“Tôi nhớ rõ, tên cô gái đó rất đẹp, hình như là Đường Y Y.”
Bước chân Đường Tư Vũ lùi về phía sau, một cánh tay rắn chắc đỡ lấy eo cô, Đường Tư Vũ vô lực dựa vào lòng ngực hắn, thì thào nói: “Sẽ không… làm sao cô ta có thể nhảy lầu? Sẽ không đâu…”
“Cô gái, cô quen biết vị Đường Y Y này sao? Cô có thể đến đồn cảnh sát xem xem, thi thể hình như được đưa đến bệnh viện rồi.”
Đường Tư Vũ sắc mặt tái nhợt, ngắng đầu nhìn người đàn ông phía sau: “Cùng em đến bệnh viện, em phải đến xem có phải cô ta hay không?”
“Được!” Hình Liệt Hàn có một linh cảm, Đường Y Y chính là gặp chuyện không may rồi.
Chỉ là đối với Đường Tư Vũ mà nói lại là đả kích quá lớn, cho nên hắn phải cùng cô xác định một chút, cô là người duy nhất trên thế giới có thể đến nhận xác Đường Y Y.
Đường Tư Vũ ngồi trên xe, hơi thở gấp gáp, tay ôm lấy lồng ngực, cho tới bây giờ cô vẫn có cảm giác không chân thật, Đường Y Y cứ như vậy mà rời khỏi thế giới này?
Lúc này, Đường Tư Vũ vẫn như cũ cảm thấy đau lòng và bi thương.
Đứng trước vấn đề nặng nề về sự sống và cái chết, mọi ân oán tình thù đều giống như tan thành mây khói.
Đến khu phụ cận bệnh viện, hỏi thăm một chút, thi thể của Đường Y Y quả nhiên được đưa đến bệnh viện này, nghe nói có họ hàng đến nhận thân bác sĩ lập tức làm thủ tục, mang hai người đến phòng đề thi thẻ.
Bước chân của Đường Tư Vũ vốn đã có chút yếu ớt, nếu như Hình Liệt Hàn không đứng bên cạnh dìu cô bước đi, cô thật sự không có dũng khí bước vào nơi này.
“Nếu em sợ, để anh đi xeml” Hình Liệt Hàn không thể chịu đựng nồi khi để cô tận mắt nhìn thấy một số hình ảnh xáu.
“Em có thể.” Đường Tư Vũ kiên định nói, có lẽ đây là lần cuối cùng cô gặp mặt Đường Y Y.
Khi bác sĩ mở tủ đông, khuôn mặt tái nhợt của Đường Y Y xuất hiện, Đường Tư Vũ vốn đã chuẩn bị tinh thần, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ lúc chết của Đường Y Y, cô che miệng kiềm nén bi thương đang dâng lên trên lòng.
Hình Liệt Hàn ôm cô đi ra ngoài, bác sĩ nói cảnh sát vẫn đang điều tra chuyện này nên trước mắt Đường Y Y không thể hỏa táng, vẫn phải đợi một thời gian.
Đường Tư Vũ cũng hy vọng cảnh sát có thể tìm ra cái gì đó để trả lại công lý cho Đường Y Y.
Nhưng cô cảm thấy việc này không hề đơn giản, có lẽ có một số việc mà cảnh sát cũng không chắc có thể tra ra hoặc can thiệp được, chắc chắn Mộ Phi cũng có liên quan trong đó.
“Đúng là Đường Y Y, xem ra chúng ta đến muộn rồi, cô ta vẫn bị sát hại.”
“Em muốn điều tra rõ ràng việc này, em muốn biết ai đã là việc này, là ai đã giết cô ta.” Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, nhờ hắn giúp đỡ.
Hình Liệt Hàn làm thế nào có thể từ chối yêu cầu của cô! Hắn gật đầu: “Được, việc này anh sẽ điều tra.”
“Mộ Phi cũng đồng dạng bị tai nạn giao thông, em nghĩ người hiểu rõ sự việc nhất chính là Mộ Phi, chúng ta có thể đến bệnh viện tìm anh ta không?” Ánh mắt Đường
Tư Vũ cầu khẩn.
Cô biết rằng từ đầu đến cuối Hình Liệt Hàn đều không thích Mộ Phi, cho nên vào lúc này, cô cũng không xác định hắn có đồng ý đến thăm anh ta hay không.
Vậy mà, câu trả lời của Hình Liệt Hàn khiến cô bất ngờ: “Được, anh cùng em đi †ìm anh ta.”
Đường Tư Vũ gật đầu, vào lúc này điện thoại Hình Liệt Hàn reo lên, là ba mẹ anh gọi tới dặn họ đến phòng tiệc trước 5 giò, tối nay họ phải tiếp khách.
Hình Liệt Hàn nói muộn một chút sẽ đến, sau đó liền mang Đường Tư Vũ thẳng đến một bệnh viện khác.
Khi Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đến nơi, Mộ Phi cũng vừa hoàn thành xong phẫu thuật và được đưa đến phòng bệnh.
Một chân của anh ta phải bó thạch cao, trán và cánh tay cũng bầm tím, nghiêm trọng hơn là nội thương.
Sau khi phẫu thuật, sức khỏe của anh ta bị tổn thương nghiêm trọng, hiện giờ phải đợi anh ta tỉnh lại lần nữa.
Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn được hai người lớn nhà họ Mộ đưa đến thăm Mộ Phi, Đường Tư Vũ chưa từng nghĩ tới, một người đàn ông ôn nhuận nho nhã như vậy, lúc này lại bị thương khắp người, suýt chút nữa đã không qua khỏi, lòng cô đau đón.
“Bác có biết là ai muốn đối phó Mộ Phi không?” Đường Tư Vũ hỏi.
“Bác không nắm rõ tình hình công ty, Mộ Phi cũng rất ít khi nhắc tới với bác, đại khái là kẻ thù tìm đến cửa.” Nói xong ông Mộ nhìn thoáng qua Hình Liệt Hàn bên cạnh, ánh mắt có chút phức tạp.
Hình Liệt Hàn liếc mắt một cái liền nhìn thấu suy nghĩ của ông, hắn nhếch môi: “Ông Mộ không cần nhìn tôi như vậy, tôi vẫn chưa nghĩ tới việc động thủ với con trai ông đâu.”
“Bác, chắc chắn không phải anh ấy, bác hãy tin cháu.” Đường Tư Vũ cũng nói giúp Hình Liệt Hàn.
“Tóm lại, ai hại con trai bác, bác nhất định phải để cho hắn trả giá đắt… bác… khụ…”
Ông Mộ kích động, ngay cả tiếng ho kia, khí thế cũng đã suy yếu không ít.
“Ông à! Trước tiên đừng suy nghĩ chuyện gì cả, nghỉ ngơi cho tốt.
Con trai tỉnh lại rồi nói.” Bà Mộ đỡ lấy chồng mình, vừa lo lắng vừa ảo não.
Đường Tư Vũ thở dài một tiếng, nhìn về phía Mộ Phi đang hôn mê bắt tỉnh, cô rất hy vọng Mộ Phi có thể tỉnh lại, nói cho cô biết rốt cuộc là ai đã hại bọn họ, rốt cuộc là ai đã làm.
Chính vào lúc này, tay Mộ Phi kế động một chút, theo đó anh ta cũng mở mắt ra, anh ta tỉnh lại rồi.
“Mộ Phi, anh tỉnh rồi.” Đường Tư Vũ kinh hỉ kêu lên một tiếng.
Bà Mộ vội vàng chạy đến bên giường con trai, vô cùng kích động: “Con trai, con tỉnh rồi, con có thể tỉnh rồi, nhanh gọi bác sĩ đến kiểm tra…”
“Mẹ, con không sao, tạm thời đừng gọi bác sĩ.” Mộ Phi lắc đầu, khàn khàn nói, mắt lại nhìn về phía bên cạnh Đường Tư Vũ, khi thấy bên cạnh Đường Tư Vũ không có Đường Y Y, còn cả sắc mặt không tốt của cô, anh ta sinh ra một loại dự cảm bất an.
“Y Y đâu? Cô ấy ở đâu?” Mộ Phi hỏi Đường Tư Vũ.
Đôi mắt Đường Tư Vũ cụp xuống đày đau khổ: “Lúc tôi đến, cô ấy đã nhảy lầu, chúng tôi đã đến muộn…”
“Cái gì? Cô ấy nhảy lầu?” Sắc mặt Mộ Phi chồng chất đả kích, anh ta không nghĩ đến vẫn là không thể bảo vệ Đường Y Y, Hình Nham quả thực là ma quỷ.
Tâm trạng Mộ Phi bị kích động, anh ta đột nhiên nôn ra một ngụm máu, Đường Tư Vũ sợ đến biến sắc, ông Mộ một bên nói: “Ba đi gọi bác sĩ đến.”
“Đường tiểu thư, tôi cầu xin hai người, đừng kích động con trai tôi, nó vừa mới bị thương nặng phải phẫu thuật, hai người… hai người hôm khác hãy đến thăm nó.
Nó
Chương 417.
Đường Tư Vũ Phân Nộ không thể chịu kích thích nữa.” Bà Mộ cầu xin.
Đường Tư Vũ cũng rất áy náy, thời điểm này nói chuyện của Đường Y Y với anh ta, thật sự không có lợi cho việc hồi phục vết thương của anh ta.
“Vâng, vậy hôm khác chúng cháu lại đến.”
Đường Tư Vũ cũng không muốn ở lại nữa.
Mộ Phi ôm chặt ngực mình, có chút suy yếu nhìn Đường Tư Vũ: “Đợi một chút, hai người đợi một chút, tôi có chuyện muốn nhờ hai người giúp một tay…”
Đường Tư Vũ quay đầu nhìn anh ta: “Có chuyện gì, anh nói đi!”
“Mẹ, đem điện thoại của con đến đây.” Mộ Phi cắn răng nhịn đau nói, bộ dạng này của anh ta thực sự không thể làm gì cả.
Bà Mộ đưa điện thoại đến cho anh ta, sau khi Mộ Phi ấn ấn vài cái, anh ta nói với Đường Tư Vũ: “Anh đã gửi một đoạn video đến điện thoại của em, đây là video của Đường Y Y lúc còn sống đề lại.
Đoạn video này rất quan trọng, đây là chuyện làm cô ấy nhục nhã, hiện tại anh không thể làm gì cho cô ấy, Tư Vũ, em giúp cô ấy hoàn thành việc này không?”.