Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


“Chị.” Nghê Sơ Tuyết bị Mị Lạp nhìn bằng ánh mắt ghét bỏ nhưng vẫn thân thiết chào cô ta.
“Cô tới đây làm gì?” Ánh mắt Mị Lạp có chút địch ý, đêm nay cô em gái này khiến cô cảm thấy bị lấn át.
Lỡ Hạng Kình Hạo để ý tới cô ta thì sao đây? Vậy thì thảm rồi.
“Mị Lạp, không được bắt lịch sự như thế.” Khắc Hy Á nhỏ giọng trách con gái mình, không cho phép cô ta đối xử với con gái nhỏ như vậy.
Mặc dù nghe thấy mọi chuyện nhưng Hạng phu nhân chỉ mỉm cười nói: “Khắc Hy Á phu nhân, mời đi bên này.

Đã lâu không gặp.”
“Phải đấy! Tôi vẫn còn nhớ rõ mùi vị thơm ngon của bánh ngọt nhà Hạng phu nhân đây.”
Hạng phu nhân đưa hai vợ chồng Khắc Hy Á phu nhân vào sảnh, Nghê Sơ Tuyết định đi theo thì bị Mị Lạp kéo lại: “Tôi có chuyện cần nói với cô.”
“Chị nói đi!” Nghê Sơ Tuyết ngoan ngoãn nhìn Mị Lạp.
“Hạng Kình Hạo bị mắt trí nhớ, cô không được tỏ vẻ quyến rũ trước mặt anh ấy để anh ấy chú ý đến cô.”
“Chị, chị nói gì vậy? Sao em có thể làm như vậy được chứ?” Nghê Sơ Tuyết có chút hoảng sợ.

Mị Lạp cho rằng cô là người như vậy sao?
Hiện giờ quả thực Mị Lạp đã bắt đầu đề phòng cô em gái này rồi.

Tâm tư của đàn ông là thứ khó nắm bắt được nhất.

Chỉ cần là người có dung mạo xinh đẹp, bọn họ đều xiêu lòng.
“Tốt nhớ là cô nhớ kỹ lấy cho tôi.

Nếu không thì không có kết quả tốt đâu.” Mị Lạp kề sát vào Nghê Sơ Tuyết, lạnh lùng cảnh cáo.
Mặc dù Nghê Sơ Tuyết bị tổn thương nhưng vẫn thành thật gật đầu: “Em biết rồi.”
Mị Lạp lại nói: “Tôi có việc quan trọng cần nói với ba mẹ, tạm thời cô đừng vào trong.”
“Vậy em phải đi đâu đây?” Nghê Sơ Tuyết trừng mắt nhìn lại.
“Tùy cô! Nói chung, cô đừng có quần lấy ba mẹ là được.”
Mị Lạp nói xong liền xoay người đi vào sảnh.
Nghê Sơ Tuyết nhìn xung quanh, thấy bên cạnh có cánh cổng vòm rất đẹp dẫn vào hoa viên thì đi qua bên đó.

Cô luôn thích hoa viên nhà họ Trạch.
Mị Lạp tới chỗ ba mẹ, tỏ vẻ thục nữ trước mặt Hạng phu nhân.
Tưởng Hân Vy đang ngồi trên sân thượng, ngắm nhìn dòng sông lớn ở phía xa, tâm trạng có chút nặng nề.

Tâm tư của Mị Lạp rất phức tạp, xem ra cô ta sẽ không dễ từ bỏ hy vọng với Hạng Kình Hạo.
Từ trước tới nay, cô chỉ muốn yêu đương đơn giản, hai người tự nguyện là được.

Kiểu người biết rõ không có được nhưng lại dùng mọi thủ đoạn để giành lấy như Mị Lạp, khiến người khác tổn thương, bản thân cũng chẳng đạt được thứ gì.
Ở chỗ lão thái gia, Hạng phu nhân đã cho người tới thông báo vợ chồng Hán Sâm đã tới.

Hạng Tư Niên để ba và ông nội nghỉ ngơi rồi tới gặp vợ chồng Hán Sâm, gọi cả Hạng Kình Hạo theo.
“Kình Hạo, lần này con mời vợ chồng Hán Sâm tới, có việc gì đặc biệt sao?”
“Ba, đúng là con có mục đích của mình, nhưng ba cứ bình thường với bọn họ là được.” Hạng Kình Hạo chỉ muốn gặp em gái của Mị Lạp mà thôi.
Hạng Kình Hạo cùng ba vào sảnh, thấy vợ chồng Hán Sâm đang uống trà, Mị Lạp cũng ở đây, chỉ có con gái út nhà bọn họ là không thấy.

Anh nhíu mày, cô ấy không tới sao?
“Anh Kình Hạo, anh tới rồi.” Mị Lạp mừng rỡ nhiệt tình gọi.
“Nghe nói cô có một người em gái, cô ấy không đến sao?”
Hạng Kình Hạo thẳng thừng hỏi.
Nụ cười của Mị Lạp cứng đò, tại sao anh Kình Hạo lại hỏi em gái cô? Chẳng lẽ anh ấy thật sự hứng thú với em gái cô sao?
“Anh Kình Hạo, anh để ý đến em gái em như vậy sao?” Mị Lạp thăm dò nhìn Hạng Kình Hạo.
Hạng Kình Hạo nhân ra ngữ điệu của cô ta có vẻ nghi ngờ, liền lạnh nhạt nói: “Tôi chỉ tò mò nên hỏi thôi.”
“Em gái em cũng tới, không biết đang dạo chơi ở đâu rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui