Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng


Vũ Tiểu Kiều, “An An, không có tại sao, không thể được là không thể được" Vũ Tiểu Kiều nói.
An Tử Dụ than thở một hơi, "Được rồi được rồi, chúng ta không nhắc đến Nhất Hàng nữa." “ở trong lòng di, sao lại chỉ có anh
Tùng? Mà không nghĩ đến sự vất vả của cậu một chút nào, bây giờ còn ép cậu phải gả cho Tào Xuyên.

Lẽ nào cậu phải luôn nhẫn nhục chịu đựng để nghe theo sự sắp đặt của dì sao?” Vũ Tiểu Kiều, “An An, cậu cũng biết tình hình của anh trai mình, lần này....!anh trai là vì bảo vệ mình nên mới phát bệnh nặng hơn phải nhập viện, mình khá là áy náy.

An Tử Dụ, “Ảy nảy là áy náy, không được gộp với chuyện cả đời của cậu!”
Vũ Tiểu Kiều, “Thực ra mẹ mình nói cũng có lý, mình không thể ích kỷ chỉ suy nghĩ cho bản thân mình được
An Tử Dụ, “Nhưng Tiểu Kiều à, cậu và Tào Xuyên...
Vũ Tiểu Kiều, “Để mình suy nghĩ thêm.

Dù sao mình cũng phải gả đi, nếu như có thể tìm được một người đối xử tốt với anh trai thì mình cũng không mong muốn gì hơn"
An Tử Dụ, “Còn hạnh phúc của cậu thì sao?”
Câu hỏi của An Tử Dụ hỏi trúng vào nỗi lòng của Vũ Tiểu Kiều khiến cô lập tức khó có thể trả lời được.
Cô còn có tư cách có được hạnh phúc sao?
Nếu như giữa hạnh phúc và anh trai bắt buộc phải lựa chọn một cái thì có nhất định sẽ chọn anh trai.
An Tử Dụ đau lòng ôm lấy Vũ Tiểu Kiều, “Kiều Kiều, mình thực sự sợ có một ngày, cậu sẽ không chịu được tất cả nhưng thứ này mà bị mệt đến mức ngã xuống”
Vũ Tiểu Kiều nở nụ cười, một đôi mắt sáng lấp lánh ánh sao, vỏ vai An Tử Dụ, “Mình rất kiên cường! Chuyện gì cũng không đánh ngã được mình"
An Tử Dụ bật cười, "Đúng, Kiều Kiều của chúng ta được đúc từ sắt, nên sẽ không dễ bị đánh đổi
An Tử Dụ và Vũ Tiểu Kiều nói chuyện phiếm với nhau được một lúc thì An Tử Dụ đưa vở ghi chép trên lớp cho Vũ Tiểu Kiều.
An Tử Dụ, "Bây giờ cậu đang nghỉ học, Vũ Phi Phi cũng dọn ra khỏi ký túc xá, độ này cô ta rất hung hăng càn quấy, nghe nói cô ta sắp đính hôn với cậu Thần nhà họ Tịch.

Loại người như cô ta, sao có thể leo lên cậu Thần nhà họ Tịch? “Vậy sao? Chuyện đó đối với nhà họ Vũ thì được coi là chuyện vui biết bao." Vũ Tiểu Kiều cụp mắt xuống, cười ha ha.

An Tử Dụ, “Kiều Kiều, cậu cũng là con gái của thị trưởng, đều là con gái của thị trưởng, đều có xuất thân như nhau, cậu chưa từng nghĩ đến đoạt lại những thứ vốn thuộc về cậu sao?"
Vũ Tiểu Kiều cười nói, “Bây giờ mình rất tốt." “Vậy cậu và cậu Thần...!An Tử Dụ còn chưa nói xong đã bị Vũ Tiểu Kiều gượng gạo cắt ngang.
Vũ Tiểu Kiều, "Giữa mình và anh ta không có gì hết!”
An Tử Dụ than thở một tiếng Vũ Tiểu Kiều, “An An, cảm ơn vở ghi chép trên lớp của cậu, còn một tháng nữa là thi rồi, mình phải tranh thủ ôn bài, không thể lơ là bài vở được, mình về trước đây!”
Vũ Tiểu Kiều nói xong liền vội vàng chạy về bệnh viện.
Vừa vào phòng, Vũ Tiểu Kiều liền nhìn thấy Lí Thành Sơn đang cười haha tiến lại gần cô.

