Có nhiều lúc, sự yêu thích của người phụ nữ đối với người đàn ông chỉ dừng lại ở sự thưởng thức, bởi vì thưởng thức, mới sinh ra hiếu kỳ, mới muốn thân cận hắn, hiểu rõ hắn.
Tất nhiên, nông cạn một chút mà nói, đàn ông chỉ dựa vào tướng mạo bề ngoài, thì khiến phụ nữ đối với hắn ta tràn ngập hứng thú, huống chỉ, hắn còn có thực lực kinh người, càng khiến phụ nữ nhìn một chút, đã bị khuynh đảo.
Người phụ nữ nhanh chóng đẩy cử phía sau, một thân váy ngắn bó sát , bên ngoài là áo khoác dạng tây trang, đeo kinhs râm, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, lúc giơ tay nhắc chân tràn ngập khí thế của một người phụ nữ thành công.
Hình Liệt Hàn nhìn ánh mắt nghênh đón của người phụ nữ, hắn bình tĩnh lướt qua, lúc này người phụ nữ đã đưa tay tháo kinh râm xuống, lộ ra đôi mắt thâm thuý mê người, đôi môi đó của cô ta khẽ cong: “Hình tiên sinh, rất vui được gặp mặt, tôi thay ba đến đón anh.” Nói xong giơ tay ra.
“Xin chào.” Hình Liệt Hành đưa tay ra bắt lấy.
Lúc Hình Liệt Hàn bắt tay, người phụ nữ không khỏi quyến luyến mà nắm chặt, Hình Liệt Hàn quả quyết rút tay ra, gật đầu với cô ta.
“Hình tiên sinh, gọi tôi là Misa là được.” Misa mím một cười một tiếng, ra hiệu mời: “Hình tiên sinh, mời lên xe.”
Hình Liệt Hàn gật đầu, theo hướng bảo vệ mở cửa xe đi lên.
Sau lưng, ánh mắt Misa rơi vào bóng lưng thẳng tắp, trong ánh ï mắt có chút hâm mộ, cô ta chỉ thấy qua hắn trên tạp chí, tất nhiên cũng thát tin tức của hắn trên các tờ báo thương nghiệp.
Bây giờ trông thấy hắn, cô ta cảm thấy máy ảnh chụp trên mấy tờ báo và tạp chí thương nghiệp kia vẫn chưa thể hiện ra một phần ba mị lực của anh mà thôi.
Vừa rồi cô ta nhân cơ hội bắt tay, tỏ ra thái độ chờ mong đối với hắn, mà qua động tác bắt tay của Hình Liệt Hàn, cô ta biết anh là kiểu người không thích tiếp xúc với người khác.
Cô ta tin tưởng, cách ăn mặc hôm nay của cô ta, Hình Liệt Hàn cự tuyệt không được, chí ít, lúc cô ta nắm tay hắn, hắn cũng không thể rút tay nhanh như thế được, mà cái bắt tay này của Hình Liệt Hàn đơn thuần chỉ là bắt nguồn từ lễ phép mà thôi.
Misa ngồi vào, cô ta cũng là người Châu Á, có được một phần tư huyết thống phương tây, cho nên, khiến cô ta trở nên càng mỹ lễ, ở trong sự xinh đẹp của phương đông, lại có chút thâm thuý của phụ nữ phương tây.
Cho nên có thể nói là trở thành kiểu phụ nữ đàn ông vừa gặp đã yêu.
Misa ngồi vào trong xe, ánh mắt Hình Liệt Hàn truyền ra ngoài cửa, Misa nói với tài xế: “Đến chỗ ba tôi đặt trước đi.”
Lái xe lập tức lái xe đi, ánh mắt Misa tràn ngập hứng thú, đánh giá Hình Liệt Hàn.
“Hình tiên sinh, đi đường vắt vả rồi.”
“Còn tốt.” Hình Liệt Hàn khách khí nói một câu.
“Ba vẫn muốn hợp tác với anh, lần này cuối cùng cũng đã đạt được tâm nguyện rồi, cầu mong cho chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Misa vừa nói, ánh mắt rơi vào trên người Hình Liệt Hàn.
Hình Liệt Hàn cũng không nhìn cô ta, ánh mắt nhìn về phía trước, sắc chiều tà ngoài cửa sổ, làm khuôn mặt của hắn như một pho tượng, không chỗ nào là không hoàn mỹ.
“Tôi cực kỳ xem trọng hợp tác lần này của hai bên.” Hình Liệt Hàn bên cạnh nhìn thoáng qua Misa, ánh mắt tỉnh táo, không có chút gì là vì cô ta mà trở nên khẩn trương.
Misa nao nao, cô ta cong môi cười một tiếng: “Hình tiên sinh, nghe nói anh đã kết hôn, thực sự là có chút tiếc nuối đó! Vợ của anh nhất định là rất xinh đẹp, cũng rất hạnh phúc!”
“Trong mắt tôi, cô ấy là người phụ nữ xinh đẹp nhất.” Hình Liệt Hàn không chút che dấu mà khen vợ mình.
Misa khẽ giật mình, cô ta cũng chỉ là nói một chút, muốt tìm chủ đề nói chuyện thôi, sao mà biết được, Hình Liệt Hàn vậy mà ở trước mặt mọi người mà khen vợ hắn.
Mà cô ta cũng biết được, Hình Liệt hàn đối với mọi chuyện xung quanh, đặc biệt là đối với cô ta lộ ra sự xa cách và cự tuyệt vô hình.
Đây là điều cô ta ít trông thấy trên người đàn ông nhất, cô ta cũng là đại tiểu thư xuất thân danh giá, từ nhỏ đã là tiêu điểm của mọi ánh nhìn, đặc biệt là ánh mắt ái mộ của đàn ông, không phân biệt tuổi tác, cô ta có tự tin có thể mê hoặc bất cứ người đàn ông nào.
Dù là những người đàn ông kia có phòng bị mạnh đến đâu, cô ta tự tin nói rằng, chỉ cần cô ta chủ động tiếp cận, thì bọn họ rất hoan nghênh cô.
Nhưng vị Hình Liệt Hàn trước mặt này, đối với mị lực của cô ta giống như là không thấy gì cả.
Một người phụ nữ sống sờ sờ dưới tầm mắt hắn, hắn giờ lại cách xa vợ hắn, lúc này, lẽ nào không nên nhẹ nhõm vui sướng mà trò chuyện với cô ta hay sao?
“Hình tiên sinh, lần này do sức khoẻ của ba tôi không tốt lắm, cho nên anh sẽ đàm phán công việc cùng tôi, tôi còn trẻ, có nhiều chuyện không hiểu, xin Hình tiên sinh chỉ giáo nhiều hơn.” Misa mềm mại đáng yêu nói.
“Tôi chỉ hy vọng lần hợp tác này đạt được sự thống nhất của hai bên.” Hình Liệt Hàn bình tĩnh trả lời.
“Hình Tiên sinh, anh yên tâm, chúng tôi rất có thành ý, đàm phán nhất định sẽ thắng lợi.”
“Tôi có chút mệt, muốn nghỉ ngơi một lát.” Hình Liệt Hàn nói.
Misa lập tức hiểu ra, cô ta nở nụ cười: “Được, vậy tôi không làm phiền anh nữa.” Hình Liệt Hàn dựa vào ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi.
Misa cắn môi, thừa cơ hội đánh giá kỹ càng một lần nữa gương mặt của Hình Liệt Hàn, không khỏi ghen tị với vợ của hắn, rõ ràng là một người đàn ông trẻ tuổi như thế, làm sao lại tuỳ tiện để cho hôn nhân trói buộc chứ? Nếu như hắn chưa kết hôn thì tốt biết bao! Chí ít cô ta còn có cơ hội.
Nhưng mà, trong nội tâm của Misa, đối với chuyện hôn nhân, cũng không đặt nặng, ba của cô ta cũng hai lần kết hôn lại ly hôn, mà cô ta đối với quan hệ nam nữ cũng cực kỳ nhạt.
Trên thế giới này căn bản không có chuyện tình yêu, có cũng chẳng qua là lợi ích vĩnh viễn không thay đổi mà thôi.
Cho nên người đàn ông ưu tú như thế, cô ta nói không chừng còn có thể nảy sinh một số việc vui sướng với hắn đấy.
Sống trên thế giới này, hưởng thụ mới là việc quan trọng nhát.
Có đôi khi không cần kết quả, chỉ cần quá trình vui sướng là được rồi.
Misa im lặng cong môi cười, cô ta chờ mong mấy ngày này ở cùng với Hình Liệt Hàn, cô ta tin tưởng bản thân có mị lực, nhất định khiến cho người đàn ông này tâm phục khẩu phục quỳ dưới váy cô ta.
Xe trầm ổn chạy đến cổng của một nhà hàng, cực kỳ xa hoa.
Misa lên tiếng: “Hình tiên sinh, chúng ta đi thôi.”
Mí mắt Hình Liệt Hàn hắc lên, trong đôi mắt u tối lóe lên tỉnh quang, Misa cũng ý thức được, người đàn ông này không phải là ngủ thật sự.
Bởi vì trong ánh mắt là sự trầm tĩnh, căn bản không có cảm giác vừa ngủ dậy.
Chẳng lẽ là dọc đường đi không muốn nói chuyện cùng cô ta, nên mới cố ý nói muốn nghỉ ngơi?
Ý thức được điều này, nội tâm Misa cực kỳ kinh ngạc, không tồn tại một người đàn ông đối với cô ta như thế đâu! Nhưng mà còn rất nhiều thời gian, khiến người đàn ông này hiểu rõ cô ta.