Tô Thấm nuốt nước bọt, có cảm giác ù tai, lúc này máy bay lượn vòng rồi hạ thấp xuống, trong lòng Tô Thấm lập tức thấy sợ, cô vội vàng vươn ra bắt lấy ống tay áo anh.
Hiên Viên Thần kéo tay cô ra, giây tiếp theo liền nắm chặt tay cô.
Máy bay đáp xuống, vững vàng chạy trên đường băng, cuối cùng dừng lại.
Tô Thắm thở dài một hơi nhẹ nhõm, cô mỉm cười nói: “Ngài tổng thống, có thể xuống máy bay rồi.”
“Tôi muốn câu trả lời.” Đôi chân dài của Hiên Viên Thần ngăn chặn cô, không để cô ra ngoài.
“Ngài tổng thống, tôi không có câu trả lời.”
Tô Thám đành phải nói sự thật.
Lúc này, Hiên Viên Thần mỉm cười: “Được, tôi coi như em ngầm thừa nhận rồi.”
“Hả? Tôi không có…” Tô Thắm theo bản năng muốn phản bác.
Lúc này, Lý Sâm đi đến, cô vội vàng ngậm chặt miệng.
Ý cười của Hiên Viên Thần chạm đến đáy mắt, Lý Sâm không khỏi phát hiện, tò mò hỏi một câu: “Ngài tổng thống có chuyện gì vui vẻ sao?”
“Phải! Hỷ sự.” Hiên Viên Thần nhướng mày trả lời.
Trong lòng Lý Sâm nắm chắc, ông lặng lẽ liếc mắt nhìn biểu tình xấu hỗ của Tô Thắm, xem ra ngài tổng thổng của bọn họ mị lực phi phàm, có được tình yêu rồi.
Vừa xuống máy bay đã có một đoàn người tới đón, Tô Thắm đứng một bên trong đám người, cô đột nhiên nhớ nhà, cô hỏi Lý Sâm: “Chú Lý, xin hỏi cháu có thể về nhà trước một chuyến được không?”
“Để chú đi xin chỉ thị của ngài tổng thống một chút.” Lý Sâm cũng không dám đưa ra quyết định.
Lý Sâm ghé vào bên tai Hiên Viên Thần nói một câu, Hiên Viên Thần nhìn qua, nói với Lý Sâm: “Cho cô ấy nghỉ ba ngày, sau ba ngày, đề cô ấy quay lại làm việc.”
“Vâng!” Lý Sâm đến nói với Tô Thám.
Có thể có được ba ngày nghỉ, Tô Thắm cũng vô cùng vui vẻ, Lý Sâm còn phái một chiếc xe trong toà nhà tổng thống đưa cô về nhà.
Tô Thắm rời đi trước, đoàn xe của Hiên Viên Thần ở phía sau.
Tô Thắm quay lại nhìn đoàn xe uy nghiêm kia, nghĩ đến anh cũng ở trong đó, trong lòng Tô Thắm như có điều gì đó lắp đầy.
Trên máy bay, anh rõ ràng là phúc hắc, yêu cầu anh đưa ra, mặc kệ cô có đáp ứng hay không, thậm chí là cự tuyệt, kết quả sau cùng vẫn là do anh định đoạt.
Trong phương diện tình cảm, anh còn không có kinh nghiệm sao? Anh trước đây chưa bao giờ thích người con gái nào? Tô Thấm thật sự có chút không dám tin tưởng, anh đã 32 tuổi rồi.
Trên đường đi, Tô Thấm có chút xuất thần.
Đến trước cửa nhà, cô mới hoàn hồn trở lại, lái xe đem hành lí của cô đặt xuống liền rời đi.
Tô Thắm kéo hành lý về nhà, Lý Thiến thấy cô đột nhiên trở về, kinh hỷ không thôi.
“Tiểu Thắm, con thế nào mà quay về rồi?
Còn mang theo hành lý? Con đi xa sao?”
“Mẹ, con đi nước ngoài công tác mới trở về, xin được ba ngày nghỉ, về nhà cùng mọi người.” Tô Thắm cười đáp.
Lý Thiến càng thêm vui vẻ, con gái lớn đã trở lại, như vậy vài đối tượng đến xem mắt gần đây, có thể gặp mặt rồi.
“Ba đâu?”
“Ba con không phải lập tức muốn về hưu sao? Bây giờ đang giải quyết việc về hưu.” Lý Thiến nói xong, nhìn khuôn mặt cô có chút tiều tụy, không khỏi đau lòng: “Gần đây con gầy đi nhiều, có phải do công việc áp lực quá lớn không?”
“Không có!”
“Vậy gần đây có gặp được người đàn ông con thích không? Nếu có, con có thể đưa về nhà, để chúng ta nhìn xem.” Lý Thiến vẻ mặt chờ mong hỏi.
Trong đầu Tô Thắm lập tức xuất hiện gương mặt Hiên Viên Thần.
Cô đành phải nuốt nước bọt, nhìn mẹ mình lắc đầu: “Không có”
“Haizz, công việc của con bận như vậy, làm sao có thời gian quen bạn trai? Vừa lúc gần đây mẹ có xem qua mấy người không tôi, con có thời gian có thể đi gặp mặt xem.”
Tô Thắm không khỏi sửng sốt: “Mẹ, con không cần.”
“Tại sao không cần? Con cứ bỏ lỡ một năm lại một năm.
Con có biết tuổi con càng lớn thì lại càng khó tìm.
Hiện tại đàn ông qua 20 tuổi đều kết hôn rồi, đến lúc đó lẽ nào con muốn yêu người nhỏ tuổi hơn sao?” Lý Thiến lo lắng nói.
Tô Thắm có chút bất đặc dĩ, nhưng cô vô cùng kiên định cự tuyệt nói: “Mẹ, không cần lại sắp xếp cho con đi xem mắt.
Con chỉ có 3 ngày nghỉ, chỉ muốn ở bên cạnh mọi người, còn có tìm Hi Hi tụ hội một chút.”
“Hi Hi vẫn đang quay phim.
Gần đây nó cùng Lệ Sâm đều ở bên kia.
Mẹ và ba con dự tính thời gian đến tham ban, cũng đi vận động một chút.”
“Có thể mà!” Tô Thám vô cùng tán thành.
Nhân lúc ba mẹ còn trẻ, nên thường xuyên ra ngoài vận động.
“Vậy con gọi điện cho nó tâm sự.
Mẹ, buồi tối con rất muốn ăn đồ mẹ làm.
Con lên lầu nghỉ ngơi trước đã.”
“Được rồi, con nghỉ ngơi đi.
Bây giờ mẹ nấu cơm cho con.
Ba ngày này ở nhà bồi bổ cho tốt.”
Trái tim Tô Thắm ấm ấp vui vẻ.
Chỉ có ở nhà, bên cạnh mẹ mới là thoải mái tùy ý nhất.
Tô Thâm vê đến phòng, ngay cả hành lý cũng không thu dọn.
Cô tìm một bộ áo ngủ đi tắm rửa.
Tắm xong nằm lên giường phải ngủ một lát, ở trên máy bay cô cũng không có ngủ.
Mới vừa nằm lên giường, điện thoại của cô liền vang lên.
Cô cầm lên nhìn, là một dãy số lạ.
“Xin chào.” Tô Thám nhanh chóng ngồi dậy nghe máy.
“Là tôi.” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền đến.
Giọng nói này làm nội tâm Tô Thắm căng thẳng.
Đây là số cá nhân của anh sao?
“Ngài tổng thống, ngài có phân phó gì sao?” Tô Thám thầm nghĩ, chẳng lẽ ba ngày nghỉ phải ngâm nước nóng rồi?
“Không có gì, chỉ là quan tâm bạn gái của tôi thôi.” Giọng nói Hiên Viên Thần thể hiện sự lười biếng, hẳn là anh đã trở về nơi ở của mình.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thắm nóng bừng.
Cô cầm điện thoại không biết phải ứng phó những lời này thế nào.
“Nghỉ ngơi thật tốt, sau ba ngày lại quay về làm việc.”
“Vâng.”
“Phải nhớ tôi.”
“Tôi sẽ nhớ em.”
“Tắt đây, tôi còn phải xử lý công việc.” Nói xong liền tắt máy.
Tô Thắm nắm điện thoại trong tay.
Rõ ràng là mùa Đông, nhưng cô ngồi trên giường lại cảm thấy cả người đều đổ mồ hôi, trong lòng rất loạn.
Thật sự phải bắt đầu hẹn hò sao?
Tô Thắm nằm xuống, lần này, đầu óc cô mơ mơ màng màng, vừa đụng vào gối liền ngủ.
Ngủ một giấc đến 4 giờ chiều.
Thức dậy, mẹ đã hầm cho cô một con bồ câu để cô bồi bổ cơ thể.
Muộn một chút, Tô Bách Ngôn quay về, làm ba, ông tự nhiên thích hỏi về chuyện công việc của cô.
Nghe nói cô vừa cùng ngài tổng thống xuất ngoại thăm viếng, ông vô cùng vui vẻ, cũng cảm thấy là một vinh hạnh của gia tộc.
“Tiểu Thắm à! Con phải trân trọng công việc này, xem ra ngài tổng thống rất trọng dụng con.”
“Dạ, con sẽ.” Tô Thám vùi đầu ăn canh.
“Tiêu Thắm, con làm việc bên cạnh ngài tổng thống, cũng phải cần thận mọi thứ, ngàn vạn lần đừng để đắc tội người nào.
Đối với công việc nhất định phải chăm chỉ, con là làm việc dưới tay ngài tổng thống.
Mẹ nghe nói, ngài tổng thống là người vô cùng nghiêm khắc, có phải không?” Lý Thiến hỏi con gái mình.
Tô Thắm mỉm cười: “Vâng! Ngài ấy thật sự là người vô cùng nghiêm khắc.”
“Vậy con phải cẩn thận hơn, ngàn vạn lần không thể đắc tội ngài ấy.”
Trong lòng Tô Thấm không khỏi buồn cười, đắc tội sao? Hình như đã đắc tội rất nhiều lần rồi..