“Tiểu Kiều, bố đợi con cả nửa ngày rồi."
Nói xong, Lí Thành Sơn lại nói, “Tào Xuyên gọi điện cho mẹ con hẹn con đi ăn cơm."
Tào Xuyên thực sự rất có thủ đoạn, anh ta biết có nghe lời mẹ, cho nên đã chủ động tấn công mẹ cô.
Vũ Tiểu Kiều không lên tiếng, đi thẳng ra thang máy, Lí
Thành Sơn nhanh chóng đi theo sau cô lải nhải.
Lí Thành Sơn, “Tiểu Kiều, đàn ông tốt như Tào Xuyên không dễ tìm! Con không thể cử không để ý đến thắng bé như vậy được! không có Tào Xuyên giúp bố trả 7 tỷ tiền lãi suất cao thì bố đã sớm bị bọn đòi nợ đánh gãy chân, con cũng sẽ phải buôn phiền vì tiền.” “Bây giờ thì tốt rồi, Tào Xuyên giúp con giải quyết tất cả phiền phức, điều này đủ chứng minh rằng Tào Xuyên rất yêu con."
Bây giờ thái độ của Lí Thành Sơn đối với Tào Xuyên là trong lòng tràn ngập sự tán dương.
Vũ Tiểu Kiều vô cùng chán ghét gương mặt của Lí Thành
Sơn, sao bây giờ mọi người đều nhắc đến Tào Xuyên với cô? Vũ Tiểu Kiều, "Anh ta dùng 7 tỷ mua chuộc bố đúng không?”
Lí Thành Sơn ngượng ngùng nói, “Tiểu Kiều, con cũng không được nói bổ như vậy, bố cũng hy vọng con có thể tìm được một người đàn ông tốt yêu thương con.

nói.

“Con không hề cảm thấy Tào Xuyên yêu con" Vũ Tiểu Kiều
Lí Thành Sơn, “7 tỷ, đó là 7 tỷ đấy! Nếu như không phải yêu con thì sao nó có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy giúp bố trả nợt 7 tỷ đó, cho dù là sính lễ cho con thì cũng quá nhiều rồi, hơn nữa còn cả có tiền thuốc men đắt đỏ của anh con nữa.
Ánh mắt khó hiểu của Lí Thành Sơn đang đánh giá trên người Vũ Tiểu Kiều, "Tiểu Kiều, con cũng phải hiểu bây giờ con đang ở trong hoàn cảnh nào, Tào Xuyên không chê con, con còn có điều gì không hài lòng?
Vũ Tiểu Kiều tức giận, “Con có hoàn cảnh như thế nào? Con rơi vào hoàn cảnh như bây giờ, bố hiểu rõ hơn ai hết
Vũ Tiểu Kiều đấy Lí Thành Sơn ra, cô vừa lau nước mắt không ngừng tuôn ra của mình vừa chạy ra ngoài.
Đột nhiên có một người chắn đường cô đi, một tờ giấy ăn trắng tinh đưa đến trước mặt cô.
Cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Đường Khải Hiên đang dùng ảnh mặt thương xót nhìn cô
Nghĩ đến trước đó Đường Khải Hiên đưa cho cô thẻ ngân hàng có 7 tỷ trong đó, còn nói những lời nói đó của anh ta khiến lúc này Vũ Tiểu Kiều thực sự không có thiện cảm gì với anh ta.

Cô né người ra khỏi tờ giấy ăn mà Đường Khải Hiên đưa đến tiếp tục chạy ra ngoài, nhưng cô lại bị Đường Khải Hiên gọi lại.

“Tào Xuyên là bạn trai cũ của cô sao? Hai người vẫn chưa chia tay sao?"
Hoá ra Đường Khải Hiên nghe thấy cô và Lí Thành Sơn nói chuyện với nhau.

Vũ Tiểu Kiều, “Chúng tôi có chia tay hay không thì không liên quan gì đến viện phó Đường chứ!” Vũ Tiểu Kiều lạnh lùng nói.

Mi tâm Đường Khải Hiến chau lại, một đôi mắt sáng ngời ẩn giấu dưới đôi mắt kính, khiến đôi mắt của anh ta càng sáng ngời hơn.

“Cô Vũ, tôi cảm thấy cô và bạn trai cũ của cô nên giữ ranh giới rõ ràng mới là tốt” Đường Khải Hiên tốt bụng nhắc nhở.

Người phụ nữ này là người phụ nữ mà bạn thân của anh là Tịch Thần Hạn khó khăn lắm mới rung động, anh ta không hy vọng Tịch Thần Hạn bị tổn thương.
Vũ Tiểu Kiều, “Phó viện trưởng Đường, anh bác sĩ, không phải nhà quy hoạch cuộc đời con người, anh chỉ cần chữa khỏi cho bệnh nhân của anh là được, còn về chuyện riêng của người nhà bệnh nhân thì chắc không thuộc phạm vi làm việc của anh chứ!” Vũ Tiểu Kiều dùng giọng điệu không tốt cho lắm nói.
Mấy ngày nay cô đã chịu đựng quá nhiều rồi, bây giờ ngay cả một người ngoài cũng nói này nói nọ cô.
Đường Khải Hiên gật đầu, “Thực sự chuyện này không thuộc phạm vi làm việc của tôi, tôi cũng chỉ là tốt bụng nhắc nhở cô Một cô gái tuy bị cuộc sống bức ép đến mức rất đáng thương nhưng cũng không thể vì bị bức ép mà làm ra những chuyện trái với đạo đức.
Vũ Tiểu Kiều, "Phó viện trưởng, cho dù tôi bị suy bại đến mức đi làm gái thì cũng không đi hãm hại anh, anh sốt ruột cái gì chứ?"
Câu nói nói ra quá có tác dụng!
Đường Khải Hiên bị chẹn họng đến mức không nói ra được câu nào, có những câu không biết tiếp nhận nó như thế nào, khi anh đang nói lại cô thì có một âm thanh chói tại truyền đến.

“Chao ôi, đây là ai vậy, đang làm cái gì vậy? Ở trong bệnh viện cũng có thể dụ dỗ được trai! Thực sự là một con hồ ly tinh lång lo!"
Vũ Tiểu Kiều và Đường Khải Hiên ngẩng đầu lên liên nhìn thấy Vũ Phi Phi đang khoanh hai tay trước ngực, dẫm giày cao gót kiêu ngạo đi về phía bọn họ.
Vũ Phi Phi vừa nhìn đã nhận ra, Đường Khải Hiên là người đàn ông ở bên ngoài quán cà phê kéo Vũ Tiểu Kiều rời đi.

“Vũ Tiểu Kiều, cô giỏi thật, ngay cả bác sĩ ở đây cũng không buông tha.

Đôi mắt hạnh nhân của Vũ Phi Phi lướt qua bảng tên trên áo blouse của Đường Khải Hiến một cái.

“Aida! Còn là phó viện trưởng nữa cơ chứ! Nhưng cho dù là phó viện trưởng cũng thế thôi, một phó viện trưởng nhỏ bé thì chắc tiền lương cũng không được bao nhiêu đâu nhỉ, không thể lấp đầy được một cái động không đáy như nhà cô!"
Vũ Tiểu Kiều năm chặt năm đấm, ngọn lửa trong mắt cô bùng cháy.
Đường Khải Hiên cũng tức giận, "Không được ăn nói linh tinh ở đây, chỗ này là bệnh viện!”
Vũ Phi Phi giễu cợt một tiếng, "Còn khá là bảo vệ cô nữa! Anh có biết cô ta là người như thế nào không? Đàn ông bên cạnh cô ta còn nhiều hơn bệnh nhân trong bệnh viện nữa đấy! Cơ thể của cô ta sớm đã bị đàn ông chơi nát rồi!"
Vũ Tiểu Kiều không thể chịu đựng nổi nữa xông lên muốn đánh Vũ Phi Phi, nhưng cô lại bị Đường Khải Hiên kéo lại.

“Vũ Phi Phi, cô thân là con gái thị trưởng, nhưng lại không có chút tố chất nào ở đây nhục mạ người khác, cô không thấy tổn hại đến thân phận của mình sao? Loại người như cô còn muốn gả vào nhà họ Tịch sao?" Đường Khải Hiên nói.
Vũ Phi Phi tức giận trách mắng nói, "Anh chỉ là một phó viện trưởng mà thôi, anh có tư cách gì mà nói tôi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui