Vào lúc ba giờ chiều ngày thứ bảy, tại một hội trường sân khấu lớn sắp diễn ra lễ trao giải Kim Kê lần thứ ba mươi tám.
Các tên tuổi lớn trong và ngoài nước sẽ tề tựu về đây.
Tất cả mọi người đều chú ý và mong chờ lễ trao giải đêm nay.
Các vị khách quý được mời đã sớm trông mong chờ đợi và sẵn sàng tham dự đề chứng kiến trăm hoa đua nở rằm rộ.
Sàn diễn thảm đỏ luôn là nơi để các ngôi sao nữ phân tranh sắc đẹp, ai cũng muốn nhân dịp này thu hút được mọi ánh mắt, trở thành chủ đề thảo luận sôi nổi của truyền thông và những fan hâm mộ.
Ba giờ rưỡi chiều Tô Hi đang ở nhà chờ đợi, người đại diện của cô và trợ lý Tiểu Mễ cũng đang ở đây với cô.
Họ đang chờ trang phục dạ hội đêm nay của cô được vận chuyển từ sân bay về nhà.
“Còn hai tiếng nữa mới đến giờ lên thảm đỏ, không sao cả chúng ta vẫn chờ được.”
Tô Hi thoải mái cười nói.
Amnie vẫn hơi lo lắng, cô không cho phép xảy ra tình huống gì trong bữa tiệc lần này, bởi vì rất có khả năng Tô Hi sẽ đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhát.
“Chỉ sợ chẳng may tắc đường thì khổ.
Lễ trao giải lần này thu hút fan hâm mộ cả nước tới xem, trên đường phố đã có dấu hiệu tắc đường rồi.” Annie lo lắng nói.
“Nói cũng phải.
Nếu chỉ có một tiếng thì bọn em cũng không thể trang điểm kĩ cho chị được, chẳng may tối nay chị lên sân khấu nhận giải thưởng mà xuất hiện tình huống gì thì thật sự quá bi thảm.” Tiểu Mễ cũng không lạc quan.
Đúng lúc này điện thoại di động của Tô Hi vang lên, cô cầm ra xem thì lập tức phấn chắn hơn một chút, là Ôn Lệ Thâm gọi đến, cô vội vàng nghe máy: “Alol”
“Đường ở sân bay bị phong tỏa, tôi đã cử một chiếc máy bay trực thăng đưa tới, mười lăm phút nữa sẽ đến bãi đỗ xe của chung cư, em bảo ai tranh thủ thời gian ra lấy một cái.”
“Cái gì? Máy bay trực thăng sao?” Tô Hi trợn to mắt kinh ngạc, xem ra người đàn ông này chẳng những có tiền mà còn có thế lực nữa, có thể điều động máy bay trực thăng sao?
“Đúng! Ăn mặc xinh đẹp một chút, tôi chờ em ở hội trường.” Nói xong, Ôn Lệ Thâm cúp điện thoại luôn.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Hi hơi nóng lên, như thể là đêm nay cô ăn diện đều là vì anh vậy.
Tô Hi cầm di động nói với Annie và Tiểu Mễ: “Đường sân bay bị phong tỏa, Ôn Lệ Thâm phái một chiếc máy bay trực thăng đưa trang phục dạ hội tới, mười lăm phút nữa sẽ đến bãi đỗ xe của chung cư, mọi
người ai đi lầy một cái.”
“Oa, vị Ôn tiên sinh này rốt cuộc là ai?
Phải biết đây không phải là việc mà người bình thường có thể làm được.” Tiểu Mễ kinh ngạc và thán phục thốt lên.
“Trước tiên đừng để ý tới chuyện anh ta là ai, anh ta có quyền thế thì có lợi đối với chúng ta, Tiểu Mễ tranh thủ thời gian cùng tôi xuống dưới lấy trang phục dạ hội.”
Amnie chỉ vào cô ấy và nói.
“Ừm!” Tiểu Mễ vội vàng đi theo Annie đi ra ngoài.
Tô Hi ở lại đáy lòng trào ra cảm giác ngọt ngào, khi ở một mình cô không muốn che giấu cảm xúc của mình.
Mười lăm phút sau Annie và Tiểu Mễ dẫn theo hai nhân viên phục vụ chuyên nghiệp giao trang phục đi lên.
Chiếc váy dạ hội của cô được bảo vệ cần thận trong túi.
Khoảnh khắc chiếc váy dạ hội được mở ra thì ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng lên và tất cả đều kinh ngạc thán phục.
Bầu trời đầy sao từ từ thay đổi màu sắc, kết hợp với màu sắc của những viên kim cương vỡ tạo ra.
Màu sắc dần dần thay đổi từng lớp, tưởng chừng như lấy toàn bộ ánh sáng của các vì sao dung hợp lại trên chiếc váy dạ hội này.
“Trời ạ! Thật là đẹp!” Tiểu Mễ nhịn không được kêu to một tiếng.
Annie cũng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến mấy bộ váy mà cô đã chuẩn bị kia căn bản không cùng đẳng cấp với bộ này.
Tô Hi như muốn ngừng thở, nhìn chiếc váy dạ hội này cô có cảm giác rất muốn ôm Ôn Lệ Thâm.
Nếu như anh ở trước mặt cô, nhất định cô sẽ không chút do dự cho anh một cái ôm, thậm chí cho một nụ hôn cũng không đủ.
Bởi vì cô rất yêu thích chiếc váy dạ hội này.
“Được rồi, không có thời gian để ngắn người nữa đâu nhanh thay váy đi, chúng ta nghiên cứu phong cách trang điểm một chút, tốt nhất là có thể ra ngoài lúc bốn giờ hai mươi phút.” Annie lên tiếng dặn dò.
Các nhân viên phục vụ cũng lập tức lấy chiếc váy dạ hội ra và là nó bằng thiết bị họ mang tới.
Phía bên cạnh Tô Hi ngồi trên ghế sô pha, Tiểu Mễ là chuyên viên trang điểm của cô, bị chiếc váy dạ hội này khiến cho kinh ngạc nhưng Tiểu Mễ đã biết nên trang điểm cho Tô Hi như thế nào.
Cô định sẽ trang điểm khuôn mặt cô ấy có vẻ đẹp tươi mát và tự nhiên như mùa xuân, cùng với kiểu trang điểm môi biến đổi dần chắc chắn sẽ làm cho cô ấy trở nên quyến rũ.
Nước da Tô Hi rất đẹp cho nên trang điểm hết sức dễ dàng, Tiểu Mễ dùng kĩ thuật trang điểm vô cùng cao siêu của cô ấy không đến hai mươi phút đã xong.
Sau đó vấn tóc cho cô, một nửa mái tóc dài được vén ra sau đầu, dùng trâm cài ngọc trai đơn giản có định tóc, hai sợ tóc xoăn nhỏ thả bên tai tôn lên đường cong hoàn mỹ của cái cằm, làm nổi bật lên cả khuôn mặt cô, tỉnh xảo và đa chiều.
“Hoàn mỹ.” Annie cũng cảm thấy kinh ngạc và thán phục.
Lúc này chiếc váy dạ hội đã được là xong, hai nhân viên phục vụ vô cùng tự giác đi ra ngoài.
Tiểu Mễ và Annie thường xuyên thay quần áo cho Tô Hi cho nên Tô Hi cũng không tránh các cô ấy, cởi bỏ quần áo chỉ còn lại đồ lót.
Mặc váy dại hội lên người phối hợp với khuôn mặt được trang điểm tinh sảo, Tô Hi đứng ở trước gương, cảm thấy tự mình còn yêu thích chính mình.
“Chị Tô Hi, nhất định ngày mai chị sẽ là nhân vật xuất hiện ở trang nhát, chỉ riêng chiếc váy dạ hội trên người chị thôi cũng đã đẹp đến đè bẹp tất cả rồi!” Tiểu Mễ tán dương.
Tô Hi mím môi cười một tiếng, nụ cười trong mắt lộ ra vẻ ấm áp dịu dàng mà người ngoài không nhìn thấy được, tất cả những điều này đều là do người đàn ông kia ban tặng.
“Được rồi, thay giày đi, chúng ta cần phải đi ngay, ngàn vạn lần không thể đến muộn được nếu không thì dù có đẹp đến mấy cũng không kịp lên thảm đỏ.” Annie luôn có thể tại thời điểm mắu chốt cắt ngang các cô.
Xe chuyên dụng của Tô Hi đã đến con đường nhỏ bên cạnh cửa ra vào, lúc này không có ai, cô ngồi vào trong xe, Annie và Tiểu Mễ cũng vội vàng ngồi vào để lái xe Tiểu Trần nhanh chóng đến nơi diễn ra bữa tiệc.
Họ cầu mong đoạn đường này tốt nhất là đừng kẹt xe, cũng may Tiểu Trần luôn chú ý tình hình đường xá, bắt buộc phải ra ngoài vào giờ cao điểm, vào lúc năm giờ hai phút cuối cùng cũng tới.
Mà lúc này xe cộ ở phía trước chờ lên thảm đỏ đã xếp thành một hàng dài.
Các nghệ sĩ, diễn viên nồi tiếng trong giới giải trí lần lượt bước xuống.
Ở hai đầu thảm đỏ các các tạp chí lớn đã đặt sẵn trang thiết bị đang chờ chụp ảnh tại thảm đỏ và một số nơi xa thảm đỏ hơn.
Xung quanh là các fan hâm mộ kích động và cuồng nhiệt.
Ở bên cạnh phía cuối thảm đỏ còn đặt màn hình trực tiếp rất hoành tráng, fan hâm mộ đứng ở xa cũng có thể thỏa thích thưởng thức dáng người của các nam thần và nữ thần mà mình yêu mến.
Annie đang nghe điện thoại, là đạo diễn tác phẩm dự thi lần này của Tô Hi gọi tới.
Ông ta hi vọng Tô Hi có bước lên thảm đỏ cùng với các thành viên trong đoàn làm phim, họ ở trong chiếc xe ngay đằng trước.
Dĩ nhiên Tô Hi không có ý kiến gì, dù sao cả đoàn đi cùng nhau thì lại càng có ý nghĩa hơn.
Tô Hi đi cùng Annie lên xe công tác của đoàn, trong xe trừ đạo diễn ra còn có vợ của ông ta.
Đương nhiên cũng có nhân vật nam chính Dương Duệ.
Ánh mắt Dương Duệ tán thưởng nhìn phong cách ăn mặc của cô hôm nay, vài giây sau anh ta vẫn chưa lấy lại được tinh thần..