Lúc này, bà Kiều nhìn cô quá mệt quá vắt vả, liền đêm một bát canh có mùi vị hơi nồng: “Noãn Noãn, uống nhiều một chút.
”
Mặc dù canh có mùi hương rất nồng đậm, Trang Noãn Noãn cũng có khẩu vị, thế nhưng, cũng không biết vì sao, bình thường mùi hương ngửi vẫn thấy bình thường, nhưng lúc này, lại khiến cô cảm thấy không được thoải mái.
“Cảm ơn mẹ.
” Trang Noãn Noãn nhận lấy, đã là bát canh do chính mẹ chồng múc cho cô, đương nhiên không thẻ từ chối rồi, cô múc một thìa lên uống, chỉ cảm thấy trong cơ thể cuồn cuộn lên vô cùng mãnh liệt, cô không thể giả vờ.
được nữa.
“Con xin lỗi, con đi ra ngoài một chút.
” Trang Noãn Noãn nhanh chóng che miệng, hoảng loạn đứng dậy đi ra khỏi bàn tiệc, chạy về hướng toilet, đằng sau Kiều Mộ Trạch nhanh chóng đuổi theo.
Ngay cả bà Kiều cũng lo lắng đứng dậy: “Noãn Noãn sao vậy?”
“Đi xem xem thế nào?” Kiều Việt Dương nói với vợ.
“Được! Anh tiếp đãi một chút nhé, em đi xem sao.
”
Ánh mắt của bà ngoại bắt giác sáng lên, bà là người đã có kinh nghiệm, nhình dáng vẻ của Trang Noãn Noãn, cô kéo bà Kiều đang chuẩn bị đi xem.
“Bà!” Bà Kiều cúi người nhiệt tình chào hỏi.
“Hản là Noãn Noãn có đấy!”
“Cái gì? Thật sao?” Bà Kiều lập tức mừng rỡ không thôi, bà kích động nói: “Để cháu đi xem sao.
”
Nói xong, Bà Kiều liền nhanh chân đi về phía toilet, bởi vì Trang Noãn Noãn cảm thấy mình muốn nôn, liền nhốt Kiều Mộ Trạch ở ngoài cửa, cô không muốn để anh đi vào.
“Noãn Noãn, em sao vậy? Để anh vào được không?” Kiều Mộ Trạch nhẹ nhàng gõ cửa phòng.
“Đừng… đừng vào.
” Trang Noãn Noãn có chút bối rối, cô thực sự không muốn anh nhìn thấy dáng vẻ này của mình.
Lúc này cô muốn nôn lại không nôn ra được, ngược lại khiến cho nước mắt chảy ra.
Kiều Mộ Trạch thấy mẹ đến, anh ngay lập tức nói với mẹ: “Mẹ, mẹ mau đến xem xem Noãn Noãn sao rồi?”
Bà Kiều nhìn thoáng qua cửa phòng đang đóng chặt của Trang Noãn Noãn, nhẹ nhàng kéo con trai, đi đến bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Mộ Trạch, con nói thật với mẹ, con và Noãn Noãn có phải đã sớm ngủ cùng với nhau rồi hay không?”
Khuôn mặt đẹp trai của Kiều Mộ Trạch có hơi bối rối, gật đầu.
“Bao lâu rồi?”
“Sắp hơn hai tháng rồi thì phải!” Kiều Mộ Trạch nghĩ kỹ lại thời, cũng đã lâu như vậy rồi.
Lần này, ánh mắt của bà Kiều lóe lên một vòng mừng rỡ, tính toán thời gian, nếu như không tránh thai, cũng nên có rồi.
“Mẹ, Noãn Noãn thế nào rồi?” Kiều Mộ Trạch không suy nghĩ nhiều đến vấn đề này.
Bà Kiều an ủi nói: “Con về bàn ngồi trước đi! Để mẹ ở cùng với Noãn Noãn.
”
“Không, con muốn ở lại với cô ấy.
” Kiều Mộ Trạch lắc đầu, anh không muốn rời khỏi cô.
“Được, thế thì như vậy đi! Hỏi nhân viên ở đây, xem có thể tìm được 1 cái que thử thai đến đây không, để Noãn Noãn thử xem sao.
” Bà Kiều nhỏ giọng nói.
Đôi mắt của Kiều Mộ Trạch trừng lớn, ngay lập tức hiểu ý của mẹ, bắt đầu vui mừng đến phát điên lên: “Mẹ, ý của mẹ là Noãn Noãn có rồi?”
“Còn không xác định được, phải thử xem mới biết được.
”
“Vâng! Con đi ngay.
” Kiều Mộ Trạch gật gật đầu, nhìn thoáng qua của, liền nhanh chân rời đi.
Lúc này Trang Noãn Noãn trốn ở trong toilet, cô mở vòi nước lên, để tiếng nước chảy át tiếng nôn của mình không cho Kiều Mộ Trạch nghe thấy.
Ngày vui như ngày hôm nay, cô đột nhiên trỏ thành như: vậy, cô cũng vô cùng hoang mang, vô cùng hy vọng cơ thể mình không sao cả, cô mới kết hôn mà thôi! Cô không muốn mình đột nhiên có thêm một bệnh gì đó.
Trang Noãn Noãn nhìn chính mình ở trong gương, nước mắt của cô cũng chảy xuống, cô cầm lấy 1 tờ giấy nhẹ nhàng lau đi vệt nước mắt, lúc này cô thật sự rất muốn khóc, cô thật sự sợ mình sẽ mắc phải một căn bệnh nặng gì đó.
Bà Kiều ở ngoài cửa nhẹ nhàng gõ cửa, gọi: “Noãn Noãn, mở cửa cho mẹ được không? Là mẹ, Mộ Trạch không ở đây.
”
Bà Kiều cũng hiểu được nguyên nhân Trang Noãn Noãn khóa cửa, ai muốn vào lúc kết hôn, cô dâu xinh đẹp như vậy.
Lại để cho chồng mình nhìn thấy dáng vẻ nôn nghén của mình chứ?
Đương nhiên, Trang Noãn Noãn vốn cũng không biết bản thân cô bị gì.