Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng


Đường Khải Hiên ở chỗ lễ tân đợi Tịch Thần Hạn rất lâu mà anh vẫn chưa từ nhà vệ sinh đi ra.

Đường Khải Hiên có chút lo lắng liền đi đến nhà vệ sinh tìm Tịch Thần Hạn, nhưng anh ta kinh ngạc phát hiện Tịch Thần Hạn đã không ở trong nhà vệ sinh nữa rồi.

Đường Khải Hiên nhanh chóng đi khắp nơi tìm Đường Khải Hiên.

Anh ta hiểu tửu lượng của Tịch Thần Hạn, tuy từ trước đến nay đều rất tốt, nhưng hôm nay thực sự uống quá nhiều, chỉ sợ sẽ say đến mức bất tỉnh nhân sự, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì hỏng việc.

Đúng lúc Đường Khải Hiên định đi xem lại camera của quán bar thì điện thoại của anh ta đột nhiên reo lên.

Là phía bệnh viện gọi điện đến.

“Cái gì? Tình hình bệnh trở nên nghiêm trọng sao? Tôi lập tức về bệnh viện.


Đường Khải Hiên không thể quan tâm đến Tịch Thần Hạn được nữa, anh ta nhanh chóng gọi điện cho Đông Thanh, thông báo cho Đông Thanh đến tìm Tịch Thần Hạn, sau đó anh ta lái xe như bay trở về bệnh viện.

Bệnh nhân có tình hình bệnh trở nên nghiêm trọng chính là bố của Tô Nhất Hàng- Tô Vạn Chương.

Tô Vạn Chương bởi vì trúng gió nên nhập viện, không đến nửa tháng mà đã phát bệnh hai lần, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ mất mạng.

Đường Khải Hiên và mấy vị chuyên gia nổi tiếng đi vào phòng phẫu thuật cấp cứu.

Tô Nhất Hàng và mẹ Tô đợi ở bên ngoài phòng phẫu thuật.

Mẹ Tô cúi đầu lau nước mắt, “Nếu như bố con có mệnh hệ gì thì mẹ cũng không sống nữa!.

.


“Mẹ, bố sẽ không sao đâu.


Mẹ Tô giơ nắm đấm lên khẽ đấm lên người Tô Nhất Hàng, “Còn không phải tại con sao, nếu như con ngoan ngoãn đồng ý nhanh chóng kết hôn với Lạc Băng thì bố con cũng sẽ không bị có làm cho tức giận đến mức phát bệnh lần hai!.

.


Tô Nhất Hàng áy náy cúi đầu xuống, anh ta đấu tranh rất lâu mới cất ra âm thanh yếu ớt.

“Được, con sẽ lập tức kết hôn.


……
Vũ Tiểu Kiều nằm trên giường bênh, cô lật người đi lật người lại nhưng vẫn khó mà đi vào giấc ngủ được.

Cô đã đợi Tịch Thần Hạn cả ngày, nhưng anh vốn không hề xuất hiện ở trong bệnh viện.

Đêm đã khuya rồi.

Cô ngồi dậy, cô xuống giường đi đến trước cửa sổ nhìn những vì sao dày đặc ở trên bầu trời đen kịt, trong lòng cô cảm thấy buồn bực.

Cuối cùng cô cũng không chịu được liền gọi điện cho Tịch Thần Hạn.

Điện thoại lập tức có người bắt máy, Vũ Tiểu Kiều lên tiếng trước, “Thần Hạn, chúng ta nói chuyện đi.


Nhưng cô không thể nào nghĩ đến, phía bên kia của điện thoại lại truyền đến giọng nói dịu dàng của phụ nữ.

“Ai vậy? Anh ấy ngủ rồi.


Vũ Tiểu Kiều chỉ cảm thấy dưới gan bàn chân mình có một luồng khí lạnh xộc lên, luồng khí này lập tức lan tỏa đến toàn thân, mỗi một sợi dây thần kinh đều lập tức được đánh thức.

“Cô là ai vậy?” Vũ Tiểu Kiều nghiêm giọng hỏi.

