Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


Giữa trưa, Ôn Lệ Thâm có hiện tượng sốt nhẹ, Tô Hi muốn anh đến bệnh viện nhưng anh không chịu, chỉ ở nhà uống thuốc.
Cả ngày hôm nay, Tô Hi không làm việc gì khác, thỉnh thoảng chỉ đến sờ trán của Ôn Lệ Thâm.
Đường Tư Vũ cũng nhất định muốn đến công ty làm việc, tạo cơ hội cho Hàn Dương tìm hiểu thông tin nội bộ của tập đoàn Đường Thị.

Buổi sáng, Hình Liệt Hàn đi cùng với cô, buổi chiều, anh đúng giờ xuất hiện ở tập đoàn Đường Thị, chiếc xe đua rất ngầu trở thành một phong cảnh ở của.
Đường Tư Vũ thành người mà tất cả phụ nữ trong công ty đều ngưỡng mộ, đặc biệt là không biết là ai truyền tin, người hàng ngày chờ đón cô ở cửa chính là Hình Liệt Hàn, chủ tịch tập đoàn Hình Thị, cũng không biết đã làm tan nát trái tim bao nhiêu người phụ nữ, người đàn ông độc thân kim cương này chính là tình nhân trong mộng của bọn họ đấy!
Đường Tư Vũ ở trong văn phòng, không tránh khỏi có người táo bạo tới hỏi: “Giám đốc Đường, xin hỏi khi nào cô với ngài Hình Liệt Hàn kết hôn vậy!”
Đường Tư Vũ thường mím môi cười: “Chúng tôi đã nhận giấy đăng ký kết hôn rồi.”
“Oal Chúc mừng chúc mừng nha! Chồng của cô đẹp trai quá! Đối với cô cũng rất tôt!”
Đường Tư Vũ cũng công nhận điểm này, tuy rằng cô và Hình Liệt Hàn vẫn chưa nhận giấy đăng ký kết hôn, nhưng mà đối với người ngoai thì cô sẽ không phủ nhận chuyện đó.
Tuy nhiên, trong những ngày bình yên như vậy, những nguy hiểm vô hình sẽ bất ngờ ập đến.
Trên một bến tàu nhập cư trái phép, bốn người đàn ông bước xuống thuyền mang theo túi đi bộ đường dài, một số người thì có vết sẹo trên mặt, một số thì rất dữ tợn, tóm lại đều không phải là người bình thường.
Diệp Khải Nguyên đội mũ, đeo kính râm và khẩu trang, đón bọn họ lên xe.

Một đám người nói chuyện bằng tiếng nước ngoài.
“Ngài Diệp, lần làm ăn này có lớn không?
Dễ làm không?”
“Hoàn thành nhiệm vụ thì mỗi người các anh được nhận năm mươi triệu đô la mỹ, dễ làm hay không thì chúng ta vẫn phải trở về nghiên cứu một chút.”
“Không cần biết dễ làm hay không, việc làm ăn lần này chúng tôi chắc chắn sẽ nhận, ngài Diệp không thiếu tiền, chúng tôi cũng không thiếu năng lực.” Có một người đàn ông vô cùng tự tin nói.
“Mục tiêu lần này chúng tôi phải đối phó là nhân vật như thế nào? Giới chính trị hay là giới kinh doanh? Hay là người có thân phận?”
“Giới kinh doanh, có thể mấy người đã nghe thấy tên anh ta trong danh sách những người giàu nhất thế giới rồi.

Nhưng mấy người không cần lo lắng, đừng sợ hãi, cứ coi anh ta như một mục tiêu là được.”
“Anh em chúng tôi sợ anh ta lúc nào vậy?
Cho dù là tổng thống, chúng tôi vẫn nhận, chỉ cần đủ tiền thì không có chuyện gì mà chúng tôi không làm được.”
“Có mang đủ trang bị theo không?”
Chương 336: Củng Anh Đi Công Tác “Đều là đồ mới cả, cho dù mục tiêu kia là nhân vật có ba đầu sáu tay, cũng không tránh được đạn của chúng tôi.”
Diệp Khải Nguyên nghe xong, khóe miệng hài lòng nhếch lên: “Tôi tin là mấy người sẽ không làm tôi thất vọng.

Bây giờ chúng ta đến một khách sạn trước đã.”
Diệp Khải Nguyên đưa bọn họ tới một khách sạn tương đối thô sơ, đồng thời nói cho bọn họ mục tiêu lần này.
Diệp Khải Nguyên đưa cho bọn họ một tắm ảnh, là ảnh lần trước Hình Liệt Hàn ở sân bay, bị truyền thông chụp được gần đây.

Trong ảnh là người đàn ông trẻ tuổi, anh tuần, cũng giàu có.
Sau khi mấy tên lính đánh thuê thấy và nghe được tên của anh, quả nhiên đều rùng mình.

Đúng là không phải người bình thường, mà là nhân vật thường xuyên xuất hiện trong danh sách những người giàu nhất thế giới, hơn nữa bên cạnh người đàn ông này chắc chắn không thiếu vệ sĩ.
Mấy ngày nay Diệp Khải Nguyên cũng cố gắng rất nhiều trong hành trình của Hình Liệt Hàn.

