Cô càng tránh thì người đàn ông lại càng nghĩ là cô không chịu tha thứ cho mình, anh chỉ có thể càng hôn mạnh hơn, áp chế sự phản kháng của cô theo cách của mình.
Tô Hi cứ thế bị người đàn ông đè ép hôn trọn vẹn năm phút, cô ngộp thở đến nỗi khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng lên, cuối cùng khi người đàn ông buông cô ra thì cô thở hỗn hển khẽ kêu lên: “Anh có thể buông tôi ra được không.”
“Không thể! Trừ khi em tha thứ cho tôi.”
Ôn Lệ Thâm cũng có chút thở gấp, dùng cách của anh đề ép buộc cô tha thứ.
Tô Hi thực sự không thể nhịn nổi nữa, bởi vì không được đi nhà vệ sinh nên cô sắp điên rồi.
Sắc mặt Tô Hi đỏ đến mức không thể đỏ thêm được nữa, cô xấu hồ nói: “Tôi muốn vào nhà vệ sinh.”
“Sao thế? Phản ứng mạnh như vậy?” Ôn Lệ Thâm lập tức hiểu lầm, nghĩ là cô bị nụ hôn của anh khiến cho… Tai của Tô Hi trong nháy mắt đỏ ửng lên, cô trừng mắt liếc anh một cái: “Anh không có sức hấp dẫn tuyệt vời như vậy đâu, mau buông tôi ra, tôi muốn đi nhà vệ sinh.”
Ôn Lệ Thâm ngần người bị Tô Hi đầy ra, cô bước nhanh về phía nhà vệ sinh, Ôn Lệ Thâm ở phía sau híp mắt nhìn theo.
Người phụ nữ này có ý gì?
Cuối cùng sau khi Tô Hi ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn người đàn ông trên ghế sô pha đang dùng ngón tay thon dài vuốt đôi môi mỏng miên man suy nghĩ, cô cắn môi và hơi oán giận ngồi xuống một chiếc ghế sô pha khác: “Anh không cần phải xin lỗi nũa, tôi tha thứ cho anh, còn nữa, tại sao anh lại có chìa khóa nhà tôi?”
“Tôi lấy nó từ chỗ Anniel!” Ôn Lệ Thâm nhíu mày nói.
“Anh…cho dù anh là ông chủ lớn của chúng tôi thì anh cũng không thể tự ý xông vào nhà của tôi.” Tô Hi cảm thấy anh làm như vậy có chút đáng ghét.
Ôn Lệ Thâm thấy cô gọi mình là ông chủ thì cảm thấy không vui: “Em có thể không cần coi tôi là ông chủ của em, coi tôi là bạn trai em là được rồi.”
Tô Hi nghẹn họng một chút, không biết nên nói gì.
“Bộ phim đấy tôi bỏ rồi, không quay nữa.
Tôi muốn nghỉ ngơi một năm.” Tô Hi thở dài, cô vẫn luôn là một người cố gắng lăn lộn thi đấu với mọi người, đột nhiên có người tạo cơ hội thuận lợi, bật đèn xanh cho cô trái lại cô không thích ứng được.
“Tại sao?”
“Tại vì…tôi mệt mỏi!” Tô Hi đã có dự định nghỉ ngơi một năm từ lâu rồi, sau đó cô sẽ ra nước ngoài để nâng cao năng lực về mọi mặt, nhưng cô chưa tìm được cơ hội, bây giờ cô muốn thực hiện điều này trong năm nay.
Ôn Lệ Thâm thở dài nói: “Tùy em, tôi sẽ không ép em làm gì.”
“Ùng ục…”
Trong không gian yên tính, có người bụng rỗng phát ra tiếng ùng ục, bởi vì âm thanh có chút quái dị khiến cho Tô Hi mặt đỏ bừng, cô vội khoát tay giải thích: “Không phải tôi…”
Ôn Lệ Thâm phì cười: “Cho dù thật sự là em thì tôi cũng không trách em đâu.”
Tô Hi lập tức giậm chân: “Thực sự không phải tôi, chỉ là tôi đói bụng thôi.”
Ôn Lệ Thâm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, lòng anh rung động cực mạnh, anh đứng dậy và đưa tay ra xoa đầu cô một cách cưng chiều: “Được rồi, tôi thấy ở chỗ em còn gì để ăn đâu? Hay là đi ra ngoài ăn?”
Tô Hi liếc nhìn đồng hồ rồi nói: “Để tôi gọi đồ ăn ở ngoài, anh có cần một phần không?”
Ôn Lệ Thâm cũng chưa ăn bữa tối cho nên bây giờ cũng thấy đói.
Thấy cô muốn ăn như thế anh cũng phối hợp nói: “Được, chúng ta ăn cùng nhau.”
Tô Hi mím môi cười một tiếng, trong lòng cảm thấy có chút ngọt ngào.
Sự tức giận đối với anh không còn nữa, cứ thế biến mát.
Tô Hi gọi thức ăn ngoài, cô gọi hai phần canh xương, một phần hoa quả và các món nguội.
Sau khi gọi xong bầu không khí trong phòng khách đột nhiên có chút yên lặng.
Ôn Lệ Thâm đưa tượng vàng hình người cho cô: “Em xứng đáng có được nó.”
“Đó không phải có công lao của anh sao?”
Tô Hi ngắng đầu nói.
Ôn Lệ Thâm từ chối cho ý kiến, thản nhiên nói: “Tôi muốn trao cho người phụ nữ của tôi, không ai có thể ý kiến được.”
Tô Hi quay mặt đi: “Ai là người phụ nữ của anh.”
Ôn Lệ Thâm trịnh trọng giới thiệu: “Người phụ nữ của tôi tên là Tô Hi, một nghệ sĩ bình thường thuộc công ty của tôi.
Cô ấy có vóc dáng rất xinh đẹp, da trăng chân dài, hơi ngốc ngếch, ngoại trừ tính khí thất thường ra thì cô ấy không có khuyết điểm gì.
Tô Hi không phục trừng mắt với anh: “Tôi ngốc sao anh còn muốn tôi.”
“Muốn chứ, gen ngốc như vậy nếu như không có gen của tôi cải thiện thì sau này sinh con ra sẽ có chỉ số lQ đáng lo ngại.”
Ôn Lệ Thâm đáng ghét cười lên.
Tô Hi ném thẳng gối ôm đang ôm trong ngực về phía anh: “Anh không biết xấu hồ à?”
Ôn Lệ Thâm bắt lấy gối ôm, cả người cũng ngồi xuống bên cạnh cô: “Em có hâm mộ bạn thân mình có con trai không?
Nói thật là tôi thật sự hâm mộ, rất muốn có một đứa con, em nói xem lúc nào chúng ta có một đứa?”
Tô Hi nóng mặt, cô đúng là rất muốn có một đứa con trai, trước đây cô đã từng vô cùng hâm mộ Đương Tư Vũ, bây giờ người đàn ông này thật sự muốn có con với cô sao?
“Tạm thời không muốn!” Tô Hi buồn buồn nói, bởi vì cô chưa chuẩn bị tâm lý.
“Được rồi, tạm hoãn một năm cũng được, tóm lại kiếp này em là của tôi.” Nói xong, Ôn Lệ Thâm cúi xuống hôn một cái lên gương mặt xinh đẹp của cô.
Tô Hi cụp mắt xuống, bụng cô lại kêu lên làm cô cực kì xấu hổ.
Cô mở điện thoại kiểm tra quá trình vận chuyền chỉ vài phút nữa là tới.
Cô đang nóng lòng muốn ăn.
Mười phút sau thức ăn đã được đưa tới.
Ôn Lệ Thâm mở cửa ra lấy, thế là hai người ngồi trong phòng khách ăn cùng nhau.
Bầu không khí cũng khá là ngọt ngào.
Trong một phòng họp yên tĩnh, một phóng viên trải ra mười mấy tắm ảnh được chụp lén và nói với một giám đốc truyền thông: “Đây chính là ảnh do tôi chụp lén, rõ ràng là Tô Hi chủ động quyến rũ Ôn Lệ Thâm, cũng chính là Tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Mộ.
Cô ta đạt giải là do dùng quy tắc ngầm.”
“Đây là một tin tức lớn, tôi hơi lo lắng nó sẽ bị những nhân vật cắp cao áp chế.”
“Cái này có là gì, chẳng qua chỉ là một nghệ sĩ nhân cơ hội này để lăng xê tên tuổi, anh hoàn toàn có thể lấy Tô Hi làm điểm xuất phát, không nên đắc tội với Ôn Lệ Thâm.
Chắc chắn sẽ trở thành tin tức bùng nổ.”
Giám đốc truyền thông cũng đang nghĩ đến việc kiếm một làn sóng chú ý, tranh thủ kiếm lợi cho bản thân, ông ta suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Được rồi, rạng sáng phát tin tức này ra ngoài, sáng sớm ngày mai đăng lên trang nhát.”
“Vậy chi phí của tôi đâu?” Phóng viên dùng tay làm động tác ra hiệu đòi tiền.
“Sẽ không cho cậu ít đâu, sau này có tin tức giận gân gì thì nhất định phải liên hệ với chúng tôi trước nhé.”
Phóng viên lập tức mừng rỡ, lần này lại kiếm được một khoản.
“Các phương tiện truyền thông chúng ta nên vạch trần một số hiện tượng xấu xa.
Ở những nơi hỗn loạn giống như ngành giải trí thì chúng ta ắt phải đả kích hành vi thực hiện quy tắc ngầm, cũng phải làm cho những nghệ sĩ đó xấu hồ.”
“Đúng! Đây là chức trách của các anh, không thể bỏ qua tin tức này.”
Trong tắm ảnh, Tô Hi và Ôn Lệ Thâm ôm nhau, mà cảnh tượng hiện trên bức ảnh hoàn toàn không giống như là Tô Hi và Ôn Lệ Thâm đang mâu thuẫn ầm †, trái lại giống như Tô Hi đang dây dưa quấn lấy Ôn Lệ Thâm.
Cho nên nó chắc chắn rất đáng xem.
Còn gì có giá trị hơn so với chuyện xấu ngoài lề của nghệ sĩ chứ? Đặc biệt là một nữ nghệ sĩ bình thường tự nhận là giữ mình trong sạch lại đột nhiên trèo cao Tổng giám đốc ngành giải trí, đây chắc chắn là một tin tức bùng nỗ.
Tô Hi sắp gặp xui xẻo..