Chỉ nghỉ ngơi được ba ngày, Hạng Tư Niên và vợ đã phải bắt tay vào chuẩn bị tổ chức đám cưới cho em trai.
Địa điểm mà Hạng Bạc Hàn chọn lần này là một sơn trang rất lãng mạn, các vị trưởng bối đã được sắp xếp sang đó ở trước, bọn họ còn mời công ty tổ chức hôn lễ hàng đầu đến tổ chức buồi hôn lễ này.
Nhưng mà, Hạng Bạc Hàn là người làm việc rất kín tiếng, không mời quá nhiều đối tác làm ăn, chỉ mời một số bạn bè thân thiết đến, ngoài ra còn có người thân, bạn bè và gia đình của Nghê Sơ Tuyết.
Mặc dù đám cưới này không phải rằm rộ ai cũng biết nhưng đây lại chính là điều mà Nghê Sơ Tuyết mong muốn, cô vốn là một cô gái thích sự yên tĩnh, đối với cô điều quan trọng hơn cả là cô sắp trỏ thành vợ của anh!
Đây là điều mà máy tháng trước cô chưa từng dám mơ: tưởng đến!
Nửa tháng sau, tại một sơn trang ở ngoại ô thành phó, một đám cưới sang trọng nhưng kín đáo được diễn ra, đám cưới được bảo vệ nghiêm ngặt, việc đi lại của khách mời cực kỳ an toàn.
Nhiều vị khách đã đến nhận phòng ở các biệt thự trong sơn trang, trong số đó cũng có nhóm khách từ xa đến.
Nghê Sơ Tuyết đã lâu không gặp ba mẹ nuôi, họ cũng rất nhớ cô, nhân dịp này họ đã đến đây từ sớm.
Mặc dù con gái Mị Lạp của họ không muốn đến tham dự, nhưng lại bị họ nói cho thuyết phục, đến tham gia buổi hôn lễ này.
Mị Lạp đã sớm không còn có ý kiến với Nghê Sơ Tuyết như trước đây nữa, vì những gì cô ta thấy bây giờ chính là cô em gái này sống rất hạnh phúc.
Một người từng bị cô ta dẫm đạp dưới chân nay lại trở thành quý phu nhân của gia tộc họ Hạng tôn quý, trong lòng của cô ta vẫn không thể nào bình tĩnh được.
Nghê Sơ Tuyết không biết làm cách nào để cứu vãn mối quan hệ của với người chị gái này, mặc dù lúc trước những việc Mị Lạp làm có hơi quá đáng nhưng cô không hề để trong lòng.
Trong thâm tâm, cô mong có thể cứu chữa lại tình cảm giữa hai chị em họ.
Lần này một số bạn bè thân thiết Hạng Bạc Hàn cũng đến, họ cũng rất bát ngờ, anh chàng từ đó đến giờ không hề có hứng thú với phụ nữ lại bất ngờ tuyên ba chuẩn bị kết hôn.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy cô vợ nhỏ yêu kiều của anh thì đều vô củng ghen tị, những người giàu có như họ rất hiểm có được một mối tình chân thành như vậy.
Chập choạng tối, Nghê Sơ Tuyết trở về phòng tân hôn của mình, ngày mai đám cưới sẽ được tổ chức, cô rất vừa háo hức vừa mong chờ đến ngày mai.
Lúc này, trên bàn trang điểm của cô đều là đồ trang sức vừa được chuyển từ nước ngoài về, tất cả đều do Hạng Bạc Hàn đích thân chọn cho cô.
Có rất nhiều mẫu mã kiểu dáng khác nhau, giá trị mỗi bộ đều vô cùng đắt đỏ.
Nghê Sơ Tuyết nhìn những món trang sức này, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
Là con gái cô đương nhiên rất thích những món trang sức này, nhưng nếu những thứ này có thể mang lại cho cô một thứ khác, cô sẽ không chút do dự đổi chúng.
Trong số này có một bộ trông vô cùng sang trọng, giá trị cũng không hề nhỏ, còn là hồng ngọc có sắc đỏ hiếm thấy.
Nghê Sơ Tuyết biết Mị Lạp thích nhất là màu đỏ.
Cô gói ghém hai bộ trang sức lại, cho vào túi rồi mang xuông lâu.
Lúc này này, trên bãi cỏ bên ngoài biệt thự, có rất nhiều vị khách đang thưởng ngoạn cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp, mỗi bàn đều có hai ba người cùng tụ tập lại nói chuyện cười đùa, tất cả tạo nên một bức tranh rất yên bình.
Nghê Sơ Tuyết đi đến biệt thự nơi ba mẹ nuôi ở, cửa mở toang, bên trong vọng ra tiếng cười nói vui vẻ của ba mẹ nuôi.
“Sơ Tuyết, con tới rồi, mẹ với ba đang bàn xem tối nay có nên ăn đồ cay không này!”
“Mẹ, tối nay con ăn tối với mọi người nha” Nghê Sơ Tuyết cười nói.
“Thế Bạc Hàn thì sao con? Lúc này con nên ở bên cạnh cậu ấy chứ.
”
“Anh ấy có rất nhiều bạn bè đến đây, con mong anh ấy có thể đi chơi với bạn bè của mình, mà con cũng được ở bên gia đình mình!”
“Vậy được, vậy tối nay chúng ta cùng nhau đi thử máy món cay.
Lần trước ba con ăn đầu đổ đầy mồ hôi, lần này phải thử thách độ cay mới.
”
“Chị con đâu rồi ạ?”