“Được!”
Hình Nhất Phàm nói xong đứng dậy, sau khi thay một bộ quần áo khác, anh cầm theo ô đi ra ngoài, cần thận đi vòng quanh hoa viên một lần nữa, yên lặng lắng nghe xung quanh, nếu như Tiểu Dã vẫn còn sống thì nó nhất định sẽ phát ra tiếng kêu, nhưng anh đứng mười mấy phút đồng hồ cũng chỉ có tiếng mưa va vào lá chứ không có tiếng mèo kêu.
Hình Nhất Phàm thở dài, xem ra thật sự mắt rồi.
Cho dù anh có bản lĩnh lớn, nhưng có một số việc cũng không làm trong phạm vi của anh, giống như anh tìm một chú mèo bị thất lạc, ở thời tiết lạnh như này, nếu như Tiểu Dã rời khỏi nơi này rồi, vậy thì thật sự là rời khỏi thế giới này rồi.
Hình Nhất Phàm lái xe rời đi, ngày mai anh chỉ có thể cùng Lam Thiên Thần ra nước ngoài, vốn dĩ anh cũng muốn đưa Tiểu Dã theo, bây giờ chỉ có thể đau lòng rời đi.
Ở trong biệt thự bên cạnh, Bạch Hạ có mèo con bên cạnh cũng không sợ nữa, cho nên cô sớm đã tắt hét những đèn khác đi, chỉ để lại đèn trong phòng cô cho Tiểu Đóa Đóa mà cô mới nhặt được về.
Lúc này, cô cầm một tờ giấy chuẩn bị vẽ tranh cho Tiểu Đóa Đóa, thời gian của cô đều tự do, hiện tại cô đang làm việc cho một câu lạc bộ truyện tranh có được một công việc nhàn hạ cũng không tính là thiếu tiền.
Trong quán rượu, Hình Nhất Phàm uống liền máy cóc, bởi vì tâm trạng của anh thật sự rất tệ.
“Được rồi, đừng uống nhiều như thế, sáng sớm mai còn phải dậy sớm thu dọn hành lý nữa! Nếu như cậu thích mèo, ra nước ngoài nuôi một con cũng được mà!” Lam Thiên Thần khuyên nói.
Hình Nhất Phàm nheo mắt, kiên quyết lắc đầu: “Mình không nuôi nữa.
”
“Tại sao?”
“Mình không biết chăm sóc mèo.
” Hình Nhất Phàm lắc đầu, thà rằng không thể nuôi không thể nuôi, vậy sẽ không làm hại đến những sinh mệnh bé nhỏ đó nữa.
Hai người uống đến mười một rưỡi, tài xế của Hình Liệt Hàn đến đưa hai người về nhà.
Buổi tối, Hình Nhất Phàm còn mơ thấy thân hình đáng thương yếu ớt của Tiểu Dã khiến cho anh cực kỳ đau lòng.
Sáng sớm, mười rưỡi ở sân bay quốc tế, bóng dáng của hai người đàn ông mê người đẩy hành lý đi về phía phòng chờ VỊP.
Người đưa bọn họ đến là vợ chồng Lam Thiên Hạo, Lam Sơ Niệm nhìn anh rồi vẫy tay chào tạm biệt với Lam Thiên Thân.
“Anh…” Lam Thiên Thần cười có chút xáu hỗ nói với Lam Sơ Niệm: “Chị dâu, hai người về đi! Em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.
”
“Được! Vậy em đi đường cần thận chút.
” Lam Thiên Hạo vẫy tay với hai người họ.
Nhìn em trai đi vào trong phòng chờ, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo cũng ôm nhau rời đi.
Đúng lúc này, ở sân bay rất dễ dàng đụng phải paparazzi, hơn nữa ánh mắt của bọn họ cũng sắc bén, vừa nhìn đã vội vàng bám đuôi theo dõi.
Buổi chiều, hình ảnh bọn họ xuất hiện ở sân bay được đăng tải trên mạng, có điều từ trên màn hình bóng dáng ân ái của bọn họ nhận được lời chúc phúc và ghen tị của fan hâm mộ, bởi vì trông họ quá ngọt ngào.
Ở Kiều trạch, Trang Noãn Noãn bây giờ đang trong thời kỳ quan trọng, mang thai là một việc rất vất vả, hiện tại Trang Noãn Noãn dừng tất cả mọi công việc, cho dù là phương diện âm nhạc cũng dừng lại hết, có lẽ là sau khi sinh con xong, đợi con lớn hơn chút thì sẽ suy nghĩ đến việc quay.
trở lại giới showbiz!
Kiều Mộ Trạch cũng cẩn thận chăm sóc cô, bây giờ cuộc sống của anh biến thành hai điểm, công ty và nhà ở.
Trang Noãn Noãn cũng cảm nhận được toàn bộ sự quan tâm và yêu thương của chồng, hiện tại kết tinh tình yêu của bọn họ sẽ đến thế giới này sau chín tháng nữa.
Ở Lam trạch, vốn dĩ Lam Sơ Niệm và mẹ Lam là mẹ con, lúc này cô ở trong nhà vẫn được cả nhà yêu chiều sủng ái, có điều Lam Thiên Hạo vẫn quyết định đưa cô rời khỏi Lam gia, ở trong biệt thự của anh cùng nhau xây dựng tỏ ấm.
Bà Lam cũng âm thầm hi vọng có một đứa cháu, có điều Lam Thiên Hạo lại tùy duyên! Bây giờ anh càng muốn được cùng Lam Sơ Niệm trải quá thế giới của hai người, bởi vì anh chờ đợi người con gái này đã quá lâu rồi, cuối cùng cũng đợi được cô nên anh làm gì có suy nghĩ lập tức muốn một đứa bé đến quấy rối cơ chứ?
Một tháng sau, Hình Nhất Phàm vẫn trở về một chuyền, bởi vì em gái anh Hình Nhất Nặc thành công sinh một bé gái, người làm cậu như anh tất nhiên phải đến thăm cháu gái trước tiên.
Ôn gia cùng Hình gia lại có thêm một chuyện mừng nữa, người nhà hai bên đều rất vui, Ôn Lương Diệu đứng trước giường cần thận chăm sóc Hình Nhất Nặc, khiến cho ngày.
ở cữ của Hình Nhất Nặc vượt qua thắng lợi.
Đều nói lúc phụ nữ ở cữ bởi vì sau khi sinh nội tâm rất dễ suy sụp, nhưng có sự bầu bạn của Ôn Lương Diệu khiến cho Hình Nhất Nặc không gặp phải tình huống như vậy, huống hồ đứa trẻ sau khi sinh ra lại xinh đẹp như vậy, mỗi ngày cô đều muốn ôm vào trong lòng nhìn không thôi.
Ôn Lương Diệu hóa thân thành người ba bỏ xuống tất cả mọi chuyện đến chăm sóc con gái, ngay cả công việc của bảo mẫu cũng giành lấy! Hình Nhất Phàm sau khi trở về chỉ ở một tuần rồi lại ra nước ngoài, bây giờ trong tay anh có một vụ án cần khởi kiện, anh làm rất nhiều nghè, trong giới kinh tế tài chính hay giới luật sư đều thấy bóng dáng của anh, hơn nữa anh đã trở thành người có tiếng trong giới luật sư.
Có điều anh cũng không phải là người tùy tiện nhận án, mà anh sẽ nhìn bản thân của vụ án trước, xem có đáng để anh đi thắng kiện, nếu như không đáng thì bao nhiêu tiền anh cũng không nhận.
Thời gian thám thoát trôi qua, chớp mắt đã được một năm.