Tô Thắm ăn cơm trưa ở toà nhà tổng thống xong liền được vệ sĩ của Hiên Viên Thần đưa về Tô gia.
Sau khi đến Tô gia, Tô Thắm vào nhà, vệ sĩ cũng không dời đi, họ dừng xe ẩn nắp dưới tán cây, tỉ mỉ theo dõi động tĩnh Tô gia.
Thân phận của Tô Thấm hiện nay không như người bình thường, tuyệt đối không được sơ suất.
Lúc Tô Thắm về nhà, Đoạn Tử Hiên luôn đợi ở cửa liền phấn khỏi.
Anh ta biết, kia là xe vệ sĩ của Hiên Viên Thần, điều này có nghĩa là Tô Thắm về nhà rồi.
Nhưng anh ta cũng không bỏ qua đội xe dừng ở gần Tô gia, điều này làm anh ta không khỏi ảo não.
Hiện tại Hiên Viên Thần đã bắt đầu bảo hộ Tô Thắm rồi ư?
Điều này có nghĩa là Tô Thắm sắp gả cho Hiên Viên Thần rồi?
Tô Thám lấy đâu ra may mắn như thế? Vậy mà cô sắp trở thành tổng thống phu nhân rồi.
Nghĩ đến trước đây cô từng là người phụ nữ của anh ta, nếu không có biến cố đó, anh ta đã sớm lấy cô làm vợ.
Bây giờ cứ như là đang châm biếm anh ta, Tô Thắm trở thành tổng thống phu nhân, còn anh ta trở thành một phế vật, sự chênh lệch này quả thực như mây với bùn.
“Tô Thắm, em cho rằng như vậy anh sẽ không thể làm gì sao?
Anh sẽ để em chủ động đi ra.
” Đoạn Tử Hiên ở đây đã nghĩ nhiều chuyện đến phát điên rồi, anh ta vì muốn có được Tô Thắm đã không từ thủ đoạn nào.
Tô Thắm vừa mới đến nhà, ba mẹ vẫn đang chờ.
“Tiểu Thám, chuyện hôn lễ chuẩn bị đến đâu rồi?” Lý Thiến quan tâm hỏi.
“Công ty hôn lễ đã chuẩn bị rồi, ước tính khoảng trước 3 ngày sẽ chuẩn bị xong, váy cưới sáng nay con cũng đã chọn xong rồi.
”
“Vậy thì tốt, chúng ta cũng đang chuẩn bị đồ cưới cho con, hy vọng con sẽ xuất giá nở mày nở mặt.
” Lý Thiến nói xong, khóe mắt không khỏi đỏ lên, trước còn lo cho cô không ai thèm lấy, giờ cô đã phải xuất giá rồi, bà đương nhiên không nỡ.
Hai đứa con gái gả đi rồi, vậy sau này trong nhà cũng trở nên vắng lặng, sẽ không quen.
“Mẹ, ba mẹ không cần chuẩn bị gì cả, cũng không cần vội, đến lúc đó mọi người chỉ cần đến dự hôn lễ của con là được.
” Tô Thắm nói với ba mẹ.
“Không được, đây đều là quy tắc, chúng ta vẫn nên chuẩn bị một chút.
”
“Ba, mẹ, ngày mai mọi người đến Viện thiết kế váy cưới hoàng gia một chuyến, ở đó sẽ làm cho hai người lễ phục tham gia hôn lễ, con đã sắp xếp ổn rồi, mai sẽ có người đến đón ba mẹ.
”
“Cái gì? Còn cần phiền phức như vậy sao? Lần trước Hi Hi xuất giá đã mua vài bộ quần áo đắt tiền, còn chưa mặc đến kìa!”
“Đúng đấy! Những thứ này không cần lãng phí nữa.
”
“Đây là một chút thành ý, ba mẹ nhận đi!” Tô Thắm cười đáp.
“Được, vậy mai chúng ta đi là được chứ gì.
” Lý Thiền cũng cảm thấy không chối được, dù gì lần này phải gặp là người trong hoàng thất, quần áo phải đẹp mới được.
Đúng lúc này, điện thoại Tô Thắm vang lên, cô cầm lên xem, là một dãy số lạ, cô nhíu mày, nói với ba mẹ: “Ba, mẹ, con nghe điện thoại một chút.
”
Nói xong, Tô Thắm vừa bước lên tầng vừa nghe điện thoại: “Alo, xin chào.
”
“Tô Thám, là anh Đoạn Tử Hiên.
” Tiếng của Đoạn Tử Hiên từ đầu dây bên kia truyền đến.
“Anh làm sao vậy?” Tô Thắm nghe xong không khỏi thấy kỳ lạ hỏi.
“Nếu anh nói anh bị bệnh không chữa được, em có tin không?”
Tiếng khàn khàn của Đoạn Tử Hiên tiếp tục vang lên.
Tô Thắm hoảng hốt: “Anh bị bệnh gì?”
“Ung thư dạ dày, đã sắp giai đoạn cuối rồi, trước đây anh chỉ chăm làm việc mà không quan tâm đến dạ dày, giờ không thể cứu được nữa rồi.
” Đoạn Tử Hiên cười khổ nói.
Tô Thắm kinh ngạc: “Phát hiện ra khi nào?”
W “Chính là lúc rời khỏi toà nhà tổng thống, anh vẫn luôn giấu mà không nói, bây giờ không còn nhiều thời gian nữa, Tô Thắm, trước khi chết anh muốn gặp em lần cuối, được không?” Trong giọng của Đoạn Tử Hiên lộ ra vẻ cầu khẩn: “Em là người phụ nữ duy nhất mà anh yêu trong cuộc đời này, anh muốn có thể nhìn thấy em trước khi chết.
”
Tô Thắm lúc này đã về đến phòng, nghe thấy yêu cầu của Đoạn Tử Hiên, cô trầm mặc vài giây liền nói: “Giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa rồi, anh cố gắng chăm sóc tốt bản thân, nghe theo lời bác sĩ điều trị cho tốt, liên lạc với người nhà chăm sóc anh đi.
”
“Tô Thắm, em thật vô tình, anh sắp chết rồi em vẫn không thể gặp anh lần cuối sao?” Giọng nói của Đoạn Tử Hiên lộ ra chút oán hận.
Tô Thắm bình tĩnh nghe anh ta chỉ trách: “Gặp hay không cũng không có ý nghĩa gì, anh bảo trọng, chữa bệnh quan trọng hơn.
”
Khổ nhục kế của Đoạn Tử Hiên không dụ được Tô Thám, thấy Tô Thám sắp tắt điện thoại, giọng của anh ta lập tức thay đổi: “Tô Thắm, xem ra em đối xử với anh thật tàn khốc! Anh giả bệnh sắp chết cũng không thấy em mềm lòng, sao trước đây anh không biết em là người phụ nữ có tim gan bằng đá như vậy chứ?”
Tô Thắm sững sờ, có chút tức giận: “Sao anh lại muốn lừa tôi?”
“Anh chỉ muốn gặp em một lần, em không chịu gặp anh, anh hết cách chỉ có thể lừa em.
”
“Đoạn Tử Hiên, xin anh đừng làm phiền đến cuộc sống của tôi nữa, tất cả những chuyện giữa chúng ta đã kết thúc rồi, anh đừng có dây dưa thêm nữa.
” Tô Thắm thận trọng cảnh cáo anh ta.
“Tô Thắm, em nói kết thúc thì kết thúc à? Chỉ cần anh chưa muốn kết thích, chúng ta sẽ không có kết thúc, em quên rồi sao? Chúng ta đã có khoảng thời gian yêu nhau sâu đậm, em đã suýt gả cho anh rồi, mà nhẫn cầu hôn anh cũng đã mua rồi, nếu như không phải Diệp Na chen giữa chúng ta, chúng ta đã sớm có con rồi.
” Giọng nói của Đoạn Tử Hiên đầy vẻ khiêu khích.
Tô Thắm nghe thấy những lời này liền cảm thấy bất đắc dĩ, cô không ngờ người đàn ông mà cô từng thích lại trở thành người mà cô ghét, Đoạn Tử Hiên lúc này đã mắt hét lý trí rồi, những điều mà anh ta làm nên không phải là những chuyện mà người bình thường có thể làm.
“Đoạn Tử Hiên, những chuyện đã qua thì để cho nó qua đi, nhắc lại cũng không có ý nghĩa gì!” Tô Thắm muốn kết thúc cuộc điện thoại này, không muốn lãng phí thời gian tiếp tục nói chuyện với anh ta.
“Tô Thắm, em có nhớ không, có một lần chúng ta đi tắm biển, em vô cùng đẹp, em mặc bộ đồ tắm rất đẹp, anh còn chụp cho em rất nhiều ảnh, em có biết em đẹp đến cỡ nào không?” Lời nói của Đoạn Tử Hiên như một tên biến thái vậy, làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu.
Tô Thắm nhớ, nhưng cô cực kỳ không thích ngữ điệu nói chuyện của anh ta.
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?” Tô Thắm cắn răng nói.
“Tô Thắm, những hình ảnh đó, em biết không, anh chỉ cần dùng PTS liền có thể làm nó biến thành hình em không mặc gì cả.
” Cuối cùng Đoạn Tử Hiên nói ra những lời ghê tởm nhát.
“Đoạn Tử Hiên, anh đừng ghê tởm như thé, rốt cuộc anh muốn làm cái gì?”
Đoạn Tử Hiên bắt đầu cười rộ lên: “Anh không muốn làm gì, anh muốn gặp em, hiện tại, ngay bây giờ, em ra đây gặp anh một lần.
”