

“Ái…” Hứa Mẫn đang đi, đột nhiên ở nơi ít người, vươn tay đỡ lấy lan can bên cạnh, ngồi xổm xuống.

Khúc Hạo đau lòng nhìn cô, duỗi tay đỡ lấy cô: “Sao vậy em?”
“Đau chân! Tối hôm qua em vừa mới tiêu một đống tiền mua một đôi giày hàng hiệu, ai ngờ chúng lại khó mang như vậy chứ.

” Hứa Mẫn có chút khóc không ra nước mắt.

Khúc Hạo ngồi xổm xuống, thấy gót chân cô đã trầy ra có vết máu, lập tức nói với cô: “Em cởi giày ra đi! Lát nữa anh sẽ tìm cho em một đôi giày khác.


“Vậy em đi chân trần sao?” Hứa Mẫn xấu hỗ nói.

“Anh bế em về.

” Khúc Hạo nói xong thì cúi người xuống định bề cô lên.

“Không được, trở về phòng đã!” Từ Min xấu hồ nói, “Em có thể cố thêm chút nữa.


Khúc Hạo không thèm để ý đến cô, anh vẫn cúi xuống, bề ngang cô lên, Hứa Mẫn lập tức hô nhỏ một tiếng, ôm chặt lấy cổ anh: “Khúc Hạo, anh đừng làm thế này, để em xuống đi.


“Anh ôm vợ của anh, sợ gì chứ?” Khúc Hạo cười.

Anh đeo kính vàng, ngày thường nhìn rất sắc xảo, thảo vát, rất có khí chất của văn nhân, lúc này đây, anh ngược lại hóa thân thành một người đàn ông mạnh mẽ, Hứa Mẫn bị nụ cười này của anh làm cho mê mệt.

Cô không khỏi nghĩ, tại sao trước đây cô không phát hiện ra nhỉ?
“Khúc Hạo, anh bắt đầu thích em từ khi nào vậy?” Hứa Mẫn tò mò hỏi, hai người rõ ràng cũng đã quen nhau bốn năm rồi!
Khúc Hạo ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Từ lúc em mới vào công ty.


Hứa Mẫn không khỏi ngây người ra vài giây, đó không phải là lúc cô mới tốt nghiệp ra trường sao? Lúc đó cô vừa quê vừa ngốc, làm sao anh có thể thích cô được?
Nhưng dù hạnh phúc đến muộn một chút, may là cô lại chưa bỏ lỡ nó, thật tốt! Cô lập tức bỏ qua ánh nhìn của người xung quanh, đưa tay ra ôm lấy cổ anh, ngọt ngào dựa vào lòng Khúc Hạo, tận hưởng cái ôm của anh.

Phong cảnh bên hồ rất đẹp, cô nhóc Hình Vũ Điềm nhảy nhót rất vui vẻ, đuôi tóc lúc lắc qua lại, cô nhóc một lúc nhìn cái này, một hồi lại ngó cái kia.

Cặp đôi nam nữ nắm tay nhau thong thả đi theo phía sau, Hình Liệt Hàn vòng tay ôm lấy em người phụ nữ: “Tối nay gửi con bé cho mẹ đi!”
Đường Tư Vũ lập tức hiểu được ý của anh, cô cong môi cười nói: “Anh tự thương lượng với con bé đi!”
Dạo này cô nhóc rất thích ngủ với bọn họ nên ngày nào cũng thích chen vào giữa nằm, đêm nào cũng phải được sờ mặt mới ngủ được.

“Không thể để con bé quen thói được, đã đến lúc tập cho con bé ngủ riêng rồi.

” Hình Liệt Hàn cảm thấy vấn đề này nên nghiêm túc thảo luận với con gái.

Đường Tư Vũ lại thấy không sao cả, lúc mệt quá cô liền trực tiếp dùng con gái làm lá chắn để từ chối anh, thường xuyên làm người đàn ông bên cạnh cô ảo não, sau đó, anh sẽ nhân thời gian bù đắp trở lại.

Danh tiếng của Đường Tư Vũ hiện tại cũng đã trở nên nỗi tiếng trong giới piano, cô thích ngành này, đời này cũng không có ý định từ bỏ sự nghiệp này, hơn nữa công việc này còn rèn luyện tính cách của cô, rèn luyện cho cô một trái tim không màng danh lợi.

Vì vậy, những người quen biết cô đều sẽ cảm nhận được một loại khí tức rất bình yên.

Trong giới kinh doanh Hình Liệt Hàn chém giết rất quả quyết, thủ đoạn rất độc đoán, nhưng anh cố gắng không trở thành một người doanh nhân toàn mùi tiền, anh cũng muốn theo kịp vợ của mình.

Không hay không biết đã đến bốn giờ chiều, Hình Liệt Hàn đưa vợ con về trước, bọn họ không dự tiệc tối nữa.

Sau khi sinh con gái, Hình Liệt Hàn nào có thời gian riêng tư chứ? Ngay cả vòng kết giao xã hội của anh cũng vô cùng khép kín.

Chập choạng tối, tắt cả các vị khách sau khi nghỉ ngơi đều ra ngoài đi dạo, cảm nhận vẻ đẹp yên tĩnh cách xa thành phó, trên bãi cỏ bày ra những chiếc bàn trà nhỏ, tiệc buffet cũng được dọn ra, khúc nhạc nhẹ nhàng cũng êm đềm “Không thể để con bé quen thói được, đã đến lúc tập cho con bé ngủ riêng rồi.

” Hình Liệt Hàn cảm thấy vấn đề này.

nên nghiêm túc thảo luận với con gái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui