Một tia sáng bình tĩnh xẹt qua mắt Diệp Khải Nguyên, giống như anh ta không hề ngạc nhiên về mệnh lệnh này, vừa lúc, trong lòng anh ta cũng đang có suy nghĩ này.
Bây giờ người đàn ông này đã làm cho cô chủ đau khổ như vậy, nếu anh ta không còn ở trên đời này, có phải đại tiểu thư sẽ sống tốt hơn?
Nghê Yên nói xong, hận ý trong mắt cô ta vẫn chưa biến mất, cô ta cũng rất đau lòng, xuống tay với người đàn ông mình yêu nhất là một chuyện rất đau đớn.
Cô ta lấy lại sức lực, hừ lạnh: “Liệt Hàn, đừng trách em, anh cũng biết trong mắt em không chứa nồi một hạt cát, trước đây như vậy, bây giờ cũng thế.
Em không thể nhìn anh cùng người phụ nữ khác sống bên nhau mãi mãi, như vậy em sẽ rất đau khổ.”
“Cô chủ, chị yên tâm, em sẽ làm theo lời chị nói, xảy ra chuyện gì, em sẽ gánh chịu hậu quả.”
Trong mắt Nghê Yên hiện lên sự kì vọng rất lớn đối với anh ta: “Được! Tôi tin cậu, cậu nhất định sẽ thành công.”
Diệp Khải Nguyên gật đầu, im lặng rời khỏi phòng.
Nghê Yên vòng tay nhìn về phía xa xăm, khuôn mặt thanh tú tràn đầy oán hận.
Buổi chiều, ở lối vào trước tòa nhà văn phòng của Đường thị, một chiếc xe màu đen cực ngầu đã đậu sẵn ở đó, nhân viên ra vào tòa nhà đều kinh ngạc, người nào đang ngồi trong chiếc xe này?
Cửa sổ xe thể thao kín đến mức người ngoài không thể nhìn vào bên trong, nhưng chỉ riêng chiếc xe đã khiến người khác sợ hãi than thầm.
Đây là xe thể thao phiên bản giới hạn!
Một lúc sau, một số nhân viên thấy cô Đường, ngày hôm nay mới đi làm ngày đầu tiên, đi ra cùng với một trợ lí và hai vệ sĩ.
Một vệ sĩ đã đi trước một bước, mở ghế phụ của chiếc xe thể thao, thân hình mảnh khảnh của Đường Tư Vũ ngồi vào xe.
Hóa ra là tới đón cô Đường, đám nữ nhân viện nhìn với vẻ mặt cực kì hâm mộ.
Đường Tư Vũ lên xe, Hình Liệt Hàn mỉm cười nhìn sang: “Ngày đầu tiên đi làm thế nào? Có mệt lắm không?”
Đường Tư Vũ mỉm cười, lắc đầu: “Có trợ lý đặc biệt của anh giúp em xử lý nhiều chuyện như vậy, em chẳng cần làm nhiều việc.
Em đề nghị anh tăng lương cho Hàn Dương.”
Một tia nguy hiểm xẹt qua đáy mắt Hình Liệt Hàn.
Nếu Hàn Dương ở đây, nhất định sẽ hoảng sợ, cầu xin Đường Tư Vũ đừng khen anh ta trước mặt ông chủ, nếu không, anh ta sẽ không biết mình chết như thế nào.
“Được rồi, em bảo anh tăng lương, anh sẽ tăng lương cho cậu ta, Hình Liệt Hàn khôi phục nụ cười dịu dàng: “Cứ yên tâm, Hàn Dương sẽ lo liệu hết mọi chuyện.”
“Khưu Lâm chắc sẽ không phát hiện đâu!”
“Không! Anh sẽ bí mật thu mua mấy công ty con, cướp lấy khách hàng của Đường thị, rồi từ từ biến Đường thị thành một cái vỏ rỗng.
Chỉ cần em không tiếc đống cổ phần công ty này.”
Đường Tư Vũ lắc đầu: “Dù sao số cổ phần này em cũng không lấy được, thay vì để Khưu Lâm dùng tiền của mẹ em đề kiếm tiền, rồi cuối cùng rơi vào tay Hình Nham, tốt hơn hết là để Đường thị sụp đổ.
Điều nãy cũng giúp anh làm suy yếu đi lực lượng của Hình Nham.”
Hình Liệt Hàn đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Vậy thì em chịu khó ở đây một thời gian.”
“Không khổ, hôm nay thấy Khưu Lâm tức giận đến nổi điên, em thật sự thấy thoải mái!” Đôi mắt Đường Tư Vũ lóe lên niềm Vui.
“Cho anh nửa năm, anh sẽ giải quyết xong tất cả.” Hình Liệt Hàn nắm tay cô, dẫm chân ga chậm rãi khởi động xe, xe thể thao phóng thẳng về hướng cổng công ty.
“Hôm nay là ngày đầu tiên em đi làm, anh đã đặt một bàn đồ ăn để chúc mừng em.”