Bởi vì có hạng mục hợp tác với tập đoàn Hình thị, cho nên Diệp Khải Nguyên cũng có thể tìm hiểu được các hoạt động gần đây và lịch trình ra nước ngoài của Hình Liệt Hàn.
Trong số đó, có chuyến công tác ở nước ngoài vào tuần tới, Hình Liệt Hàn được một thủ tướng mời sang nước họ để tham gia hội nghị kinh doanh toàn cầu.
Diệp Khải Nguyên quyết định đưa họ đến đó phục kích trước, nghiên cứu lộ trình tham gia cuộc họp và chuẩn bị tổ chức ám sát trên đường anh ta về sau khi cuộc họp kết thúc.

Hơn nữa ra tay ở nước ngoài còn tiện hơn so với trong nước, bởi vì chỉ viện của Hình Liệt Hàn không thể.

tới nhanh được.
Diệp Khải Nguyên đã chuẩn bị xong một chiếc trực thăng riêng, chỉ đợi tối nay lên đường.
Sắm tối, Đường Tư Vũ day day mi tâm, xem tài liệu quá lâu nên mắt cô hơi khô.
Bây giờ cô mới biết được sự vất vả của cha năm đó khi phải một mình chống đỡ công ty, đồng thời, cũng đồng cảm với sự mệt mỏi của Hình Liệt Hàn khi hàng ngày đều phải ở công ty xử lý công việc.
Cô nghĩ, sau này càng phải dịu dàng chăm sóc cảm xúc của anh mới được, bởi vì quản lý công ty, mỗi ngày xử lý núi tài liệu chồng chất, thật sự không phải là công việc của con người.
Cô nhìn giờ, Hình Liệt Hàn đã gần đến nơi, cô cũng nên chuẩn bị xuống tầng, đang nghĩ thì điện thoại cũng vang lên đúng lúc.
Cô cười ngọt ngào nghe máy: “Alol Tới rồi à?”
“Ừm! Xuống dưới đi!”
“Được!” Đường Tư Vũ cúp máy, nhắc túi lên rồi sang phòng bên cạnh, nói với Hàn Dương: “Trợ lý Hàn, tan làm thôi!”
“Vâng, giám đốc Đường, cô đi trước đi, lát nữa tôi đi.” Hàn Dương gần đây rất bận, cho nên anh muốn làm việc thêm một chút.
“Anh vất vả rồi.” Đường Tư Vũ nói xong, nói với một trợ lý đi ngang qua bên người: “Mang vào cho trợ lý Hàn một ly cà phê và điểm tâm nhé!”
“Vâng!” Nữ trợ lý vui vẻ, dù sao thì Hàn Dương cũng là tài năng trẻ đầy hứa hẹn, hơn nữa trông cũng không tồi, đã thành đối tượng tiếp cận của mấy cô gái trong văn phòng.
Đường Tư Vũ xuống tầng, thấy xe thể thao của Hình Liệt Hàn đang đỗ ở đó, cô mở cửa xe ngồi vào trong ánh mắt ghen tị của mọi người xung quanh.

Khi mở cửa xe ra, cô liền thấy trên chỗ ngồi có một bó hoa hồng đỏ xinh đẹp đặt ở đó.
Ánh mắt Đường Tư Vũ vui sướng, cầm hoa lên rồi ngồi vào: “Tại sao tự nhiên lại mua hoa cho em vậy?”
“Nếu em thích thì ngày nào anh cũng tặng.” Hình Liệt Hàn nghiêng người nhìn qua.
Đường Tư Vũ ngửi hoa, gật đầu: “Thích, nhưng mà ngày nào cũng tặng thì quá lãng phí, một tuần tặng một lần thôi!”
“Được! Nghe lời em.” Hình Liệt Hàn đồng ý.
Xe đi được một lát, Hình Liệt Hàn nghĩ đến một việc, quay đầu nói với cô: “Ba ngày nữa có lẽ anh phải đi công tác một chuyến, anh sẽ để vệ sĩ đưa đón em đi làm hàng ngày.”
“Đi bao lâu?” Đường Tư Vũ tò mò hỏi.
“Ít nhất là bốn năm ngày, nhiều thì một tuần, dù sao thì anh cũng sẽ giải quyết việc ở đó càng sớm càng tốt rồi trở về nhà.” Hình Liệt Hàn nói xong, trầm thấp cười: “Không nỡ để anh đi sao?”
Đường Tư Vũ cười cười: “Không có al Dù sao thì công việc cũng là chuyện quan trọng!”
Hình Liệt Hàn không đồng ý, anh nghiêm túc nhìn sang, trầm giọng nói: “So với công việc thì em càng quan trọng hơn.”
“Vậy anh muốn em đi cùng?” Đường Tư Vũ chớp chớp mắt.
“Anh cũng có ý này.” Hình Liệt Hàn cũng muốn mượn cơ hội đưa cô đi ra ngoài một chút, dù sao cô cũng buồn chán quá lâu rồi.
“Nhưng mà… phía tập đoàn Đường thị thì làm sao bây giờ?”
“Anh sẽ để Hàn Dương dành nhiều thời gian quản lý hơn, tin rằng Khưu Lâm cũng rất vui vẻ chấp thuận kỳ nghỉ của em.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui