Tô Thắm cảm nhận được, khóe miệng cô cong lên một nụ cười, cảnh tượng trong mơ cũng trở nên xinh đẹp hơn.
Đại khái là tầm bảy giờ, đồng hồ sinh học khiến cho Hiên Viên Thần tỉnh giấc, nhìn người phụ nữ ở trong lòng vẫn còn đang ngủ, anh không động cũng không muốn đánh thức cô dậy.
Thời gian của anh từ trước đến nay luôn rất xa xỉ thế nhưng vì cô mà anh đã ngây người suốt một tiếng đồng hồ.
Đôi mi dài tựa như cánh bướm che đi đôi mắt xinh đẹp của cô, tựa như cô đã bị thời gian đánh thức, đôi mi rung rung hai cái rồi sau đó mở mắt ra, đôi mắt trong suốt sạch sẽ tựa như nước.
Hiên Viên Thần nghĩ rằng đây chính là đôi mắt đẹp nhất mà anh từng thấy, anh cúi người xuống hôn một chút.
Tô Thắm vừa mới sáng sớm đã cảm nhận được sự nhiệt tình của người đàn ông này, trong nội tâm thật ra cũng có chút kinh ngạc, đương nhiên là cô cảm nhận được, không chỉ cảm nhận được sự nhiệt tình trong nụ hôn của anh mà còn có cả thân thể anh nữa.
Hơn nữa hai người họ lại không mặc đồ, do dó cảm giác sẽ trở nên vô cùng rõ ràng.
Hiên Viên Thần cảm giác được sự trốn tránh của cô liền thấp giọng cười an ủi: “Yên tâm đi! Anh rời giường.”
Nói xong vén chăn xuống giường, Tô Thắm lập tức ngẳng đầu, có chút xấu hỗ lại có chút to gan thưởng thức thân thể anh, người đàn ông này vẫn duy trì được một thân thể hoàn mỹ, hoàn toàn không giống cơ thể của một người đàn ông ba mươi hai tuổi chút nào, mà trông càng giống một cậu thanh niên cường tráng mạnh mẽ hơn hai mươi tuổi hơn.
Ngay cả sự nhiệt tình của anh đêm qua cô cũng đã cảm nhận được rồi.
“Lịch trình của ngày hôm nay đã được xếp kín rồi có phải không?” Tô Thắm quấn trong chăn ấp ám hỏi anh.
“Ăn cơm trưa xong chúng ta sẽ đi cùng nhau, đồng thời, sau bữa tối anh có thời gian trống lúc đó anh sẽ ở cùng em.”
Khuôn mặt Tô Thắm đỏ lên, câu này là muốn ám chỉ gì chứ?
“Vâng!” Tô Thắm gật đầu.
“Anh cũng đừng quá mệt mỏi.”
“Sẽ không, anh chưa bao giờ cảm thấy tinh lực của mình nó lại dồi dào như vậy.” Hiên Viên Thần cong khóe môi nở nụ cười, cúi người đặt lên trán cô một nụ hôn: “Em ngủ thêm một lúc đi, anh sẽ bảo Diệp Đông chuẩn bị bữa sáng đợi em.”
“Vâng!” Tô Thắm thỏa mãn đáp một tiếng.
“Nhớ phải nói với ba mẹ về ngày tổ chức hôn lễ của chúng ta, bây giò anh lập tức đi phân phó chuyện hôn lễ của, trước khi tới ngày đó anh sẽ cho em một hôn lễ hoàn chỉnh.”
“Vâng.” Tô Thắm mím môi cười trả lời.
Hiên Viên Thần vuốt mái tóc dài của cô: “Giường trong phòng ngủ chính anh sẽ cho người dọn dẹp.”
Tô Thắm lập tức giấu mặt vào trong chăn, xấu hỗ trả lời một câu: “Vâng.”
Hiên Viên Thần cười hôn lên mái tóc cô: “Có cái gì phải xáu hỗ chút”
“Anh đi ăn chút điểm tâm đi, em nằm thêm một chút.” Tô Thắm giục anh.
Hiên Viên Thần đẩy cửa đi ra ngoài, Tô Thấm lúc này mới ngắng đầu từ trong chăn lên, mái tóc đen bóng rơi tán loạn trên mặt, càng làm nỗi bật làn da trắng như tuyết của cô, đôi môi đỏ mọng tối hôm qua được người ta chăm sóc đến nay vẫn còn vô cùng hồng thuận, lúc này đây trở nên vô cùng mê người.
Tô Thám ngồi trên giường đến chín giờ mới rời giường, chỉ là trong lúc đi lại chân có chút đứng không vững.
Cô xuống tầng, Diệp Đông đã chuẩn bị cho cô một bữa sáng rất tốt cho việc bổ máu.
Khi Tô Thắm ăn sáng Diệp Đông sẽ chủ động lánh đi để tránh việc cô cảm thấy không được tự nhiên.
Tầm mười giờ, Tô Thắm ngồi trong phòng khách tầng hai gọi điện thoại cho ba mẹ nói cho họ về ngày tổ chức hôn lễ, cả hai người đểu vô cùng vui vẻ, mặc dù co chút gấp thế nhưng chỉ cần con gái được hạnh phúc họ sẽ không để ý đến bắt cứ điều gì nữa.
Tô Thắm lập tức gọi điện thoại cho Tô Hi, nói cho cô nghe về ngày tổ chức hôn lễ, cô cũng rất là vui vẻ, chị cô cuối cùng cũng kết hôn rồi, cô nhất định phải tặng một phần đại lễ thật to mới được.
“Tới lúc đó em với Lệ Thâm nhát định phải tới đó, đợi lát nữa chị sẽ gọi điện thoại cho Tư Vũ, mời bọn họ cùng tới tham gia hôn lễ của chị.”
“Chị, vậy chị gọi điện thoại đi! Đúng lúc em cũng muốn gặp cậu ấy.” Tô Hi nói.
“Được rồi! Vậy chị đi thông báo với họ trước một tiếng, thời gian có chút gấp không biết họ có thể về nước một chuyến được không nữa.”
“Vâng.” Tô Hi cúp điện thoại.
Tô Thắm đã lâu rồi không có liên lạc với Tư Vũ, cô gọi điện thoại qua.
“Alo, chị Thắm.” Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói vui vẻ mà ngọt ngào của Tư Vũ.
“Tư Vũ, lâu rồi không gặp em, chị muốn hỏi trước năm mới em có thời gian không? Chị muốn mời em và Liệt Hàn tới tham gia hôn lễ của chị.”
“Chị Thắm, chị sắp kết hôn rồi sao? Thật sao? Đương nhiên là em có thời gian rồi, cho dù có bận thì em cũng sẽ tới tham gia hôn lễ của chị.” Đường Tư Thắm vô cùng vui vẻ.
“Ừm, thời gian có chút gấp, hôm đó cũng sắp tới năm mới rồi, em có thể thu xếp được thời gian không?”
“Có thể ạ, đúng lúc em với Liệt Hàn cũng đang định về nước ăn ; Tết, tới lúc đó, bọn em nhất định sẽ tới tham gia hôn lễ của chị, vậy em có thể hỏi anh rể đẹp trai của em làm gì không?”
Đường Tư Vũ vô cùng tò mò.
Ở trong tim cô thì sự tồn tại của Tô Thắm càng giống nữ thần hơn là cô với Tô Hi, cô thật sự vô cùng tò mò về nửa kia của chị.
Tô Thám cười: “Anh ấy tên là Hiên Viên Thần, là tổng thống của nước ta.”
Đầu dây bên kia, Đường Tư Vũ ngây người vài giây: “Chị Thắm, chị gả cho tổng thống sao? Trời ạ! Nói như vậy tức là tổng thống tìm được nửa kia của mình rồi? Và chị chính là tổng thống phu nhân? Bọn em cũng vui cho chị, chúc mừng chị Thắm, em và Liệt Hàn nhát định sẽ tới.”
“Được, hy vọng hai em sẽ tới.” Tô Thắm cười một tiếng.
“Ừm! Em cũng vô cùng mong đợi, về nước gặp.”
“Được, về nước gặp.” Tô Thắm tắt điện thoại, nội tâm tràn đầy vui sướng, loại hạnh phúc này thật sự là vô cùng tươi đẹp.
Buổi trưa, Hiên Viên Thần về nhà dùng bữa trưa đồng thời buổi chiều cũng dẫn theo một đội ngũ chuyên môn tổ chức đám cưới cho quý tộc và Hoàng gia tới để cùng Tô Thắm quyết định mọi việc của hôn lễ lần này, toàn bộ quá trình đều đã được hoàn thiện, Tô Thắm chỉ cần chọn một phương án tổ chức hôn lễ mà cô thích, rồi sau đó họ sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ trong thời gian sớm nhất.
Tô Thắm thích những thứ đơn giản, cô không có quá nhiều yêu cầu và ý kiến như những người phụ nữ khác, cho nên buổi nói chuyện này chỉ cần một buổi chiều là có thể quyết định xong.
h Mà nhóm người này cũng cảm thấy vô cùng may mắn, vì là những người đầu tiên được biết tổng thống phu nhân tương lai, bọn họ cũng vô cùng kinh ngạc về sự quả quyết, xinh đẹp và quyến rũ của cô, từ trong lời nói còn thấy được sự tự tin và trầm tĩnh, một vị tổng thống phu nhân như vậy khiến cho họ cảm thấy rất kinh ngạc.
Hiên Viên Thần cùng cô quyết định xong mới về phòng làm việc, Tô Thấm lại một mình quyết định một vài việc nhỏ nhặt còn lại, còn một vị giám đốc ở lại cùng cô quyết định.
Về phần áo cưới của Tô Thắm thì sẽ do đội ngũ thiết kế của Hoàng gia thiết kế, áo cưới cũng đã hoàn thành rồi giờ chỉ còn chờ cô tới chọn, thiết kế của Hoàng gia mỗi một chiếc áo cưới đều là một kiệt tác vô cùng hoàn mỹ.
Hơn nữa với vóc người của Tô Thắm thì hoàn toàn có thể mặc được bất cứ một bộ áo cưới nào ở đây, điều đó cũng bớt đi được quá trình sửa chữa.
Ngài mai Tô Thắm sẽ đi thử váy cưới, ngày hôm nay cô không đủ thời gian.
Cách cửa nhà Tô Thắm không xa, có một chiếc xe con màu đen đang lằng lặng đỗ ở đó, trong xe, ánh mắt của Đoạn Tử Hiên tựa như dã thú mà nhìn chằm chằm vào cửa nhà Tô Thắm, anh ta đã ở đây một ngày một đêm rồi, anh ta vẫn không thấy Tô Thắm đi ra.
Trong nội tâm của anh ta tựa như sắp phát điên tới nơi vậy, Tô Thắm, em đi đâu rồi?