Nhưng rõ ràng, néu Trang Noãn Noãn cứ tiếp tục nhảy cô sẽ bị xấu mặt nặng nề, nhưng lúc cô muốn lui xuống khỏi sân khấu thì tay của Diệp Mạn Ni lại đột nhiên giữ lấy cô, quay lưng lại với người hâm mộ, cô ấy ra lệnh nói: “Cô không được đi xuống”
Vẻ mặt Trang Noãn Noãn vô cùng sốt ruột, đây là lần đầu tiên cô ở trong tình huống này, cô không biết phải làm sao.
Tuy nhiên, vào lúc này, một người đàn ông ở bên dưới khán đài đột nhiên đứng dậy, anh không thể chịu được để cô tiếp tục nhảy như thế này.
Thân ảnh cao gầy của Kiều Mộ Trạch bước đến chỗ điều chỉnh âm thanh, nói với người chỉnh âm: “Tắt đi.”
Sau đó, anh cứ như vậy bước lên sân khấu, vệ sĩ nhìn thấy, nhưng lại vì khí chất quý phái bức người của anh mà không dám ngăn lại Nhạc dừng lại đột ngột, bầu không khí cả hội trường trở nên trầm lắng, mọi người đều nín thở, nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra, tại sao nhạc lại dừng.
Tuy nhiên, trên màn ảnh rộng lúc này lại có bóng dáng của một người đàn ông.
Khí chất bắt phàm, bước đi vững vàng tao nhã, cùng gương mặt điển trai của người đàn ông này ngay lập tức chiếm được cảm tình của người hâm mộ.
Cùng lúc đó, bốn cô gái trên sân khấu đã dừng lại, đang sững sờ nhìn anh.
Trang Noãn Noãn đang ôm quần áo che trên ngực mình, cô sững sờ nhìn người đàn ông đang bước lên sân khấu.
Cô không thể tin được rằng anh sẽ ở đây, hơn nữa ta còn lên trên sân khấu nữa chứ.
Ánh mắt của Diệp Mạn Ni cũng đầy kinh ngạc vui mừng, tại sao Kiều Mộ Trạch lại ở đây? Hóa ra anh vẫn luôn ngồi bên dưới khán đài!
Khi cô ta đang mừng thầm vì mình biểu hiện không tệ thì thấy người đàn ông cởi áo khoác ngoài của mình xuống, bên trong anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng bằng lụa, anh khoác chiếc áo ngoài người Trang Noãn Noãn.
Chiếc áo tây trang rộng lớn ôm lấy bờ vai mảnh mai, kéo hai bên áo lại, che đi khung cảnh mà Trang Noãn Noãn xém chút nữa bị lộ ra.
Ánh mắt Trang Noãn Noãn đờ đẫn, luống cuống không biết phải làm sao.
Người đàn ông này lên sân khấu chỉ để khoác chiếc áo này cho cô thôi sao?
Mà trong mắt Diệp Mạn Ni ở bên cạnh lại hiện lên sự ghen tị mãnh liệt, cô ta không ngờ rằng trò xấu của mình lại tạo cơ hội cho Trang Noãn Noãn, làm cho Kiều Mộ Trạch đích thân đem áo của anh lên sân khấu cho cô.
Anh đang bảo vệ cô.
Trang Noãn Noãn cắn môi, và Kiều Mộ Trạch đi về phía chiếc micro được đặt ở phía trước, giọng nói từ tính trầm thấp vang lên: “Xin các bạn hãy tôn trọng ca sĩ và xin hãy thông cảm cho họ một chút thời gian.”
Ỷ Trong khi anh đang nói thì Chu Đào đã cho người dẫn bốn cô gái vào hậu đài.
Chu Đào cũng chưa từng thấy việc này xảy ra bao giờ, vội vàng kêu MC kéo dài thời gian.
Mà tâm trạng của anh lúc này cũng đang rất sốt sắng.
“Tôi chưa bao giờ nghĩ việc này sẽ xảy ra, nhưng người hâm mộ sẽ hiểu cho cô thôi.
Bây giờ, các cô phải điều chỉnh lại tâm lý của mình, thay bộ quần áo khác, chuẩn bị cho phần trình diễn tiếp theo.”
Vẻ mặt của Trang Noãn Noãn vẫn đang có chút sững sờ, trên người cô ấy vẫn đang khoác chiếc áo tây trang của đàn ông.
Vừa rồi cô thực sự cảm thấy ớn lạnh, nhưng bây giờ cô có thể cảm nhận được sự ấm áp từ chiếc áo của người đàn ông này.
Thật ấm áp.
Tuy nhiên, trong lòng cô lại đầy rẫy những tranh đấu và mâu thuẫn.
Lam Sơ Niệm cũng có chút kinh ngạc, dù sao chuyện này cũng chỉ có mình Trang Noãn Noãn bị, nếu cũng xảy ra trên người cô thì sao đây?
Đúng lúc này, một bóng người từ trong hậu đài đi tới, Lam Sơ Niệm ngắẳng đầu lên, ánh mắt lập tức sáng lên, anh cả của cô đến rồi!
Lam Thiên Hạo nhìn thấy các thành viên đều có chút chán nản, anh đi đến bên cạnh Lam Sơ Niệm: “Em không sao chứ?”
“Em không sao.”
Lâm Thiền đứng bên cạnh vội vàng nở một nụ cười tự tin và quyền rũ: “Lam tiên sinh, anh cũng đến à?”
Lam Thiên Hạo khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn lo lắng không nguôi nhìn Lam Sơ Niệm.
“Thôi nào, các cô gái, vui lên đi, không có gì to tát đâu, fan hâm mộ đều hiểu cho các bạn mà.” Chu Đào đứng ở bên cạnh vội vàng nói Bởi vì MC cũng không thể kéo dài quá nhiều thời gian, nên các cô phải nhanh chóng đi thay đồ.
Sau khi xảy ra sự cố vừa nãy trên sân khấu, Chu Đào đã yêu cầu nhân viên ngay lập tức kiểm tra lại tất cả trang phục, không được để xảy ra tình huống này nữa.
Quả nhiên bọn họ phát hiện ra một chiếc quần jean của Trang Noãn Noãn bị rách một lỗ mà bọn họ đã nhanh chóng khắc phục rồi.
Trang Noãn Noãn cũng hoàn hồn trở lại, cô đưa chiếc áo tây trang trên người mình cho một nhân viên: “Xin hãy giúp tôi giữ bộ đồ này, nó là của khách.”
“Được, tôi chắc chắn sẽ cất kĩ.”
Diệp Mạn Ni bên cạnh lúc này đang vô cùng khó chịu, cô ta thực sự rất tiếc hận, tại sao lần này cô ta lại không tự mình cắt dây áo của mình, nếu vậy thì người được Kiều Mộ Trạch khoác áo cho sẽ là cô ta rồi! Nào đến phiên Trang Noãn Noãn chứ?
“Xem như cô gặp may.” Diệp Mạn Ni không cam tâm thầm nói một câu.
Trang Noãn Noãn lập tức nhíu mày, cô tự nhiên có linh cảm được rằng quần áo của mình không phải bị hỏng vô cớ, chẳng lẽ có ai đó đã động tay động chân vào sao?
Đặc biệt là ánh mắt của Diệp Mạn Ni, nó khiến cô cảm thấy chính là do cô ta làm.
Nhưng mà bây giờ cô cũng không có thời gian quan tâm đến chuyện đó, cho dù có biết do Diệp Mạn Ni làm thì cô cũng phải nhịn xuống.
Ngay khi các cô một lần nữa xuất hiện trên sân khấu, các fan đều cổ vũ rất nhiệt tình, cho tháy lỗi lầm vừa rồi không hề khiến họ bực bội mà ngược lại họ vẫn tôn trọng các cô, yêu thương các cô.
Trên sân khấu, Trang Noãn Noãn không còn cảm thấy ít áp lực nữa.
Ánh đèn chiếu lướt qua, cô sẽ nhìn thấy Kiều Mộ Trạch ở dưới khán đài, mặc dù không nhìn thấy rõ vẻ mặt của anh nhưng cô cô có một cảm giác mạnh mẽ là anh đang nhìn cô.
Điều này khiến cô chỉ có thể cố gắng tập trung vào bài hát của mình.
Lâm Thiến biểu hiện rất tốt vì cô ta biết Lam Thiên Hạo đang theo dõi ở dưới khán đài.
Ầ Tuy nhiên, điều cô ta không biết là ánh mắt của Lam Thiên Hạo chưa bao giờ nhìn vào cô ta, mà vẫn luôn nhìn Lam Sơ Niệm.
Đối với Lâm Thiến, Lam Sơ Niệm chỉ là em gái của anh, là một người đàn ông bình thường, anh nhất định sẽ không để ý đến em gái của mình, ánh mắt của anh nên để ý đến những người phụ nữ trưởng thành khác.
