Cuối cùng thì chuyện này cũng đã giải quyết xong.
Thực ra có thể có tin đồn tình cảm chung với Kiều Mộ Trạch thì Trang Noãn Noãn có thể ngay lập tức được nỗi tiếng, đây là chuyện tốt đó chứ!
Đúng lúc này, điện thoại di động của Chu Đào lại vang lên, anh ấy nhìn thì thấy là Diệp Mạn Ni gọi, nhanh chóng nhắc máy cười nói:”Mạn Ni! Có chuyện gì vậy? Cô nghỉ ngơi tốt chưa?”
“Chu tổng, anh phải làm chủ cho chúng tôi.
Tại sao chúng tôi cùng nhau tổ chức buổi biểu diễn mà bây giờ trên màn hình chỉ toàn tên của Trang Noãn Noãn chứ? Còn tụi tôi thì sao? Chúng tôi không hot một chút nào vậy được à?”” Diệp Mạn Ni ganh ghét nói.
“Mạn Ni, cô cũng đừng để ý đến, buỏi biểu diễn của các cô đã rất thành công, người hâm mộ trên mạng cũng để lại nhiều bình luận tốt mà.”
“Tôi biết, nhưng buổi biểu diễn của chúng tôi còn không nỗi tiếng bằng tin đồn của Trang Noãn Noãn! Thật là nực cười.”
Diệp Mạn Ni ở đầu dây bên kia chế nhạo.
“Mạn Ni, các cô là một nhóm, phải quan tâm lẫn nhau một chút chứ?” Chu Đào chỉ có thể thuyết phục.
“Hừ! Không công bằng.” Diệp Mạn Ni tức giận cúp máy.
Sau khi ăn sáng xong, Trang Noãn Noãn ra siêu thị gần đó mua đồ, buổi trưa cô muốn ở nhà ăn cơm với bà ngoại.
Trên bàn ăn, bà cụ tối qua có xem buổi biểu diễn.
Bà rất vui, thấy cháu gái đã có thể trở thành ca sĩ, trong lòng bà cũng rất tự hào.
“Nếu ba mẹ của cháu vẫn còn sống, họ nhất định sẽ rất tự hào về cháu.” Bà cụ trong lúc kích động không khỏi cảm thán một câu.
Trang Noãn Noãn đang ăn cơm đột nhiên cứng đờ người, cô ngắng đầu nhìn bà ngoại: “Bà ngoại, năm đó ba mẹ cháu gặp tai nạn, sao bà không tiếp tục kiện mà lại chọn cách từ bỏ?”
Viền mắt của bà cụ không khỏi đỏ hoe: “Bà cũng không muốn!
Nhưng kháng cáo cần phải có tiền! Mời luật sư cũng cần tiền, chúng ta không có quan hệ với ai cả, làm gì cũng cần tiền.
Bà chỉ nghĩ là thôi thì giữ lại chút tiền, chăm sóc cháu lớn lên!”
Trang Noãn Noãn nắm chặt tay thành nắm đắm, hỏi bà ngoại: “Bà ơi, bà có tin ba mẹ cháu sẽ tự tử không?”
“Bà không tin.
Bà hoàn toàn không tin rằng con gái bà sẽ tự tử, ba mẹ cháu là những người rất lạc quan, họ sẽ không tự tử vì những chuyện này.”
“Vi vậy, là do người khác đã giết họ phải không ạ? Chắc chắn là vậy, kẻ sát nhân vẫn nằm ngoài vòng pháp luật, cháu tuyệt đối sẽ không để ba mẹ mình chết oan như vậy.” Trong mắt Trang Noãn Noãn tràn đầy quyết tâm, cô nhất định phải tìm ra chân tướng.
Bà cụ thấy cô kích động như vậy, thở dài nói: “Noãn Noãn, cháu cứ sống cho tốt là được! Đừng nghĩ tới những thứ này, cháu đấu không lại bọn họ đâu.”
Mà “bọn họ” này chính là tập đoàn Kiều thị hùng mạnh.
“Không, cháu nhất định sẽ đưa sự thật ra trước công lý.” Trang Noãn Noãn tuyệt sẽ không từ bỏ.
Đợi lầy được tiền, cô liền bắt đầu kháng cáo.
“Noãn Noãn, lúc sáng bà đi xem cháu thì thấy trong phòng cháu có một chiếc áo vest nam.
Là của ai vậy?” Bà cụ tò mò hỏi.
Tối hôm qua bà không kiên trì xem đến cuối nên đã bỏ qua đoạn Trang Noãn Noãn bị đứt dây áo trên sân kháu.
Khuôn mặt của Noãn Noãn trở nên căng thẳng, cô úp úp mở mở nói: “Tối hôm qua có một nhân viên cho cháu mượn áo khoác về, chiều nay cháu sẽ đem trả lại cho anh ta.”
“Ban đêm đúng là trời hơi lạnh, cháu phải mặc cho ấm vào, đừng để cảm lạnh hay bị ốm.
Còn nữa, đồ của người khác cháu tốt nhất là mau đem trả lại đi!”
“Vâng, chiều nay cháu sẽ trả lại.” Trang Noãn Noãn không dám nói với bà ngoại rằng chiếc áo vest này là của Kiều Mộ Trạch, giám đốc hiện tại của tập đoàn Kiều thị.
Sau khi ăn xong, Trang Noãn Noãn ở nhà nghỉ ngơi một chút.
Sau đó cô bắt đầu thay đồ chuẩn bị ra ngoài.
Cô có một bộ chuyên dùng để mặc ra đường.
Cô thay một chiếc áo hoodie bình thường, búi tóc lên, đeo khẩu trang, còn đeo thêm một cặp kính gọng đen.
Nếu đeo kính râm thì trông sẽ rất phô trương, vậy nên đeo gọng đen đơn giản sẽ dê hoà mình vào đám đông hon.
Sau khi sửa soạn xong, Trang Noãn Noãn ra khỏi nhà, đến đường lớn bắt một chiếc taxi.
Nhưng cô không biết rằng, đêm qua có thợ săn ảnh đã theo dõi cô từ công ty về đến nhà cô.
Lúc này, bọn họ đã ngồi xổm canh giữ nhà cô hỏi lâu.
Vào buổi sáng, lúc cô ra ngoài mua đồ ăn cũng đã bị chụp vài bức, bây giờ, bọn họ cũng muốn theo dõi cô ra ngoài.
Hiện tại Trang Noãn Noãn là tâm điểm chú ý, bất kỳ tin tức nào về cô đều rất có giá trị.
Đường mà Trang Noãn Noãn đi là tiền thẳng đến tập đoàn Kiều thị.
Những tay săn ảnh đi theo phía sau cũng nhận ra phương hướng mà cô đang đi, không khỏi tự hỏi, chẳng lẽ scandal này là thật sao?
Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch thực sự đang hẹn hò? Nếu không, tại sao Trang Noãn Noãn lại đến công ty của anh tìm anh? Dù sao, nếu Trang Noãn Noãn thực sự đến tập đoàn Kiều thị.
Vì vậy, tin tức này đặc sắc rồi đây.
Trang Noãn Noãn thực sự đến tập đoàn Kiều thị, cô để áo vest trong một chiếc túi lớn, cũng khiến mọi người không thấy được áo vest ở bên trong lộ ra Các tay săn ảnh ngay lập tức chụp bóng lưng Trang Noãn Noãn đang tiến vào tập đoàn Kiều thị, và cũng bắt gặp hội trường trong làn nước đầy khó khăn.
Độ Trang Noãn Noãn bước đến quầy lễ tân, lập tức nâng khẩu trang lên một chút, nói với vị phu nhân ở quây lễ tân trước mặt: *Xin chào, xin hỏi Kiều Mộ Trạch tiên sinh có ở công ty không?”
“Có chuyện gì sao?” Cô gái ở quây lễ tân không trả lời cô mà hỏi ngược lại cô.
“Là như vậy, bạn của tôi có một chiếc áo vest muốn tôi đến trả lại cho anh ấy.” Trang Noãn Noãn có ý đổi giọng nói.
Lễ tân nghe xong, hai mắt lập tức sáng lên: “Bạn của cô là Trang Noãn Noãn phải không?”
“Đúng vậy, tôi là trợ lý của cô ấy.
Cô ấy bảo tôi giao quần áo sang đây.
Các cô có thể đưa áo cho Kiều tiên sinh giúp tôi không?” Trang Noãn Noãn hỏi.
Cô gái ở quây lễ tân lập tức phấn khích nói: “Trang tiểu thư sao không tự mình đến đây? Cô ấy có quan hệ tốt với Kiều tổng như vậy mài!”
Có vẻ như thậm chí ngay cả nhân viên của tập đoàn Kiều thị cũng đã biết chuyện này rồi, hơn nữa còn tin rằng đó là sự thật.
Trang Noãn Noãn hôm nay còn cố ý trang điểm bản thân xấu đi, bên khóe mắt còn vẽ tận vài cái nốt ruồi, để nhân viên lễ tân không nhận ra cô.
“À, ừ, cô ấy rất bận, không có thời gian! Xin hỏi cô có thể trả lại chiếc áo cho ngài ấy thay tôi được không?”
Lễ tân lập tức cười với cô nói: “Cô chờ một chút! Tôi gọi điện thoại cho văn phòng tổng giám đốc trước đã.”
Lễ tân lập tức bám điện thoại, đầu bên kia là trợ lý của Kiều Mộ Trạch tiếp máy.
Sau khi lễ tân nói vài câu thì quay sang nói với Trang Noãn Noãn: “Trợ lý của Kiều tỗng sẽ đích thân xuống lấy, mời vui lòng sang bên cạnh ngồi đợi một lát ạ!”
“Được!” Trang Noãn Noãn gật đầu rồi ngồi xuống ghế sofs bên cạnh.
Ở cửa văn phòng tổng giám đốc, Hồ Huy, trợ lý thứ nhất của Kiều Mộ Trạch, vội vã đi ra ngoài, lại không ngờ đến ở khúc quanh gặp phải Kiều Mộ Trạch đang đi về văn phòng.
“Kiều tổng, áo vest mà tối qua ngài đưa cho Trang Noãn Noãn tiểu thư, cô ấy đã cho người đến gửi lại rồi.
Bây giờ tôi sẽ đi xuống lấy.”
Kiều Mộ Trạch nheo mắt hỏi: “Ai đưa tới đây?”
“Nhân viên lễ tân bảo là trợ lý của cô ấy.”
Kiều Mộ Trạch có một linh cảm rằng người trợ lý này chính là Trang Noãn Noãn chứ không ai khác, anh trầm tư vài giây rồi nói với trợ lý: “Cậu bảo với lễ tân dẫn người đó lên đây.”
“Kiều tổng, anh muốn gặp trực tiếp cô ấy sao?”
“Ừ!” Kiều Mộ Trạch nói xong thì bước về văn phòng của mình, vứt lại một câu: “Đưa cô ấy đến văn phòng của tôi.”
Trang Noãn Noãn đang kiên nhẫn đợi trợ lý của Kiều Mộ Trạch, nhưng không ngờ người lễ tân lại đi tới và nói với cô: “Tiểu thư, mời cô đi với tôi.”
“Có chuyện gì vậy?”
Trợ lý của Kiểu tổng bảo cô lên đó một chuyến.
Trang Noãn Noãn nghĩ, có phải trợ lý của anh bận quá không xuống được không? Vậy nên mới bảo cô tự đem nó lên? Cô gật đầu nói: “Được!”
Trang Noãn Noãn đi theo nhân viên lễ tân vào thang máy, nhân viên lễ tân nhân cơ hội này ngay lập tức hỏi cô: “Trang tiểu thư và Kiều tổng thực sự đang hẹn hò với nhau à? Họ đã hẹn hò bao lâu rồi?”
Đôi mắt dưới kính gọng đen của Trang Noãn Noãn thoáng qua vẻ hoảng sợ: “Tôi cũng không rõ, hình như không có chuyện này đâu.”
“Đến cô còn không biết sao? Có vẻ như họ hẹn hò bí mật, nếu không phải vì trong buổi biểu diễn dây vai áo của Trang Noãn Noãn bị đứt, thì chúng tôi thậm chí còn không biết họ đang hẹn hò!”
Lúc này, trái tim của Trang Noãn Noãn như sụp đồ, đó chỉ là sự cố ngoài ý muốn thôi!
Thang máy đã dừng ở tầng 68, khi Trang Noãn Noãn bước ra, khung cảnh bên ngoài cửa số đã biến thành một bầu trời xanh ngát, khiến cho cô cảm giác như đang đi trên mây vậy.
Cô hít một hơi thật sâu, theo chân của cô gái lễ tân đi về phía trước.
lúc này Hồ Huy đã đứng ở đó chờ cô: “Tiểu thư, mời đi với tôi.”
Trang Noãn Noãn có chút ngạc nhiên, chẳng lẽ không phải đưa áo vest cho anh ta sao?
Nhân viên lễ tân đã rời đi rồi, Trang Noãn Noãn vội vàng hỏi: “Cho hỏi, tôi phải đưa áo vest cho ai vậy ạ?”
Hồ Huy mỉm cười, bọn họ lúc này đã đến trước cửa một văn phòng rất sang trọng, anh ta đưa tay gõ rồi đẩy cửa ra: “Tiểu thư, mời cô vào.”
Trang Noãn Noãn ngơ ngác chớp chớp mắt, rồi mạnh dạn đi vào bên trong.
Cánh cửa sau lưng cô cũng đóng lại.
Mà sau khi băng qua một tắm bình phong kiểu cách hiện đại, cô nhìn thấy một bóng dáng cao gầy trước cửa sổ sát đất, Kiều Mộ Trạch.