Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


Kiều Mộ Trạch sắp xếp xong xuôi cho hai người Lý Đức, liền vội vàng lái xe về biệt thự của anh, bởi vì anh nhớ 1 người nhớ đến sắp điên rồi.
Trang Noãn Noãn đang ngồi thừ người ở trong vườn, nghe được tiếng xe thể thao quen thuộc, khóe miệng cô nở nụ cười hạnh phúc, cô nhanh chóng chạy đến hướng gara để xe.
Lúc mà xe thể thao vừa dừng lại, mở cửa xe ra, thân hình tuấn dật cao lớn của anh bước xuống, Kiều Mộ Trạch quay người, nghe tháy tiếng bước chân truyền đến từ phía vườn hoa.
Anh quay đầu, liền nhìn thấy người con gái đang vui mừng chạy về phía anh, anh cười dang hai tay ra đón cô, Trang Noãn Noãn nhào vào trong ngực ôm chặt lấy anh, vui vẻ nói: “Anh về rồi.”
Kiều Mộ Trạch cúi đầu xuống vỗ vỗ mái tóc của cô, hôn một cái: “Ứm! Trở về rồi, chuyện cũng làm xong rồi.”
Trang Noãn Noãn lập tức từ trong ngực của anh lui lại một bước, Kiều Mộ Trạch nháy mắt một cái, đã nhìn thấy Trang Noãn Noãn đánh giá từ đầu đến chân anh 1 lần, xác nhận xem anh có bị thương gì không.
Kiều Mộ Trạch tâm tình vừa mới có chút thất lạc, lại bởi vì cô 1 lần nữa lao vào lòng anh, mà khóe môi nhéch lên một nụ cười.
“Anh không sao, Lý Đạt quyết định sửa lại lời khai, nói ra người đứng ở phía sau, để ông ta phải chịu cái giá mà ông ta phải chịu.” Kiều Mộ Trạch trầm giọng nói.
Trang Noãn Noãn nhắm mắt lại, một giọt mắt kích động tràn ra: “Cảm ơn, cảm ơn anh.”
Kiều Mộ Trạch vốn không muốn nghe cô nói cảm ơn, nhưng, lúc này rồi, là lúc anh nên đòi một chút quà tạ lễ thực tế từ cô rồi.
“Em muốn dùng cái gì để cảm ơn anh? ” Kiều Mộ Trạch giọng nói khàn khàn cười hỏi.
Trang Noãn Noãn xấu hồ ngẳng đầu, nghe ra ý của anh, cô nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Lúc này, Kiều Mộ Trạch đưa tay ôm chặt lấy cô, ghé sát vào tai cô nói: “Vậy thì lấy thân báo đáp đi!”
Cái đầu nhỏ của Trang Noãn Noãn chôn trong ngực anh, đột nhiên ngoan ngoãn gật gật đầu: “Ừm! Chỉ cần anh không chê.”
Trong lòng Kiều Mộ Trạch rung động, môi mỏng rơi ở trên trán của cô: “Không chê, anh chỉ cần em.”
Câu nói này, khiến Trang Noãn Noãn cũng yên tâm nhắm mắt lại, khóe miệng cong lên ý cười, còn có gì có thể khiến cô vui vẻ hơn việc gả cho anh đây?
Thế nhưng là, trong lòng cô vẫn lo lắng về cách nghĩ của ba mẹ anh, nhưng cô cũng không nói ra.
Buổi chiều, Kiều Mộ Trạch trước về nhà của ba mẹ một chuyến, nói những chuyện sảy ra gần nhất cho họ nghe, điều này khiến cho mẹ Kiều ngạc nhiên không dám tin thì ra hung thủ sát hại ba mẹ của Trang Noãn Noãn, vậy mà lại là em chồng bà.
Kiều Việt Dương cũng vô cùng ủng hộ cách làm của con trai, năm đó bởi vì ông không có dũng khí đi điều tra chuyện này, cũng thấy thẹn đối với Trang Noãn Noãn, ông trở thành một người đứng ngoài xem, bây giờ, chuyện đã qua nhiều năm như: vậy, con trai đứng ra, để vụ án này được kết thúc.
“Ba, con đã trao đổi với phía cảnh sát rồi, bọn họ sẽ theo dõi chặt hành tung của ông ta, một khi ông ta về nước thì sẽ ngay lập tức bị bắt.”
“Để ba gọi điện thoại xem nó có bằng lòng về hay không?”
Kiều Việt Dương nói.
Kiều Mộ Trạch gật gật đầu: “Vâng, ba, ba cứ thử xem! Con mang hai người Lý Đức trở về, không biết ông ta đã biết hay chưa, nếu như ông ta biết rồi, thì sẽ biết Lý Đạt sẽ sửa khẩu cung, nói không chừng sẽ không về nước nữa.”
“Để ba dùng cách của ba.” Kiều Việt Dương nói.
Giờ phút này, Kiều Huy Dương đang ở trong văn phòng 1 chỉ nhánh của công ty ở nước ngoài nhận được điện thoại của anh trai: “Alo, anh.”
“Huy Dương à! Bản hợp đồng lần trước, anh muốn ký rồi!
Đây là bồi thường mà anh muốn cho em, anh bằng lòng lấy 1 nửa cổ phần chia cho em.” Giọng nói của Kiều Việt Dương vang lên ở đầu dây bên kia.
Kiều Huy Dương khẽ giật mình, đây chính là chuyện mà ông ta khát vọng cả đời, có được cổ phần công ty của gia tộc, mà Kiều Việt Dương lại bằng lòng lấy 30% cổ phần trong tay ông để bồi thường cho ông ta, điều này làm sao có thể khiến ông ta không vui đây?
“Anh, anh nói thật sao? Anh thực sự bằng lòng nhượng lại một nửa cổ phần cho em?” Giọng nói Kiều Huy Dương khó nén được kích động.
“Em về ký hợp đồng đi!” Kiều Việt Dương nói xong, liền tắt máy.