Như cô ta chẳng hạn.
Trang Noãn Noãn mỗi khi bước xuống sân khấu, đều thở phào nhẹ nhõm, như thể lên sâu khấu đã trở thành một khó khăn lớn đối với cô.
Cũng may là cô vẫn có thể ứng phó được.
Cho dù rất mệt nhưng bọn họ vẫn phải tiếp tục kiên trì, chỉ còn nửa tiếng nữa là có thể kết thúc, có thể hoàn thành một cách hoàn hảo buổi biểu diễn đầu tiên rồi.
Hiện tại người hâm mộ vẫn còn rất nhiệt tình mà hô tên các cô.
Mà ở một góc khác của khán đài, Trương Long vừa rồi nhìn thấy Kiều Mộ Trạch có ở đây liền hoảng sợ.
Vừa rồi anh tanhìn thấy Trang Noãn Noãn gặp sự có, anh ta còn tưởng rằng mình thật sự có thể nhìn thấy cảnh xuân của cô chứt Đây chính là suy nghĩ của người đàn ông này, anh ta chỉ muốn chiếm được Trang Noãn Noãn mà thôi.
Kiều Mộc Trạch không ngồi đến cuối cùng, mà vào năm bài hát cuối cùng, anh đã dẫn theo người của mình rời đi.
Lam Thiên Hạo thì lại nhất định phải kiên trì đến cùng, vì anh muốn cùng em gái về nhà.
ý Bây giờ ở đây có quá nhiều fan hâm mộ, hiện trường hỗn loạn như vậy, anh phải bảo vệ em gái mình không bị ai làm tổn hại đến.
Khi ánh đèn vụt qua, Trang Noãn Noãn nhìn thấy Kiều Mộ Trạch đã không còn ở vị trí của mình nữa, trong lòng cô đã thả lỏng trở lại.
Cô không khỏi phân tâm vài giây, vậy còn áo của anh thì sao?
Cô phải trả lại cho anh mà!
Dù thế nào đi nữa, cô thật sự rất biết ơn vì ban nãy anh đã ra tay giải vây cô khỏi tình huống đó.
Tuy nhiên, biết ơn là một chuyện, nhưng nó không thể khiến cô từ bỏ việc điều tra sự thật về cái chết của ba mẹ mình.
Cuối cùng, sau khi kết thúc bài hát cuối cùng, các cô đứng trên sân khấu, thở dốc nói lời tạm biệt và cảm ơn người hâm mộ.
Tối hôm nay, các fan cũng rất vui vẻ, thoả mãn mà ra về.
Chu Đào dẫn những cô gái đang mệt chết này vào hậu trường, sau đó lại vội vàng đưa họ đi.
Vì anh lo rằng sẽ gặp phải những fan cuồng, fan hâm mộ không còn lí trí.
Dù sao anh phải đưa bọn họ về công ty để nghỉ ngơi Khi Trang Noãn Noãn đang chuẩn bị rời đi thì người nhân viên giữ hộ áo tây trang cho cô ngay lập tức đưa cho cô chiếc áo tây trang thiết kế riêng đó.
Noãn Noãn vắt chiếc áo trên cánh tay rồi vội vã đi ra ngoài.
Cô vừa ngồi vào trong xe, Diệp Mạn Ni nhìn thấy cô đang cầm chiếc áo của Kiều Mộ Trạch thì vô cùng ghen tị.
“Noãn Noãn, cô đưa tôi cái áo đó đi! Tôi thay cô trả lại cho.
“Diệp Mạn Ni rất muốn bắt lầy cơ hội này.
Trang Noãn Noãn lắc đầu: “Mình sẽ tự mình trả lại.”
“Cô vậy là ý gì chứ? Chẳng lẽ cô còn muốn dựa vào cái áo này để xảy ra chuyện gì với Kiều Mộ Trạch sao? Cô đừng có mà hiểu lầm, anh ấy vừa rồi cứu cô, không phải là anh ấy có ý với cô đâu, mà chỉ là thương hại cô thôi.” Diệp Mạn Ni muốn cho Trang Noãn Noãn hiễu điều này.
Đầu óc Trang Noãn Noãn có chút rối, cô không biết tại sao Kiều Mộ Trạch lại làm như vậy, chẳng lẽ anh thật sự chỉ là thương hại cô sao? Nhưng cô biết chiếc áo này cô tuyệt đối không được để người khác trả lại cho anh, mà phải đích thân đem đi trả.