Trang Noãn Noãn gật gù, chỉ là lúc cúi đầu nhìn quần áo của mình, cảm tháy rất đẹp mà.
Cô không thấy chán một tí nào hét.
Theo chị Viên lên tầng 2 tới gian đồ tiệc tối, Trang Noãn Noãn lập tức nói với chị Viên: “Bà chủ, tối nay tôi đi tham dự một buồi tiệc cá nhân thôi, tôi không phải nhân vật chính vì vậy không cần quần áo xa hoa quá, đơn giản là được.”
“Cô cứ tin tưởng ánh mắt của tôi.” Chị Viên nói xong, lấy một bọc ra từ trong tủ treo quần áo xa hoa, tìm vài bộ đồ, bên cạnh còn có nhân viên phục vụ lại nhận đồ từ tay cô ấy.
“Cô à, phiền cô đi thử một lượt mấy bộ quần áo này đã, tôi thấy rất hợp với cô.”
Trang Noãn Noãn gật gù, lúc trợ lý đưa cô vào phòng thay đồ cô bắt đầu mặc thử.
Cô lấy một chiếc váy ngắn màu trắng tinh khiết mặc vào, chất vải vô cùng mềm mại, thêm vào những thiết kế sang trọng, đơn giản mà khiến người ta kinh ngạc.
Lúc cô đi ra, chị Viên lại cầm một cái dây thắt eo màu vàng tới, giúp cô đeo thắt lưng vào.
Bỗng nhiên như là điểm mắt rồng vậy, khiến bộ trang phục liền mang vẻ xa hoa mềm mại, toát ra phong phạm của đồ cao cấp.
Trang Noãn Noãn tự nhìn mình trong gương, quả nhiên ăn mặc khiến người ta tăng lên không chỉ một bậc.
“Cô là Trang Noãn Noãn tiểu thư à.
Có thể gặp được cô thật vui quá.” Chị Viên cười nói.
Mà nhân viên phục vụ bên cạnh cũng rất kích động.
Trang Noãn Noãn ngắn ra, không ngờ mình sẽ bị nhận ra, cô cười gật gù: “Đúng, là tôi.”
“Cái váy này, Trang tiểu thư có muốn thử thêm vài kiểu khác nữa không?”
“Được.” Trang Noãn Noãn đáp một câu.
Cô lại thử một chiếc đầy ngôi sao, cũng vô cùng đẹp, cô thử tổng cộng ba chiếc, cô chỉ lấy chiếc đầu tiên.
Chị Viên mời cô tới phòng trang điểm, bình thường Trang Noãn Noãn ra ngoài rất ít khi chăm sóc mái tóc dài.
Bây giờ chị Viên đang thay cô xử lý mái tóc dài, tóc của cô chất mềm mại, không nhiều không ít, ánh sáng tỏa ra bóng mượt.
Cô ấy kiên trì cuộn tóc tầng lớp rõ ràng cho cô, lộ ra gương mặt nhỏ hình quả trứng trắng nõn của cô.
Từ cô gái nhỏ trong trẻo đã biến thành khí chất cao quý.
Trang Noãn Noãn rất cảm ơn sự chăm sóc cẩn thận của chị Viên, ngay cả trang điểm, cô ấy cũng chọn những phục sức rất đơn giản cho cô.
Lông mày mảnh, một đôi mắt đẹp, dưới lớp make mỏng nhẹ, bỗng nhiên toát ra thần thái mê người.
Đôi mắt sáng liếc nhìn, thoa lên đôi môi màu đỏ tự nhiên, vô cùng tươi nhuận.
Sau một hồi trang điểm, quả nhiên Trang Noãn Noãn có thêm sự thần thái và rạng rỡ.
Ẵ Nói không quá nhưng cả người cô đêu toát lên vẻ xinh đẹp.
Thời gian cũng chỉ vừa mười một giờ rưỡi.
Trang Noãn Noãn À .a Ấ À :À ^ ` À ,.
À câm túi xuông tâng, Kiêu mộ Trạch vừa hay quay vê phía câu thang, ánh mắt anh nhìn lên, liền trông thấy một cô gái thần thái ngập tràn.
Mặc dù cô vẫn mang nét mặt đơn thuần đó thế nhưng càng hút mắt người ta hơn.
Ánh mắt Kiều Mộ Trạch lộ vẻ kinh ngạc, giấu sâu trong đôi mắt, đứng dậy vẻ mặt không biến sắc, khóe môi nhếch lên nụ cười hài lòng.
“Như vậy mới thích hợp buổi tiệc tối hôm nay.” Người đàn ông khen một câu.
Trang Noãn Noãn có hơi ngại ngùng đi tới cạnh anh, dưới ánh nhìn của anh, cô cúi đôi mắt vẫn đang nhìn quanh xuống, vẻ thẹn thùng hiện ra.
“Đi thôi, đi ăn cơm trưa với tôi.” Kiều Mộ Trạch nói xong lấy hai cái túi đã chuẩn bị bên cạnh theo.
Lúc này Trang Noãn Noãn cầm quần áo của cô, hơi ngạc nhiên nhìn hai cái túi anh cầm, anh cũng mua cái gì à?
Vừa nãy cô hỏi chị Viên bộ này bao nhiêu tiền nhưng chị Viên cười không nói.
Nhưng cô biết quần áo ở đây rất đắt.
Chắc chắn không thể so với quần áo trong thương hiệu khác, chỗ này là làm riêng, có thể toàn cầu cũng chỉ có vài món.
Trang Noãn Noãn ngồi vào xe, quay đầu nhìn hai cái túi người đàn ông đặt phía sau: “Anh mua đồ gì à2”
Kiều Mộ Trạch vừa toa nhã lái xe, vừa nói với cô: “Đây là quà tặng cho Lam tiểu thư tối nay.”
Trang Noãn Noãn nghĩ tới quà lập tức nghĩ ra cô còn chưa mua xong.
Đang nghĩ xem chiều tới đâu mua, người đàn ông bổ sung một câu: “Trong đó có một phần chuẩn bị giúp cô.”
Trang Noãn Noãn đột nhiên kinh ngạc ngẳng đầu: “Chuẩn bị giúp tôi?”
Kiều Mộ Trạch đáp một câu: “Không phải cô khó chọn sao? Túi ở đây chắc Lam tiểu thư sẽ thích.”
“Không được, đây là quà tôi tặng Sơ Niệm, phải do tôi tự mua.”
Trang Noãn Noãn thấy như vậy vốn dĩ không tính là tắm lòng của cô.
Kiều Mộ Trạch nhíu mày nói: “Ai mua đều như nhau cả, chỉ cần cô tặng thì là tâm ý của cô.”
“Xin lỗi, tôi không cần, anh cứ trả về cửa hàng đi.” Trang Noãn Noãn không thể nhận ý tốt này của anh được, gương mặt đẹp trai của Kiều Mộ Trạch lập tức sầm đi vài phần: “Tôi đã mua thì không bao giờ trả về cửa hàng.”
“Vậy… vậy anh đưa cho người khác cũng được.” Trang Noãn Noãn có lòng nghĩ giúp anh.
“Tôi không muốn tặng túi cho người khác giới.” Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô một cái, lạnh nhạt đáp.
Trang Noãn Noãn bị anh nghẹn lời không biết nói gì rồi.
Cô nghĩ một lát nói: “Vậy không thì tôi bán trên mạng giúp anh?
Có thể có người sẽ mua.”
Ánh mắt Kiều Mộ Trạch đột nhiên trừng cô, sự không vui hiện rõ: “Túi là để cho, cô tự đi mà xử lý, tặng người ta hay vứt đi đều là chuyện của cô.”
Trang Noãn Noãn kinh ngạc, chưa bao giờ gặp chuyện ép nhận quà thế này.
Tuy là fan của cô tặng quà cho cô nhưng chỉ thường là đồ ăn với hoa, búp bê gì đó.
Còn túi hàng có giới hạn này cô nào dám nhận?
“Túi bao nhiêu tiền? Tôi mua vậy, mua rồi tặng cho Sơ Niệm.”
Trang Noãn Noãn hết cách chỉ có thể làm vậy thôi.
Kiều Mộ Trạch có hơi giận, nói thẳng: “Ba triệu.”
“Hả, mắc thế?” Trang Noãn Noãn sợ hết hồn.
Kiều Mộ Trạch như tìm ra thú vui khi trêu cô: “Cô trả tiền mặt hay chuyển khoản?”