Chuyện cũng coi như là đúng dịp, bốn tên trông coi Lý Đức của Kiều Huy Dương kia cũng không nói gì cả, mà là len lén rời đi, bởi vì bọn họ biết, một khi Lý Đức được cứu, Kiều Huy Dương liền xong rồi, bọn họ sẽ không làm việc cho người không có bắt kỳ lợi ích nào.
Kiều Huy Dương đối với cắp dưới cũng có chút hà khắc, thì đương nhiên nhóm người này cũng sẽ không tốn công tốn sức đề nhắc nhở ông ta.
Kiều Huy Dương nghe giọng điệu của anh trai, ông ta lại một lần nữa xác nhận hỏi: “Anh, anh chắc chắn chứ? Nếu như anh thật sự xác định rôi, thì em sẽ về.”
Kiều Việt Dương quả nhiên hiểu rõ người em trai này, nó vẫn luôn nghĩ đến việc chia một nửa số cổ phần trong tay ông.
“Hợp đồng anh đã làm xong rồi, đây là do anh nợ em, cũng là điều mà năm đó trước khi mất ba dặn anh!” Kiều Việt Dương không tiếc lừa anh về.
Bởi vì chuyện tai nạn xe lần trước của con trai cũng là do.
ông ta làm, khiến ông đối với đứa em trai ruột này, đã không còn sót lại chút tình thân nào nữa rồi.
“Được! Em sẽ về nước ngay.” Kiều Huy Dương trả lời.
“Được! Em trở về, anh cho người đến sân bay đón em.”
Kiều Việt Dương nói xong, tắt điện thoại.
Ông ngẳắng đầu nhìn về phía con trai: “Nó bằng lòng trở về.”
“Vâng! Vậy thì chờ ông ta trở về đi!” Kiều Mộ Trạch cũng hi vọng chuyện này nhanh chóng chấm dứt, chuyện này xong rồi, tâm nguyện của Trang Noãn Noãn mới đạt được, cô có thể không lo lắng ở bên cạnh anh.
“Ba, mẹ, con quyết định, chờ sau khi chuyện này xong, con sẽ đính hôn với Noãn Noãn.”
Mẹ Kiều và ba Kiều nghe xong, đều hơi trầm mặc, nếu là trước đây bọn họ khẳng định là sẽ phản đối, cảm thấy Trang Noãn Noãn không xứng với con trai của họ, nhưng giờ phút này, bọn họ không còn nghĩ như vậy nữa.
Là người của Kiều gia có lỗi với Trang Noãn Noãn trước, coi như con trai cưới cô, yêu cô, cũng coi như là một loại đền bù đối với Trang gia.
“Đây là hôn nhân đại sự của con, con tự mình làm chủ là được rồi.” Kiều Việt Dương không can thiệp.
Mẹ Kiều ở bên cạnh nhìn chồng mình, bà vẫn còn muốn nói gì đó, cũng là thở dài một hơi, nhìn con trai: “Con thực sự thích con bé như thế sao?”
Kiều Mộ Trạch gật đầu: “Con thích cô ấy!”
Mẹ Kiều nghe thấy câu trả lời không chút do dự của con trai, bà chỉ có thể thở dài một hơi: “Được rồi! Con tự mình quyết định đi, chỉ cần lựa chọn của con không hồi hận, dù sao thì người cùng con vượt qua cuộc đời này, là vợ tương lai của con.”
“Ba, mẹ, gia thế của Noãn Noãn mặc dù không bằng chúng ta, nhưng ấy là một người lương thiện, con tin bọn con sẽ hạnh phúc.” Kiều Mộ Trạch cũng không biết biểu đạt tình yêu của anh giành cho Trang Noãn Noãn như thế nào cho ba mẹ anh biết, nhưng trong lòng anh rõ ràng, anh yêu người con gái này, đã vượt qua mọi thứ.
Huống chỉ, Kiều gia nợ Trang gia của cô, anh yêu cô, càng là nhiều thêm một phần trách nhiệm và đền bù.