“Chỉ có hai chúng ta?” Đường Tư Vũ chớp chớp mắt, rất vui mừng.
“Ừ, chỉ có hai chúng ta.” Đôi mắt của Hình Liệt Hàn thoáng qua một tia bá đạo và chiếm hữu.
Hôm nay, Đường Tư Vũ mặc một bộ âu phục màu xám, cả người toát lên vẻ nghiêm túc chuyên nghiệp, càng rung động lòng người.
Đường Tư Vũ gật đầu: “Cảm ơn.”
Hình Liệt Hàn lái xe đến một nhà hàng cao cấp ở trung tâm thành phó, bữa tối lãng mạn dưới ánh nến thật sự không thích hợp với nhiều người, ngược lại không khí rất hợp với những cặp đôi yêu nhau.
Ngay khi Đường Tư Vũ ngồi xuống, Hình Liệt Hàn cầm một bó hoa hồng tươi từ trên ghế sô pha đưa cho cô: “Tặng cho em.
Đường Tưu Vũ hiếm khi nhận được hóa, cô có chút ngạc nhiên.
Giống như những người con gái khác, được tặng hoa sẽ rất vui vẻ, cô cũng không ngoại lệ.
Cô ngượng ngùng nhật lấy bó hoa, cúi đầu ngửi mùi thơm, khóe miệng cong lên cười ngọt ngào.
Thấy cô thích như vậy, Hình Liệt Hàn không khỏi có chút chán nản vì trước đây EQ của anh quá thấp, không mãnh liệt theo đuổi cô.
Nhưng mà, bây giò cũng chưa muộn.
Anh biết mình có thể khiến người phụ nữ này cảm động, không phải vì anh giàu có, đẹp trai hay dịu dàng, mà là vì anh đã đánh đổi sự chân thành của mình để có được trái tim của cô.
Sau khi cha cô mát, tất cả những gì anh làm cho cô đều khiến cô cảm động, cho nên muốn chiếm được trái tim cô, thứ vật chất phù du kia không có tác dụng.
Sau khi các món ăn được dọn ra, rất ngon và phong phú, Đường Tư Vũ mới tiếp nhận chức quản lý, muốn hỏi Hình Liệt Hàn rất nhiều điều.
Vì vậy mà chủ đề trên bàn ăn đều là về công việc.
Trong mắt Hình Liệt Hàn tràn đầy ý cười, đầy kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi, từng thắc mắc của cô, không chút khó chịu, thấm thoắt, đã chín giờ rưỡi tối.
Đường Tư Vũ nhớ con trai, cô muốn quay vê, nêu như con còn chưa ngủ, cô có thê trò chuyện với nó một lát.
Hình Liệt Hàn đồng ý với cô, mặc dù anh rất thích nhưng khoảng thời gian như thế này, nhưng dành thời gian ở bên gia đình cũng quan trọng không kém.
Quay lại nhà họ Hình, cậu nhóc kia đúng là vẫn còn thức.
Đường Tư Vũ hỏi cậu về một số chuyện ở trường.
Bây giờ cậu bé không có bài tập về nhà nhưng vẫn phải kiểm tra mỗi ngày, cậu cũng đủ thông minh để tự mình giải quyết mà không cần người lớn phải giúp đỡ.
“Mami, daddy và mami đang hẹn hò ạ?”
Thằng bé thấp giọng hỏi.
Mặt Đường Tư Vũ phiếm hồng, sao cậu nhóc lại biết điều này? Cô nhỏ giọng hỏi: “Ai nói cho con biết?”
“Cô nói cho con.”
Đường Tư Vũ bật cười, sau đó nghiêm túc trả lời con trai: “Đúng vậy, mami và daddy của con đang hẹn hò.”
“Vậy thì khi nào kết hôn ạ?”
“Chờ một thời gian nữa sẽ kết hôn.”
“Vậy con có thể làm hoa đồng không ạ?”
“Đương nhiên… khi daddy và mami kết hôn, con tất nhiên sẽ làm hoa đồng.”
Đường Tư Vũ xoa cái đầu nhỏ.
Giờ phút này, khi nhắc tới kết hôn, cô thậm chí không do dự mà chấp nhận.
“Daddy…” Cậu nhóc kinh ngạc nhìn sau lưng cô rồi kêu lên.
Mặt Đường Tư Vũ nóng bừng lên, quay đầu lại, Hình Liệt Hàn đứng sau lưng cô từ bao giờ? Anh có nghe thấy những lời cô vừa nói với con trai không?
Không phải anh ấy đang cùng bác trai bàn bạc công việc sao! Đường Tư Vũ không dám nhìn vào đôi mắt với ý cười sâu xa của anh, thâm chí không cần nghĩ cũng biết, anh đã nghe thấy rồi.
“Được rồi Tiểu Hi, đi ngủ sớm một chút đề ngày mai còn đi học, mami cũng muốn đi ngủ.” Đường Tư Vũ nói với cậu nhóc..