“Tôi…”
Trang Noãn Noãn bị dọa tới mức không nói được gì, đôi mắt to chớp chớp: “Hay là trả về cửa hàng đi, tôi mua không nỗi.”
Kiều Mộ Trạch bỗng thấy buồn cười, không còn cách nào ngoài việc nói: “Đùa cô thôi, túi ba vạn, lát nữa cô chuyển cho tôi là được.”
“Ba vạn thôi sao? Thật hả, anh không lừa tôi chứ?” Chỗ tiền này Trang Noãn Noãn còn trả được, nêu túi đẹp thì cũng lãi.
“Lừa cô thì có thể được ăn cơm hả?” Kiều Mộ Trạch tức tối hỏi.
“Tôi có thể xem không.”
“Tự xem đi.”
Trang Noãn Noãn lập tức lấy túi từ ghế sau, lấy cái túi đựng túi xách, cô mở túi ra cần thận.
Bên trong túi lấy ra một cái túi nhỏ vô cùng xinh xắn, màu sắc là màu xanh lam Sơ Niệm thích, hơn nữa bên trên còn có kim cương, viên nào cũng óng ánh sáng lấp lánh, thiết kế rất đẹp.
“Thật đẹp quá, Sơ Niệm nhất định sẽ thích.
Tôi lấy, lát nữa tôi chuyển tiền cho anh.” Trang Noãn Noãn vô cùng hài lòng với món quà này, nghĩ thầm, Sơ Niệm nhất định cũng sẽ thích.
Nhưng cô không biết, giá đúng của cái túi này là giá ban đầu Kiều Mộ Trạch nói.
“Cơm trưa tôi mời anh.” Trang Noãn Noãn nhận đồ của anh, cô thấy nên mời anh bữa cơm cảm ơn.
Kiều Mộ Trạch không từ chối, cũng không nhát định phải để cô mời, có điều nếu như vậy cô an tâm, sao anh phải từ chối?
Hơn nữa, đáp lễ thì sau này dù đưa cô quà gì cô cũng nhận thoải mái hơn chút.
Kiều Mộ Trạch chọn phòng ăn, lần này anh không chọn nơi đắt quá mà nằm trong phạm vi đủ sức của cô.
Chiều muộn, sinh nhật của Lam Sơ Niệm, có ba mươi người, dường như nhân viên công ty Chu Đào đều được mời.
Lam Sơ Niệm là người quen biết tốt, vì vậy người tiếp xúc với cô đều có thể làm bạn cô.
Vì tiệc rượu tối nay mà Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni đều chuẩn bị cần thận, họ cũng không nghĩ tới sẽ cướp tiếng của nhân vạt chính.
Thế nhưng họ thật sự mặc bộ đồ đẹp nhất hôm nay, bởi vì đêm nay người đàn ông họ thích đều có mặt.
Diệp Mạn Ni hiếm khi được lại gần Kiều Mộ Trạch, sao có thể không thể hiện mặt đẹp nhất ra? Đêm nay cô ta chọn váy dạ hội quây ngực, khoe vẻ đẹp nhất của mình ra.
Cô ta tin là đàn ông đều thích phụ nữ đầy đặn, mà đêm nay không ai có thể ngăn trở được cô ta.
Lâm Thiến cũng dốc sức trang điểm.
Cô ta phải lưu lại một ấn tượng đẹp với Lam Thiên Hạo.
Đêm nay nếu có đoạn khiêu vũ, cô ta nhất định phải thành bạn nhảy của Lam Thiên Hạo.
Lam trạch, Lam Sơ Niệm cũng chuẩn bị một bộ váy, là chiếc lễ phục nửa như váy cưới vô cùng đẹp đẽ thanh thuần, phối cùng vẻ ngoài trong sáng như công chúa của cô, vô cùng thích hợp.
Người Lam gia cũng đã chuẩn bị cho tiệc tối sinh nhật của cô Vô cùng rộn ràng.
Lam Thiên Hạo cũng chuẩn bị một phần quà bí mật.
Lam Sơ Niệm cũng nhận được điện thoại của anh hai Lam Thiên Thần, quà của anh đã vừa hay về nước, rất nhanh thôi là cô sẽ nhận được.