Thông tin đăng ký của Kiều Huy Dương rất nhanh đã bị cảnh sát nắm giữ, Kiều Huy Dương đang ngồi trên một chiếc máy bay bay thẳng đến sân bay trong nước, khoảng 6 tiếng nữa là đến nơi.

Giờ phút này Kiều Huy Dương ở trên máy bay, trong lòng vẫn đang nghĩ đến, đương nhiên là chuyện 1 nửa cổ phần của anh trai, nhưng mà, ông ta không biết, thứ đợi ông ta lại là mấy nhân viên cảnh sát.
Lúc chạng vạng tối Kiều Mộ Trạch trở lại biệt thự, dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, nghe thấy trong phòng bếp truyền đến âm thanh, anh ngơ ra, ban nãy trên đường về nhà, nhận được điện thoại của cô, hỏi xem anh có về nhà ăn cơm hay không.
Anh trả lời có.

Vậy nên cô liền bận rộn ở trong đó sao?
Kiều Mộ Trạch thả nhẹ bước chân, nhẹ nhàng đi vào phòng bếp, nhìn thân ảnh mảnh mai của cô gái đang nhặt rau, đôi môi mỏng của anh nhéch lên một nụ cười, giống như một đứa trẻ vậy, lén lút lại gần, sau đó nhanh chóng ôm lấy eo của cô.
Trang Noãn Noãn lúc bị ôm lấy thì kinh sợ, nhưng trong hô hâp toàn là khí tức quen thuộc của người đàn ông, thì ngay lập tức biến thành vui mừng.
Cô xoay người, còn chưa nói gì, thì nụ hôn bá đạo của người đàn ông đã chặn đến, anh đè cô vào bên cạnh bồn rửa, giữ lấy sau gáy cô, hôn thật sâu.
Trang Noãn Noãn bị hôn đến gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, bởi vì hai tay vẫn còn ướt, cho nên, không dám sờ.
vào âu phục cao cấp của anh, chỉ có thể giang hai tay, mặc cho người đàn ông này vẫn chưa thỏa mãn ở trên trán của cô, lại hôn một cái.
Dưới ánh đèn, vẻ mặt xấu hỗ của cô gái, cực kỳ xinh đẹp, giống như một đóa hoa hồng đang tỏa hương thơm, khiến anh nhìn, càng không muốn rời mắt.
“Anh ra ngoài chờ trước đi, chút nữa là có thể ăn tối rồi “Anh giúp em.” Kiều Mộ Trạch nói xong, liền vừa cởi áo khoác vừa đi ra ngoài.
Trang Noãn Noãn vội nói: “Không cần, anh nghỉ ngơi đi!”
Thế nhưng, lúc anh lại đi vào, vừa đẹp trai xắn tay áo sơ mi tối màu, vừa mỉm cười đi đến bôn rửa rau, cúi người rửa nốt số rau mà cô vẫn chưa rửa xong.
Trong lòng Trang Noãn Noãn ấm áp, cúi người, dựa vào anh, cái đầu nhỏ cọ cọ cánh tay anh.

Khoảng tầm 2 giờ sáng, một chiếc máy bay đáp cánh, lần này Kiều Huy Dương cũng gắp gáp trở về, nên chỉ mang một tên trợ thủ tùy thân trở về, ông ta nghĩ rằng tài xế của anh trai đang đến đón ông ta, lúc ông ta xuống máy bay người đến đón ông ta lại là máy người đàn ông mặc thường phục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui