Nhân viên phục vụ trẻ tuổi xinh đẹp lập tức có chút kinh ngạc không dám tin nhìn cô đánh giá, không nghĩ rằng nhà thiết kế mới đến lại là cô gái trẻ tuổi như vậy, cô ấy lập tức đổi vẻ mặt sùng bái: “ÒI Cô là nhà thiết ké Hứa mới đến sao!”
Hứa Tâm Duyệt gật đầu hỏi: “Xin hỏi quản lý cửa hàng có ở đây không?”
*Ở trên tầng hai! Cô lên đó đi!”
Đây là tòa nhà ba tằng theo phong cách phương Tây, tổng cộng có ba tầng, chiếm diện tích gần ba trăm mét vuông, tầng một là cửa hàng kinh doanh cực kỳ thời thượng, còn tầng hai bố trí một khu phòng VIP dành cho khách quý, phòng thay đồ cùng với tủ kính trưng bày, tầng ba là khu văn phòng của nhà thiết kế.
Hứa Tâm Duyệt lên tầng, do mới buổi sáng, ngược lại vẫn chưa có người khách nào đến đây, tầng hai cực kỳ yên tĩnh, Hứa Tâm Duyệt nhìn trước cửa sổ sát đất sang trọng, có một người phụ nữ đang đứng đó uống cà phê, cô ấy mặc một bộ trang phục công sở màu xám, mái tóc ngắn gợn sóng, bóng dáng tạo cho người khác cảm thấy một loại khí chất mạnh mẽ.
“Xin chào, tôi là nhà thiết kế mới đến, qua đây để báo cáo.
”
Hứa Tâm Duyệt hướng người phụ nữ này nói.
Người phụ nữ quay người, ánh mắt mỏng manh giống như một con báo đứng trên cao đang đánh giá người đến trước mặt.
“Cô là do tổng bộ phái đến? Hứa Tâm Duyệt đúng không?
Sàn diễn lần trước tôi cũng ở đó, đáng tiếc còn kém chút độ hot.
”
Người phụ nữ này nhìn cảnh giác, trong ánh mắt không có chút hoan nghênh nào.
“Cảm ơn quản lý Trịnh đã nhận xét.
”
Hứa Tâm Duyệt khiêm tốn tiếp nhận.
Trịnh Mẫn Ân đặt cà phê xuống, cô ta từ trước đến này đều không vui vẻ hòa nhã đối với người mới đến, càng huống hồ cửa hàng này trong tay cô ta kinh doanh rõ ràng cũng rất tốt, phái một người mới đến, không nghi ngờ gì nữa chính là không có sự tin tưởng đối với cô ta.
“Chúng tôi ở đây quả thực thiếu nhà thiết kế, mấy năm gần đây thương hiệu của chúng tôi khá phổ biến ở trong nước, nhưng tôi hi vọng cô là đến giúp tôi, chứ không phải đến phá thương hiệu của công ty.
”
“Sau này còn phải nhờ quản lý Trịnh giúp đỡ.
” Hứa Tâm Duyệt mỉm cười.
“Phòng làm việc của cô ở tầng ba phía trong cùng, còn có thị trường khách hàng riêng, phải tự mình phát triển, hiện tại chỗ chúng tôi có ba nhà thiết chuyên về hàng cao cấp, nguồn khách hàng đều nằm trong tay họ, cô mới đến bắt buộc phải làm lại từ đầu.
”
Đối với điểm này, Hứa Tâm Duyệt cũng cực kỳ có áp lực, cô gật đầu: “Tôi sẽ cố gắng hết sức hoàn thành công việc của mình.
”
Trịnh Mẫn Ân gật đầu, cô ta thân là quản lý của cửa hàng này, mọi thứ trong cửa hàng đều do cô ta quản lý, hơn nữa tất cả nhân viên ở đây bao gồm nhà thiết kế, cũng đều nghe theo sự sắp xếp của cô ta.
Hứa Tâm Duyệt đến phòng làm việc của cô, ở đây có đầy đủ những thiết bị hoàn thành trang phục, đủ không gian cho nhà thiết kế phát huy.
Hứa Tâm Duyệt trong phút chốc cũng yêu thích nơi này, cửa sổ kính trong suốt hướng về phía tòa cao tầng đối diện, một loại cảm giác đô thị thời trang đang đến gần, có thể ở đây thiết kế trang phục cho khách hàng, cũng là một loại hưởng thụ! Hứa Tâm Duyệt ngắn người một lúc rồi ra ngoài, ba người phụ nữ khác đã ngồi ở đó, Trịnh Mẫn Ân nói với Hứa Tâm Duyệt đang xuống tầng: “Qua đây, giới thiệu mọi người làm quen một chút.
”
Hứa Tâm Duyệt ở đây cũng coi như một người mới, hơn nữa cô cũng nhỏ tuổi nhất, ngồi ở đây đều là những người phụ nữ hai tám hai chín tuổi, toàn thân đều toát lên khí chất trưởng thành tỉnh tế.
*Vị này là Anna, Lara và Tiểu Mĩ.
”
Trịnh Mẫn An giới thiệu ba nhà thiết kế đang ngồi, cũng hướng Hứa Tâm Duyệt giới thiệu: “Đây là người mới đến, Hứa Tâm Duyệt.
”
“Em là người thay mặt công ty tham gia buổi trình diễn nghệ thuật lần trước nhỉ? Tác phẩm của em rất giỏi, chào mừng gia nhập.
”
Tiểu Mĩ mỉm cười đứng dậy, chào đón thân thiện.
Anna và Lara ngược lại không có vẻ mặt chào đón, đối với họ mà nói chẳng qua chỉ là thêm một người giành miếng ăn, thị trường trong thành phố lớn như vậy, thêm một người giành tài nguyên khách, có gì đáng để chào đón?
Tiểu Mĩ ở trong ba người này tính cách cởi mở nhất, vừa nhìn là biết người dễ ở chung.
“Cảm ơn, sau này, mong ba chị giúp đỡ nhiều hơn.
”
“Nhìn cô còn nhỏ! Có phải vừa mới ra trường không đây!”