Lúc này, Tiểu Dã bị nhót trong lồng, tiếng meo meo thật sự khiến người ở xa, nghe có chút tuyệt vọng.
Bạch Hạ liếc mắt nhìn xung quanh, lập tức nghĩ trong nhà kho có thang, nếu mang thang qua, cô có thể trèo lên bức tường cao hai mét kia để đi vào.
Đang suy nghĩ, Bạch Hạ không nói lời nào liền quay về lấy thang, khi tìm được chỗ thích hợp để dựng thang, Bạch Hạ thật sự phải leo lên.
Để Bạch Hạ có thể gặp được Đóa Đóa của mình, cô thực sự chẳng cần quan tâm là nguy hiểm hay không.
Lúc này, tiếng kêu của Tiểu Dã vẫn còn vang lên, kêu liên tục đến khàn cả tiếng khiến Bạch Hạ nghe thấy cũng rất thương xót.
Cuối cùng cũng leo đến bức tường cao hai mét, Bạch Hạ run rẫy ngồi trên tường, nhìn sàn nhà trắng như sứ bên dưới, không khỏi hít sâu một hơi.
Nhảy thôi! Cô mặc kệ.
Bạch Hạ làm tư thế nhảy, lập tức nhảy xuống, sàn nhà cứng khiến lòng bàn chân cô đau nhức.
Cô lại hừ lạnh một tiếng, mặc kệ lòng bàn chân bị đau, chạy nhanh về phía cửa, lúc này cô nghe thấy tiếng của Đóa Đóa vẫn đang gào thét, có vẻ yếu ớt.
“Đóa Đóa, chị ở đây, chị đến cứu em đây, chị sẽ cứu em ngay lập tức, em đợi chị.
”
Bạch Hạ nói xong liền bắt đầu tìm một chỗ để vào đại sảnh, đi tới tắm cửa sổ kính, nhìn thầy một cánh cửa nhỏ, cửa sổ dạng nan dùng để thông gió, không có khóa bên trong, Bạch Hạ đầy vào liền bật ra.
“Thật đúng là trời giúp mình.
” Bạch Hạ nói xong liền cúi người đi vào, cô gọn nhỏ nên đi vào cũng không thành vấn đề.
Khi vừa đáp xuống, cô nghe thấy tiếng xe địa hình từ ngoài sân vọng vào phía sau lưng, cô sợ quá vội lấy tay che miệng lại, trời ơi! Người đàn ông đó đã về rồi sao?
Lúc này, Bạch Hạ mới phát hiện ra rằng Đóa Đóa của cô chỉ bị nhốt trong một cái lồng lớn với nước, thức ăn và đệm lông mềm bên trong.
Có vẻ như nó không bị bạo hành, chỉ là bị người đàn ông kia nhốt lại.
“Meo meo…” Tiểu Dã nhìn thấy cô chủ ngay lập tức đi đi lại lại trong lồng một cách phấn khích, meo meo với cô!
Bạch Hạ lúc này nghe thấy trong sân có tiếng xe dừng lại, cô vội vàng núp sau tắm màn tối bên cạnh, suyt với mèo con đang hưng phấn trong lồng, ra hiệu cho nó ngừng kêu, đừng để lộ sự tồn tại của cô.
Có trời mới biết người đàn ông này sẽ tức giận như thế nào khi biết cô trèo tường vào nhà anh, anh còn là luật sư, chỉ với tội trôm cắp, danh tiếng của cô sẽ thực sự bị hủy hoại.
Trong sân, Hình Nhất Phàm xuống xe, ở đầu bên kia, Sở Khả Khả cũng xuống xe, cô ta nhìn căn biệt thự biệt lập, trong lòng cô ta đã rất mong chờ tương lai rồi.
Nếu sau này cô ta có thể sống ở đây cùng anh thì sẽ tuyệt biết bao!
Sống trong thế giới hai người lãng mạn, thân mật, muốn làm gì thì làm, quả là điều tuyệt vời.
Trong lòng Sở Khả Khả thầm nghĩ, ánh mắt bất giác hướng tới thân hình hoàn mỹ rắn chắc của Hình Nhất Phàm.
trong người bắt giác như có một luồng điện, cô ta thật sự muốn trở thành người phụ nữ của anh.
Hình Nhất Phàm mở khóa vân tay đẩy cửa bước vào, lúc này nghe thấy tiếng Tiểu Dã đang kích động kêu trong lồng, cong môi ngồi xổm xuống trước cửa lồng: “Tiểu Dã, gặp ba vui đến vậy sao? Có phải là do nhớ ba rồi không?”
Nghe thấy những lời của Hình Nhất Phàm, Bạch Hạ đang nấp sau bức màn lập tức chế nhạo trong lòng, nhớ anh sao? Nhớ mới lạ.
Rõ ràng Đóa Đóa thấy cô bước vào mới phần khích đến thế.
Người đàn ông này và Đóa Đóa đã không gặp nhau cả một năm trời, Đóa Đóa đã quên anh từ lâu.
Hơn nữa, khi cô nhặt được Đóa Đóa, nó mới chỉ là một chú mèo conl Bạch Hạ chỉ nghĩ người đàn ông về nhà một mình, không ngờ ngay sau đó cô đã nghe thấy tiếng giày cao gót của một người phụ nữ đi vào, liền theo đó, một giọng nữ có phần khoa trương và điệu truyền đến: “Oal Mèo xinh quá!
Anh Nhất Phàm, đây là con mèo của anh hả?”
Nói xong, Sở Khả Khả cũng ngồi xổm xuống, nhìn về phía Tiểu Dã trong lồng: “Thật muốn ôm ấp vuốt ve nó!”
Hình Nhất Phàm không muốn cô ta chạm vào nó, thậm chí còn không mở lồng, hỏi Sở Khả Khả: “Cô muốn uống gì?”
“Em gì cũng được! Chỉ cần là do anh Nhất Phàm đưa, em đều thích.
” Vẻ mặt Sở Khả Khả nũng nịu, ánh mắt cô ta còn lộ ra ẳn ý vô cũng rõ ràng!
Ở nhà của Hình Nhất Phàm rồi, cô ta thực sự hy vọng Hình Nhất Phàm sẽ không khách sáo với cô ta như vậy, chỉ cần anh muốn, cô ta sẵn sàng làm bắt cứ việc gì.
Điều này khiến Bạch Hạ đang nấp sau rèm cửa lập tức che miệng, hơi trừng lớn mắt, hóa ra là người đàn ông này đưa phụ nữ về nhà? Cô nam quả nữ, nếu lúc nữa có chuyện gì xảy ra ngay trước mặt cô, không phải là cô đã bị ép phải thưởng thức một vở kịch sao?
Đừng đừng, đừng có bày ra những cảnh thân mật trước mặt cô, cô không muốn xem đâu!
Miễn phí cũng không muốn xem.
Lúc này, bởi vì rèm cửa nơi Bạch Hạ đang trốn là rèm dày nhiều lớp, nên mọi người nhất thời sẽ không thể phát hiện ra cô.
Ngược lại là Tiểu Dã trong lồng biết cô chủ ở đó, lúc này vẫn rất phán khích kêu meo meo, cũng không biết cô chủ tại sao cũng ở đây mà không tiền đến ôm rồi vuốt ve nó?
Bạch Hạ nhìn Đóa Đóa kêu nhiệt tình như vậy, trong lòng vừa cảm động vừa vui mừng, nhưng lúc này, cô thật sự chỉ muốn trốn, nhân lúc người đàn ông không đề ý, cô sẽ rời đi.
Tắt nhiên, nói không chừng lúc nữa, người đàn ông này sẽ đưa cô gái này lên lầu để “làm việc”, và cô sẽ tận dụng cơ: hội đó để trồn thoát, như vậy không phải là hoàn hảo sao?
Trong lòng Bạch Hạ đã tính toán hết chuyện này, lúc này qua rèm cửa, cô có thể nhìn thấy người đàn ông cao lớn cầm một chai nước đưa cho cô gái.
“Cảm ơn anh Nhất Phàm, em có thể tham quan biệt thự của anh được không?”
“Không có gì để xem cả.
” Hình Nhất Phàm bình tĩnh đáp, đương nhiên không muốn cô ta lên lầu xem đồ của anh.
Anh ghét nhất là người khác động chạm vào đồ của anh.
Sở Khả Khả có thể nghe ra ý của anh, lập tức nở nụ cười: “Vâng, anh Nhất Phàm, chúng ta trò chuyện đi!”
Ngồi trên ghé sô pha, Hình Nhất Phàm cầm lấy ipad bên cạnh xem, hiển nhiên là không muốn trò chuyện gì.