Sáng sớm, Lam Sơ Niệm đỡ cái đầu choáng váng ngồi dậy, cô có chút ảo não nhìn quanh, dường như trí nhớ cuối cùng là cô đang ở trên sofa ở phòng khách! Sao cô lại ngủ trong phòng rồi?
Không cần nghĩ là anh cả ôm cô về phòng ngủ! Khuôn mặt Lam Sơ Niệm hơi ửng hồng, có chút xấu hỏ.
Chết tiệt, lần sau tuyệt đối không thể uống như vậy.
Đêm qua lúc Lam Sơ Niệm đang ngủ, điện thoại của cô bị Lam Thiên Hạo tắt âm thanh, lúc này cô cầm điện thoại xem thời gian lại thấy trên đó có hai cuộc gọi nhỡ.
Cô mở ra, là Lâm Thiến, hai cuộc gọi đều là cô ta.
Cô không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ Lâm Thiến có việc gì gấp cần tìm cô sao?
Lam Sơ Niệm nhanh tay mỏ ra, bây giờ mới tám giờ sáng.
Bên kia Lâm Thiến nghe máy: “Alo Sơ Niệm!”
“A Thiến, tối qua cậu gọi cho mình đúng không? Có chuyện gì gấp không?” Lam Sơ Niệm tò mò hỏi.
Lâm Thiến bên kia đích thực có chút buồn bực, bắt quá đó là chuyện của tối qua, bởi vì cô ta muốn qua đây, lại phát hiện điện thoại của Lam Sơ Niệm không ai nghe máy.
“Tại sao hôm qua cậu không nghe điện thoại của mình?”
Chương 815.
Sóng Ngâm Phía Sau – ũ “Xin lỗi nha! Hôm qua mình ngủ mật, anh cả mình tắt âm thanh điện thoại.”
“À! Vậy sao? Cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi xem cậu ngủ chưa!” Lâm Thiến cũng không muốn thể hiện ra sự thất vọng.
“Ngại quá, tối hôm qua mình thật sự mệt chết được.”
“Không sao, khi nào cậu quay lại? Có muốn cùng ăn sáng không?”
“Mình cũng không biết.
Có thể mình sẽ cùng anh cả ăn.”
“Được rồi! Vậy lúc cậu ăn sáng có thể gọi cho mình không?”
“Được! Mình dậy trước đã.”
Lâm Thiến đã rất vui vẻ rồi, có thể cùng Lam Thiên Hạo ăn bữa sáng cũng là vô cùng không tôi.
Lam Sơ Niệm thức dậy đẩy cửa ra ngoài, phát hiện anh cả còn chưa thức dậy.
Cô đành phải quay về nói với Lâm Thiến cô không đi ăn nữa, anh cả còn chưa dậy.
Lâm Thiến vừa mới thay quần áo, vẻ mặt không khỏi mắt mác.
Lam Sơ Niệm cũng không dám gõ cửa phòng anh, liền cứ như vậy đợi anh ngoài cửa.
Khoảng 9 giờ, cửa phòng Lam Thiên Hạo mở ra, anh một thân áo sơmi trắng quần tây bước ra.
“Anh cả, anh dậy rồi.
Phải đến công ty sao?”
“ÙI” Ánh mắt Lam Thiên Hạo nhìn cô gái tràn đầy thanh xuân ở sofa, cảm xúc trong mắt gợn sóng.
“Về sau em dám uống rượu anh liền bỏ em ngủ ngoài cửa.”
Lam Thiên Hạo cảnh cáo.
Lam Sơ Niệm không khỏi cười cười: “Anh bỏ được sao? Vạn nhất người khác ôm em đi thì sao?”
“Vậy liền để người khác ôm đi đi!” Thái độ Lam Thiên Hạo lãnh đạm, nhưng trong lòng vẫn căng thẳng một chút.
Lam Sơ Niệm lập tức làm ra biểu cảm thực ủy khuất.
Sau đó, bụng khẽ kêu 2 tiếng, cô có chút xấu hỗ ôm bụng, nói với anh: “Em đói rồi.”
Lam Thiên Hạo một bên chỉnh tay áo, một bên nói với cô: “Muốn ăn trong phòng hay xuống phía dưới đi ăn buffet?”
“Ăn trong phòng đi! Em muốn xem cảnh biển trên cao.” Lam Sơ Niệm nói xong, chạy về phía sofa ngoài ban công ngồi xuống.
Lam Thiên Hạo kêu phục vụ bữa sáng, liền ngồi xuống sofa đợi.
Trong gian nhà mới của Trang Noãn Noãn, sáng sớm, Chu Đào cho trợ lý đến cửa tặng cho cô.
Tối qua chuyện chân cô bị thương, hắn cũng vô cùng lo lắng, mặc dù trong thời gian ngắn không có show diễn, cũng hi vọng chân cô nhanh chóng khỏe lên.
Trang Noãn Noãn hiện tại chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được.
Trợ lý mang trái cây cùng tổ yến đến tặng, dặn dò cô trong thời gian này nghỉ ngơi trước, không cần vận động.
Nhưng mà cũng không biết là người phục vụ nào đã chụp ảnh, buổi chiều tin tức Trang Noãn Noãn ngã được anh cứu trước của khách sạn của Kiều Mộ Trạch được truyền ra.
Tuy chỉ có hai tắm ảnh đều à Kiều Mộ Trạch ôm cô.
Nhưng trong bài báo chỉ ra rằng là bởi vì thân thể Trang Noãn Noãn bị thương cho nên lúc biểu diễn mới phát sinh chuyện, khiến bạn trai tin đồn của cô Kiều Mộ Trạch lên sân khấu trực tiếp ôm cô rời đi.
Tin tức này làm cho mối quan hệ bê bối vốn đang ầm ï trước đó, lập tức trở nên căng thẳng, như thể mối quan hệ giữa hai người đã được xác nhận.
Loại chuyện này chính là chuyện những người trong giới này đều không thích nhìn thấy, quý tộc kim cương như Kiều Mộ Trạch, soi đèn tìm cũng không ra người thứ hai, mà Trang Noãn Noãn lại chiếm lấy một người, vẫn là sẽ rước lấy đố kị khắp nơi.
Huống chỉ nhóm của Trang Noãn Noãn là Diệp Mạn Ni cùng Lâm Thiền liền phải đứng mũi chịu sào.
Sau khi nhìn thấy tin tức này, Diệp Mạn Ni lướt qua scandal đầy trời của họ, thực muốn phát điên.
Tin tức như vậy, trên mạng lan truyền rất nhanh, chỉ cần người lên mạng đều có thể sẽ nhìn thấy tin tức này.
Giờ phút này, trong một văn phòng xa hoa ở nước ngoài, người đàn ông khoảng hơn 50 tuổi đang vào mạng trong nước xem tin tức cũng nhìn thấy.
Khi ông ta cẩn thận nhìn hai người trong tắm ảnh chụp trên tin tức kia, sắc mặt lập tức thay đổi.
“Trang Noãn Noãn không phải chính là con gái của Trang Nghiêm Minh sao? Sao bọn họ lại cùng dây dưa một chỗ?”
Người đàn ông này vuốt cằm, nheo đôi mắt thì thào tự hỏi.
Xem ra hai người này ở cùng nhau, đối với ông ta mà nói có chút kỳ quái.
Lại nhìn ảnh chụp này cùng với bài báo đó, hiển nhiên quan hệ của bọn họ vô cùng không tồi.
Ông ta không khỏi ở trên internet tìm ra hình ảnh scandal trước kia của họ, tình huống lúc Trang Noãn Noãn biểu diễn cùng với sự bảo hộ của Kiều Mộ Trạch đối với cô, nói rõ quan hệ lúc đó của hai người vô cùng thân thiết.
Trong mắt người đàn ông xuất hiện một tia bất an, ông ta ấn gọi trợ lý.
“Đến văn phòng tôi một chuyến.”
Không lâu sau một nam trợ lý hơn 40 tuổi xuất hiện, ngồi trước mặt người đàn ông, cung kính nói: “Kiều phó tổng, mời ngài phân phó.”
“Thay tôi về nước một chuyến, điều tra rõ ràng mọi người.
Tôi muốn biết cháu trai Kiều Mộ Trạch của tôi cùng Trang Noãn Noãn có phải hẹn hò không.” Kiều Huy Dương trầm giọng phân phó.
“Trang Noãn Noãn? Có phải con gái của Trang Nghiêm Minh không?”
“Không sai, nhà họ Trang không phải ba đời trước cùng tập đoàn Kiều thị không có quan sao? Tại sao cháu trai của tôi lại cùng con gái ông ta yêu đương?”
“Phó tổng, ngài là lo lắng…” Trợ lý có ý ám chỉ.
Ánh mắt Kiều Huy Dương bén nhọn bắn qua: “Có những việc, trên thế giới này, chỉ cần cậu biết, tôi biết, Trương Thăng biết, còn có hai người đã chết, không thẻ để cho kẻ thứ tư còn sống biết được.”
“Tôi hiểu rồi.” Trợ lý lập tức kinh sợ ra mặt.
“Tôi phải biết, cháu trai tôi tột cùng là vì cái gì lại tiếp cận Trang Noãn Noãn.
Nó có phải vẫn hoài nghi chuyện năm đó không?
Anh trai tôi đã thoái vị 3 năm, dã tâm của nó lại lớn như vậy, nói không chừng một ngày nào đó, ngay cả tôi nó cũng thay thế.”
“Kia làm sao có thể? Ngài có 20% cổ phần công ty, mà cha con Kiều Mộ Trạch bất quá cũng chỉ có 60%, hơn nữa còn các cổ đông khác, 20% chỉ sợ cậu ta nuốt không trôi đâu!”
“Hừ, tôi còn muốn tất cả từ cha con bọn họ.” Trong ánh mắt Kiều Huy Dương lóe lên khát vọng mãnh liệt: “Năm đó tôi bất quá chỉ là con thứ, ba tôi liền bất công giao công ty cho ông ta, vì bất công như vậy, tôi cố gắng cả đời bất quả cũng chỉ có một vị trí phó tổng.
Tôi không cam lòng, tôi cuối cùng phải ngồi ở vị trí cao nhất kia, ngắm nhìn phong cảnh đề quốc Kiều thị.”
“Ngài nhất định sẽ đạt được.” Trợ lý lập tức phụ họa nói.
h “Nhanh chóng về nước điều tra rõ cho tôi.
Nếu cần thiết liền tạo ra hiểu lầm, nhất định không thể để cho hai đứa nó quá thân cận, càng không thể để tụi nó bên nhau.”
“Vâng, bây giờ tôi liền về nước, nhất dịnh sẽ làm tốt chuyện này.
Kiều Huy Dương cười lạnh.
Bên cạnh Kiều Mộ Trạch càng có nhiều uy hiếp đối với ông ta mà nói chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.
Trong nước, trong phòng tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị.
Kiều Mộ Trạch lên mạng liền dễ dàng thấy được chuyện xấu này.
Điều này cũng tạo cho anh những phiền toái nhất định, vừa rồi anh nhận được điện thoại của mẹ mình hỏi anh chuyện này có thật hay không.
Anh đành phải giải thích một làn, tự mình phủ nhận với mẹ.
Chuyện này chẳng qua là do phóng viên vô căn cứ.
Mẹ tin anh, đồng thời cũng dặn dò anh đừng làm ra chuyện xấu như vậy nữa, đối với thanh danh gia tộc không tốt.
Kiều Mộ Trạch nhìn thấy hình chụp còn có ảnh chụp Trang Noãn Noãn một mình.
Đây là hình cô trên sân khấu, cô trong ảnh tươi cười, ánh mắt lộ ra hơi thở của thiếu nữ đơn thuần, vô cùng xinh đẹp.
Kiều Mộ Trạch nhìn chăm chú chốt lát, tắt đi, anh nghĩ đến cô bị thương, không biết có chạy loạn hay không.
Ba ngày sau, trong công ty của Kiêu Mộ Trạch, trợ lý của chú anh đến và nộp báo cáo kết quả hoạt động nửa năm của khách sạn nước ngoài.