Đêm tối, Hứa Tâm Duyệt nằm trên giường lại có chút rất lâu cũng không ngủ được, thậm chí nghĩ đến việc cậu nhóc trốn ra ngoài gặp cô, cô có chút kích động mà vui mừng, từ lúc nào mà cô ở trong lòng cậu nhóc lại quan trọng như vậy?
Kỳ thực một loại tâm trạng cực kỳ mâu thuẫn, vừa không hy vọng cậu nhóc đến tìm cô, nhưng đồng thời lại khát vọng có thể gặp cậu nhóc thường xuyên, nhìn nó trưởng thành.
Dù sao những ngày mang thai mười tháng khiến cô thật sự quá khó để quên, giống như là sinh đứa con của bản thân mình vậy.
Sáng sớm, một ngày mới lại đến.
Hứa Tâm Duyệt giúp dì nhỏ dọn dẹp nhà mới, bổ sung những dụng cụ trong nhà, thật sự rất bận.
Sau giờ trưa, Hứa Tâm Duyệt nhớ đến việc đón chị em tốt của mình, cô sợ để lỡ thời gian đón cô ấy.
Cô nghĩ, lúc này Lê Yên cũng đã ở trên máy bay rồi.
Bây giờ, một chuyến bay đang bay vững vàng trên bầu trời đại dương, phong cảnh ngoài trời đẹp đẽ khiến người ta mê hoặc.
Trong khoang hạng nhất, tối hôm qua Lê Yên xem phim cả đêm, vừa lên máy bay đã ngủ không biết trời đất gì mà ngủ liền bốn tiếng, vốn đang ngủ ngon, nhưng lại luôn nghe thấy bên cạnh có tiếng của người phụ nữ đang kích động nói cái gì đó.
*Gì đây, đẹp trai quá! Trời ạ! Quá đẹp trai rồi!”
*Mê chết tôi rồi, tôi muốn ngất quá, có thể đừng đẹp trai như vậy được không đây!”
“Trời ạ, 360 độ không góc chết!”
“Thật muốn bổ nhào vào người anh ấy!”
Đây toàn là cuộc đối thoại gì?
Lê Yên cuối cùng bị làm ồn đến mức không ngủ được nữa, cô tháo bịt mắt xuống, vốn muốn nhìn xem những người phụ nữ gào thét này là người thế nào, nhưng trong ánh mắt mơ màng của cô, trực tiếp bị góc nghiêng ở gần trước mặt làm cho kinh ngạc.
Từ lúc lên máy bay đã lao đầu vào ngủ, cô căn bản không biết người ngồi bên cạnh là người như thế nào, cũng đúng lúc này mới biết.
Đây là một người đàn ông, anh bịt mắt đeo tai nghe, còn đội một chiếc mũ vành.
Nhưng Lê Yên vẫn cảm thầy người đàn ông này không ti, bởi vì góc nghiêng của anh đều là những nét tiêu chuẩn của một anh chàng đẹp trai.
Cô cũng phát hiện, hai người phụ nữ vẫn luôn si mê ngồi ngay phía đối diện, hai cô gái nghiêng người, say mê nhìn chằm chằm toàn thân mặc đồ đen của người đàn ông từ đầu đến chân, rồi cảm thán đủ loại.
Mê trai phải có một giới hạn.
Lê Yên không khỏi thầm nghĩ, nào có thể nhìn thấy người đàn ông này được đâu mà đã kêu đẹp trai rồi?
Nói không chừng mắt nhỏ?
Không chừng đầu còn hói?
Tóm lại, Lê Yên cảm thấy bọn họ quá khoa trương rồi.
“Vị tiểu thư này, xin hỏi tôi có thể đổi chỗ với cô không?”
Trong đó có một cô gái mạnh dạn hỏi.
Bởi vì Lê Yên vẫn luôn ngủ, bọn họ cũng ngại làm phiền, nêu không vừa lên máy bay, cô ta đã muôn đôi chỗ cùng cô rồi.
Lê Yên bởi vì bị đánh thức mà buồn bực! Cô chỉ đành lễ phép mà không mát lịch sự mỉm cười nói: “Ngại quá, tôi thích vị trí gần cửa sổ.
”
“Thật keo kiệt, đổi một chút không được à?”
đi8i08œ†54#ầ hông Gấp Thận.
Xâm)Phạm, 2|; ® 82!
Cô gái đó lập tức biểu thị sự bắt mãn.
Lê Yên lười để ý, cô cũng đang phiền đây! Cô không khỏi quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, anh cũng giống như là đang ngủ, nếu không bị hai cô gái mê trai như này.
làm ồn, anh có phải cũng cảm thấy phiền?
Lê Yên ngồi bốn tiếng vẫn chưa đi vệ sinh, lúc này đúng lúc có chút mót, cô đứng dậy cẩn thận chen ra khỏi đôi chân thon dài của người đàn ông bên cạnh, cô đi về phía gian phòng vệ sinh.