Đối với nghệ sĩ như cô mà nói, riêng tư là quan trọng nhất, bà ngoại bây giờ không có ở bên cạnh cô, cô ở trong nhà một mình, nêu như phát sinh chuyện vừa rồi như vậy nữa, cô liền thật sựu không biết nên làm gì bây giờ.
Trang Noãn Noãn nhìn thời gian, cô chỉ cần nghĩ đến chuyện vừa rồi, cô cũng vẫn cảm thầy sợ hãi.
Sau mười mấy phút, cửa phòng của cô đột nhiên vang lên, cô đang ngắn người bên trong, bị giật mình lại càng hoảng sợ.
Là ai? Là trợ lý Chu tổng, hay là tên săn ảnh vừa mới rời đi?
Trang Noãn Noãn che ngực, từng bước một tới gần phía trước cửa, mà người nhấn chuông cửa, có vẻ cực kỳ cấp thiết, bám chuông có chút nôn nóng.
Trang Noãn Noãn nhìn xuyên qua mắt mèo, nhìn về phía người ngoài cửa, khi thấy rõ người đàn ông ngoài cửa, cô vẫn bị giật mình.
Bởi vì người tới không phải người của Chu Đào, cũng không phải tên săn ảnh, mà là Kiều Mộ Trạch.
Trang Noãn Noãn thở gấp, cô đưa tay kéo cửa phòng ra, nhìn về phía người đàn ông ngoài cửa: “Kiều tiên sinh, anh… anh như thế nào lại tới đây?”
Trang Noãn Noãn kinh ngạc với sự xuất hiện của anh.
Kiều Mộ Trạch nhất thời lo lắng chạy tới, anh còn không có nghĩ tới lí do xuất hiện, nhưng mà anh vẫn trầm giọng hỏi: “Có phải cô đã xảy ra chuyện gì hay không?”
: “Anh… làm sao anh biết?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trang Noãn Noãn càng thêm kinh ngạc.
Cô gặp chuyện không may này, chỉ nói cho Chu Đào thôi! Anh làm sao biết được?
Khuôn mặt điển trai của Kiều Mộ Trạch có chút cứng ngắc nói: “Tôi chỉ là suy đoán thôi, lúc nãy vừa mới rời đi, muốn tìm cô hỏi lại một số chuyện, cô không sao chứ?”
“Tôi… tôi không sao.
” Trang Noãn Noãn hoảng sợ nói, không muốn làm cho anh lo lắng.
Kiều Mộ Trạch có chút không khỏi tức giận, rõ ràng mới nãy thiếu chút đã trải qua một trận công kích, mà cô ở trước mặt của anh, dáng vẻ lại giả vờ tỏ ra không có chuyện gì.
Kiều Mộ Trạch chân dài rảo bước tiến tới: “Chỉ có cô ở nhà một mình à? Bà ngoại cô đâu?”
“Bà ngoại tôi trong khoảng thời gian này không ở nhà.
” Trang Noãn Noãn nói xong, đóng cửa lại, không rõ xuất hiện của anh, cảm xúc sợ hãi vừa rồi của cô, hiện tại đã giảm xuống.
“Nói như vậy, một mình cô tiếp tục ở chỗ này?” Kiều Mộ Trạch xoay người nhìn cô.
Trang Noãn Noãn nuốt nước bọt một cái nói: “Tôi… tôi có thể sẽ chuyển nhà.
”
Kiều Mộ Trạch thấy cô đóng gói rương hành lý xong, vừa rồi Chu Đào có ý định là sẽ cho người tới đón cô.
Kiều Mộ Trạch đột nhiên xoay người, ánh mắt thâm thúy khóa chặt lại khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Trang Noãn Noãn, cô có đồng ý ở chung với tôi không?”
Trang Noãn Noãn giật mình, đề nghị quá đột ngột này, cũng quá kinh hãi rồi.
Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nhìn chằm chằm lấy cô: “Cô phải biết là, bản thân cô bây giờ ở trong nguy hiểm, hung thủ sát hại ba cô đang tìm cơ hội sát hại cô đấy, cô tốt nhất nên ở cùng một chỗ với tôi.
”
Trang Noãn Noãn trợn tròn mắt, ở chung với anh?
“Hơn nữa, cô là một người nghệ sĩ, nhân vật công chúng, một mình cô ở lại tòa nhà không có an ninh này cũng vô cùng nguy hiểm, ngộ nhỡ có kẻ nào vô pháp đến tìm cô, cô liền gặp nguy hiểm.
” Kiều Mộ Trạch cũng ám chỉ cô.
Việc này, không cần anh nói nữa, Trang Noãn Noãn đã trải qua một chuyện kinh hồn vừa rồi.
“Nhưng là… tôi không thể làm phiền anh được.
” Trang Noãn Noãn lắc đầu, cô cảm thấy làm phiền anh quá nhiều chuyện rồi, không thể lại tiếp tục quấy rầy anh nữa.
Kiều Mộ Trạch sầm mặt lại, giọng cũng lạnh lùng hơn: “Trang Noãn Noãn, cô đừng cho là tôi giúp cô, là tôi thực sự phải giúp cô, tôi cũng muốn tra ra số tiền lời của ba cô liên quan năm đó, tôi tin là cái chết của ba cô cùng với mục ghi chép của công ty tôi năm đó có liên hệ, cho nên, bảo vệ cô cũng là tự giúp tôi thôi.
”
Trang Noãn Noãn ngạc nhiên nhìn anh, trong chốc lát không biết nói gì.
Kiều Mộ Trạch đưa tay nhắc lấy vali của cô, bá đạo ra lệnh một câu: “Đi theo tôi.
”
Trang Noãn Noãn còn có chút không phản ứng kịp, mà người đàn ông bước lại, tay kia nắm chặt cổ tay cô: “Ngay bây giờ.
”
Trang Noãn Noãn bị người đàn ông này dắt ra khỏi phòng, buông cô ra, anh đóng cửa lại, nhìn cô một cái: “Từ giờ trở đi, không cho cô xảy ra chuyện gì, bằng không, liền ảnh hưởng đến tôi điều tra nợ cũ của công ty tôi.
”
“Nhưng mà… như thế có làm phiền đến anh không?” Trang Noãn Noãn không muốn rước lấy phiền phức cho anh.
“Cô ở bên cạnh tôi, không phải làm phiền tôi, mà là đang giúp tôi, chỉ có cô có thể dụ kẻ đang đứng phía sau kia, tôi đang cần hắn ra tay đối phó với cô lần nữa, để cho tôi biết người này là ai.
” Kiều Mộ Trạch đi về phía thang máy.
Trang Noãn Noãn cũng không biết tự mình như thế nào ngồi lên xe của người đàn ông này, đến khi xe chạy ra khỏi tòa nhà, cô mới chợt định thần lại, lẽ nào cô thật sự cùng người đàn ông này ở cùng một chỗ sao?
Mà lúc này, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên nhìn, là Chu Đào, cô vội nghe máy.
“Alo! Chu tổng.
”
“Noãn Noãn, cô không sao chứ?”
“Chu tổng, anh không cần phái người tới đón tôi nữa… tôi hiện tại đi ở tạm trong nhà một người bạn một thời gian ngắn rồi.
”
Trang Noãn Noãn nói.
Mà Chu Đào đương nhiên vô cùng biết rõ người bạn này trong miệng cô là ai, anh ở đầu điện thoại bên kia cũng làm bộ thở dài một hơi: “Tốt, tất nhiên cô tìm được chỗ ở mới, tôi đây cũng yên lòng.
”
“Chu tổng, đừng lo lắng, tôi không sao.
”
“Được, cô tự mình chú ý một chút, có chuyện gì trực tiếp gọi cho tôi.
”
“Vâng.
” Trang Noãn Noãn nói xong, cúp điện thoại.
Xoay người, nhìn thoáng qua người đang ông bên cạnh, cô trừng mắt nhìn: “Kiều tiên sinh, nếu như anh không tiện nói…”
Khuôn mặt anh tuần của Kiều Mộ Trạch lãnh đạm nói: “Không phải chuyện tiện hay không tiện, mà là tôi cần cô giúp tôi vạch ra hung phạm, đây cũng là để thuận tiện cho việc điều tra chuyện của ba mẹ cô.
”
Trang Noãn Noãn nghe xong, trong lòng cảm thấy vừa rồi sẽ quấy rầy đến anh, hiện tại, cô hoàn toàn không có nghĩ như vậy, nếu như cô thật sự có thể dụ tên hung thủ muốn giết cô ra, thì cũng sẽ tìm ra sự thật về cái chết của ba mẹ cô càng sớm càng tốt.
“Được rồi! Tôi ở lại nhà anh.
” Trang Noãn Noãn rất kiên định trả lời.
Cô không có phát hiện, người đàn ông bên cạnh cô đang thở nhẹ ra một hơi, muốn lừa cô tới nhà anh ở, thật khiến anh phải hao tâm suy nghĩ!
Bất quá, vì suy nghĩ cho sự an toàn của cô, anh cũng không yên tâm để cho cô ở một mình, ngay cả khi Chu Đào sẽ sắp xếp cho cô chỗ ở mới, những tên săn ảnh không sợ gì không vào, sớm muộn vẫn sẽ tìm được cô.
Cho nên, chỉ có để cho cô ở bên cạnh mình, anh mới đủ yên tâm.
Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh, đối với bản thân cô hôm nay gặp phải sự việc căng thẳng như vậy, mà cảm thấy có chút kinh ngạc.
Bắt đầu từ khi nào anh lại quan tâm đến cô như vậy?
Trang Noãn Noãn lúc này, đối với chuyện kinh hãi vừa rồi vẫn đắm chìm trong một chút hoảng loạn, chỉ có điều, cô không có biểu hiện ra ngoài, cô không muốn đem chuyện này nói cho người đàn ông bên cạnh biết.
Cô chỉ là không muốn để chuyện của chính mình mang phiền phức đến cho anh.
Biệt thự của Kiều Mộ Trạch, được tọa lạc trong khu biệt thự cực kì an ninh, bốn phía nơi đây đều là thiết kế an toàn hàng đầu, cho nên ở chỗ này cô vô cùng an toàn.
Trang Noãn Noãn ngẳng đầu quan sát biệt thự lớn cao bốn tầng rưỡi, cô sợ ngây người vài giây, thế giới của người có tiền, cô vẫn là không hiểu ni.
Mặc dù cô hiện tại cũng có một chút tiền gửi ngân hàng, nhưng mà so với người có tiền như anh, cô chỉ là một người vô cùng bình thường.
Kiều Mộ Trạch nhác hành lí của cô bước về phía phòng khách của anh, phía sau Trang Noãn Noãn lập tức đuổi theo, đi vào phòng khách của anh, phát hiện ra sở thích phong cách của anh đều là kiểu phòng khách sạn, vẫn là bầu không khí lạnh lẽo.
Trong sự xa hoa, lại vẫn lộ ra phong cách tao nhã.
“Theo tôi đi lên, tôi dẫn cô lên phòng của mình.
” Kiều Mộ Trạch nhìn cô lên tiếng, chân thon dài bước lên cầu thang xoắn ốc.
Trang Noãn Noãn lập tức đuôi theo, Kiều Mộ Trạch đi tới phòng cho khách tầng thứ ba, đẩy hành lý của cô ra, cất vào.
“Từ giờ trở đi, đây sẽ là phòng của cô, về sau yên tâm ở lại nơi này.
” Ánh mắt Kiều Mộ Trạch đỗ dồn vào gương mặt thanh tú của cô, trong lòng không giải thích được cũng có một tia sung Sướng.
Trang Noãn Noãn gật đầu: “Vâng, cảm ơn anh, Kiều tiên sinh.
”
Kiều Mộ Trạch không khỏi nhíu mày: “Đừng gọi tôi Kiều tiên sinh, gọi tên tôi đi!”
` Trang Noãn Noãn hơi trừng to mắt, tên? Trong lòng cô lập tức nghĩ thầm một câu, Mộ Trạch.
Trời ạ! Cô nào dám gọi anh như vậy chứ!
“Không phải, không được, tôi không thể gọi tên của anh được.
”
Trang Noãn Noãn cảm thấy như vậy rất quá phận.
“Vậy gọi Kiều thiếu gia cũng được.
” Kiều Mộ Trạch khoanh tay chỉnh lại, nói chung, anh không thích nghe cô gọi ba chữ Kiều tiên sinh này nhất.
Trang Noãn Noãn kinh ngạc, cảm thấy cách xưng hô này còn có thể tiếp thu, cô gật đầu: “Dạ, Kiều thiếu gia.
”
Ò! Kêu như thế này, giống như cô trở thành người giúp việc của anh, có điều là, cô cam tâm tình nguyện chấp nhận.
Kiều Mộ Trạch nghe xong, môi mỏng cong lên, giọng cô mềm mại kêu lên, êm tai cực kỳ.