Đầu bên kia điện thoại truyền tiếng tiếng cười nũng nịu của phụ nữ, “Cô là ai? Tại sao cứ quấn lấy Thần Hạn vậy?”
“……”
Vũ Tiểu Kiều nắm chặt điện thoại ở trong tay, cô không kiềm chế được mà trở nên run rẩy, cô nhanh chóng ngắt điện thoại, ngăn cách tiếng cười của phụ nữ ở đầu bên kia truyền đến.

Cô từng bước từng bước lùi về phía sau, cuối cùng ngã ngồi lên giường, đầu óc của cô trở nên trống rỗng.

Rất lâu sau, cô mới từ từ khôi phục lại trạng thái bình thường, cô nhanh chóng gọi lại vào số của Tịch Thần Hạn, nhưng đầu bên kia đã ngắt máy.

Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng xông ra khỏi phòng bệnh, nhưng bị hai vệ sĩ chặn lại.

“Thiếu phu nhân, cô đi đâu vậy?”
“Tránh ra!” Vũ Tiểu Kiều nghiêm giọng lại quát lên một câu, đẩy hai vệ sĩ kia ra rồi chạy ra ngoài.

“Thiếu phu nhân, cậu chủ đã căn dặn, không được để cô ra khỏi bệnh viện.


Hai vệ sĩ nhanh chóng đuổi theo, nhưng Vũ Tiểu Kiều đã xông vào thang máy, nhanh chóng đi xuống lầu.

Vũ Tiểu Kiều xông ra khỏi bệnh viện, nhìn bầu trời mênh mông đen kịt, cô đột nhiên dừng bước chân lại.

Thành phố Kinh Hoa lớn như vậy, cô nên đi đâu tìm anh đây?
Một cơn đau chua xót thấu tim từ trong tim lập tức trào ra, khóe mắt cô dần dần trở nên ẩm ướt, những giọt nước mắt đang dưng dưng trong hốc mắt, nhưng cô lại quật cường kiềm nén không để nó tuôn rơi.

“Không phải đâu, nhất định là hiểu lầm, anh ấy không phải là người như vậy!”
“Nhất định là hiểu lầm!”
Đúng lúc này, sau lưng của Vũ Tiểu Kiều đột nhiên truyền đến một giọng nói.

“Cô gái, cô làm sao vậy?”
Vũ Tiểu Kiều đột nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên, ông ta đang đội một cái mũ lưỡi trai, khuôn mặt tươi cười nhìn cô.

“Ông là ai vậy?” Trái tim Vũ Tiểu Kiều trở nên run rẩy.

Cô đột nhiên cảm thấy hình như cô đã gặp người đàn ông trung niên này ở đâu đó, nhưng nhất thời cô lại không nhớ được cô đã từng gặp ông ta ở đâu.

“Cô gái, đêm đã khuya như vậy rồi, sao một mình cô lại chạy ra ngoài vậy?” Người đàn ông trung niên kia giơ tay ra về phía Vũ Tiểu Kiều.

Vũ Tiểu Kiều bị dọa đến mức nhanh chóng lùi về phía đằng sau một bước.

Đột nhiên, cô nhớ ra, trước đây cô đã từng gặp người đàn ông trung niên này ở bệnh viện, ông ta còn giúp cô nhặt lại quyển vở mà cô đánh rơi.

“Cô gái, một mình cô sẽ không an toàn, cô muốn đi đâu vậy? Tôi đưa cô đi.

” Người đàn ông trung niên cười haha nhìn cô.

Vũ Tiểu Kiều cảm thấy người đàn ông trung niên này có một sự kỳ quái không nói rõ ra được, cô liền lùi về phía sau một bước.

“Không cần đâu! Tôi chỉ là!.

.

ra ngoài ra hít thở không khí thôi.


“Haha, cô đang đi tìm chồng chưa cưới của cô đúng không? Tôi biết anh ấy ở đâu.

” Người đàn ông trung niên nói.

“Anh ấy ở đâu?” Vũ Tiểu Kiều đột nhiên hít một ngụm khí lạnh.

“Trước đó anh ấy ở một quán bar uống rượu, cô không ngại thì đến đó tìm xem.

” Người đàn ông trung niên nói.

“Sao ông biết được vậy?” Trong lòng Vũ Tiểu Kiều đột nhiên cảm thấy nặng nề.

Người đàn ông trung niên lấy điện thoại ra, chỉ vào một tin tức nói, “Cô xem, đây là tin tức mới cập nhật vào hai tiếng trước.


Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng đoạt lấy điện thoại của ông ta, nhìn kĩ bức ảnh ở trong bài tin tức, chính là góc mặt của một mình Tịch Thần Hạn đang ngồi ở quán bar uống rượu.

“Cậu Thần của Kinh Hoa đêm khuya ngồi uống rượu một mình, mọi người đều nói hình như nhìn tâm trạng của anh ấy không quá tốt!.


Người đàn ông trung niên kia còn chưa nói xong thì Vũ Tiểu Kiều đã nói một câu “cám ơn” rồi đem điện thoại trả cho ông ta, sau đó liền xông ra ngoài đường bắt một chiếc taxi rồi chui vào.

Vũ Tiểu Kiều theo ảnh ở trong tin tức ở trên điện thoại đi tìm mấy quán bar, cuối cùng tìm thấy quán bar mà Tịch Thần Hạn ngồi uống rượu.

Cô mặc quần áo bệnh nhân đi vào quán bar, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Bây giờ Vũ Tiểu Kiều là người nổi tiếng của thành phố Kinh Hoa, rất nhiều người đều nhận ra cô, thấy cô ăn mặc như vậy xuất hiện ở những nơi như thế này thì mọi người đều bán tán xôn xao.

“Quần áo mà vợ chưa cưới của cậu Thần của Kinh Hoa đang mặc là mẫu mới nhất thịnh hành nhất bây giờ sao?”
Các người xem dáng vẻ của cô ta bây giờ không phải là đến bắt gian chứ?”
“Haha, tôi thấy rất giống!.


Vũ Tiểu Kiều bây giờ đã không quan tâm đến mấy thứ này, cô chỉ muốn nhanh chóng tìm thấy Tịch Thần Hạn, nhanh chóng biết được giọng nói của người phụ nữ trong điện thoại là của ai?”
Vũ Tiểu Kiều sải bước đi phía trong quán bar, rất nhiều người đã móc điện thoại ra không ngừng chụp ảnh cô.

Cô đi đến phía quầy bar, hỏi nhân viên phục vụ nữ ở bên trong, “Thần Hạn uống rượu ở đây đúng không?”
Nhân viên phục vụ nữ đánh giá Vũ Tiểu Kiều từ trên xuống dưới một cái, tuy nhìn cô có chút tiều tụy, nhưng không thể che giấu được vẻ đẹp xinh đẹp như hoa sen nở trên mặt nước của cô.

Nhân viên phục vụ nữ nở nụ cười, “Đúng vậy, trước đó cậu Thần thực sự đã từng uống rượu ở đây.


“Vậy bây giờ anh ấy ở đâu?” Vũ Tiểu Kiều vội vàng hỏi.

Nhân viên phục vụ nữ lắc đầu, “Cái này thì tôi không biết, hình như anh ấy đã rời đi rồi.


“Đi rồi sao?”
Vũ Tiểu Kiều đang định quay người rời đi thì nhân viên phục vụ nữ kia lại gọi cô lại.

“Nhưng hình như cậu Thần vẫn chưa đi, tôi có nhìn thấy trợ lý đặc biệt của cậu Thần đến quán bar tìm cậu Thần, anh ta vẫn chưa đi ra.


Nhân viên phục vụ nữ chỉ lên phía lên trên, “Cậu Thần uống rất nhiều rượu, có thể là đi lên lầu trên lấy phòng nghỉ ngơi rồi.


Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng đi về phía thang máy, đi vào thang máy đi lên lầu.

Nhìn thang máy đi lên từng tầng lầu một thì trái tim của cô cũng càng lúc càng trở nên nặng nề.

Cô đột nhiên có chút hối hận vì đã tìm đến đây, nếu như thật sự nhìn thấy cảnh gì không nên nhìn thì cô sẽ có phản ứng như thế nào?
Thang máy từ từ dừng lại, khi cô đang định ấn nút xuống lầu để rời khỏi đây thì cửa thang máy lại từ từ mở ra, một dáng người phụ nữ quen thuộc lọt vào mắt cô.

“Vũ Phi Phi, sao mày lại ở đây?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui