Không biết trời bắt đầu đổ mưa từ lúc nào, cũng không quá nặng hạt, chỉ là mưa rả rít kéo dài, xen lẫn từng đợt gió lớn khiến mọi người đều lạnh lẽo.Trời bước vào đông .Hôm nay khu trọ tồi tàn của Mộc Du tiếp nhận một vị khách lớn.Người này đối với cậu thập phần quen thuộc, chỉ là cậu khó hiểu tại sao anh ta lại muốn gặp mình.Ở Quốc gia S hiện tại mọc lên các thế gia hay gia tộc như nấm sau mưa, đất nước càng phát triển thì các rễ gốc của họ càng lớn mạnh.
Thậm chí một số gia tộc còn là đầu não của chính trị liên bang , tiến hành công thương với những quốc gia khác.Diệu gia chỉ là một gia đình nông nghiệp của một vùng quê hẻo lánh đến vô danh , người sống ở đó quanh năm đầu tắt mặt tối lo từng bửa ăn trong ngày.Người yêu cầu muốn Mộc Du gặp mặt hiện tại , chính là Nhị Thiếu của gia tộc giàu có bậc nhất quốc gia S - Từ Khâm.Từ Thị không đi theo con đường cung cấp nhu phẩm thiết yếu hay đồ dùng , đầu não từ công ty hoàn toàn đánh vào vấn đề kỹ thuật máy móc hiện đại , năm thứ hai trăm năm mươi nhân ngày kỉ niệm Từ gia thành lập , Từ Nhị Thiếu gia quyết tâm mở một cuộc cải cách quy mô lớn , hoàn toàn bác bỏ các trang thiết bị điện tử hiện hữu , đánh vào sự phát triển của cơ quan trí não nhân tạo , nghiên cứu sự kết hợp giữ não bộ và sóng điện từ, kết nối trực tiếp giữa con người và máy móc mở ra tương lai con người không cần phụ thuộc quá nhiều vào điện thoại hoặc máy tính , chỉ cần não bộ cấy nối hoàn thiện thì chớp mắt cũng có thể đăng nhập internet bằng não.Sự nghiên cứu này là từ Kiều Mộc Du đề xướng , cậu miệt mài không ngừng nghỉ nghiên cứu trong vòng mười năm , bảy năm trước làm dấy lên dư luận nặng nề sau khi tung ra bản đề án hoàn chỉnh , nhiều người cho rằng đây là bước tiến hóa mới của nhân loại song song cũng bị chỉ trích xem là kẻ điên , ai lại lôi não mình ra làm trò đùa chứ .Sau nhiều cuộc thảo luận , cuối cùng công sức của cậu không những không được công nhận ngược lại còn bị chính người chồng đương nhiệm là Từ Ngải bãi bỏ để nó trở thành phế thải của tập đoàn, thậm chí còn thành trò cười cho nhân loại.Ngày công sức của Kiều Mộc Du đổ bể , là ngày cậu phát hiện ra bản thân bị ung thư.Biến động thế giới không dừng lại ở ngày đó , sau một năm Kiều Mộc Du qua đời , cải cách công nghệ thế giới bắt đầu nổi dậy , Nhị Thiếu nhà họ Từ dừng toàn bộ công tác ở quân đội trở lại Từ Thị , thao túng cổ đông bắt đầu lật quyền dữ dội , lật đổ cái ghế chủ tịch của Từ Ngải , Từ Nhị thiếu gia nắm lấy mạch máu đầu não trung ương quốc tế lật lại dự án năm xưa tâm huyết nhất của Kiều Mộc Du , bắt đầu mở ra con đường mới cũng như tương lai của một tập đoàn nền tản trăm năm, thành công vang dội.Hơn nửa dân số thế giới và hai mươi nước lân cận quốc gia S đã được chấp thuận việc cấy chíp vào não bộ , bước đầu vô cùng thuận lợi.Đề án bắt đầu nhắm vào những người có địa vị hoặc hạ tần thấp , người đầu tư không ai khác là Nhị gia chủ Từ Thị.Vài ngày trước ,khi cậu vừa lếch thân thể mỏi nhừ sau một đêm bận rộn tại chổ làm về nhà , có một vị thư kí ăn mặc chỉnh tề , choàng một chiếc khăn lớn trên người lẳng lẳng đợi trước cửa , báo rằng Nhị thiếu nhà họ yêu cầu muốn gặp cậu.Mộc Du trong lòng đầy nghi ngờ, bản thân không tìm anh ta thì thôi , anh ta lại chủ động tìm tới mình? nhưng cậu không từ chối.Bởi vì vị Nhị thiếu này của đại gia tộc Từ Gia có quyền hành rất lớn đối kinh tế - chính trị trong nước, Nếu từ chối , nhẹ thì bị gây khó dễ tống khứ ra khỏi thành phố , nặng thì không biết Diệu gia sẽ bị đào lên tới mức nào , cho dù cậu không có hảo cảm gì với Diệu gia nhưng cả hai phương pháp đều có sức uy hiếp rất lớn.Ngẫm lại thấy bản thân có chút vô tình , từ lúc sống dậy cậu chưa từng đi tìm Từ Khâm , cho người nọ biết cậu sống lại rồi.
Cậu tùy hứng dò một chút thông tin của người nọ thể hiện nổi nhớ , xong rồi lại lại thôi , bởi vì cậu biết bản thân mình đang sống cho hai người , cậu mong mỏi an ổn bình an một đời , không lại muốn tiến vào một vòng đầu đá của tiền tài , địa vị.Mộc Du suy nghĩ miên man thì tiếng ổn ngoài cửa đánh tỉnh.Cậu nhìn ra ngoài cửa lớn, thấy một chiếc xe Maybach màu đen tuyền đang thẳng tắp đổ trước sân của khu chung cư, bao vây chiếc xe sang trọng đó đằng sau còn có không ít ô tô.
Từ trên ô tô xung quanh , người mặc quân trang nghiêm chỉnh chạy bước nhỏ đến trước , xếp thành hai hàng đều nhau , tay để trên đầu chào to.- Thượng Tướng !!Thư kí nọ nhanh chóng lôi kéo cậu bước ra ngoài cửa chào hỏi đón người.Từ xa, cậu nhìn thấy một người đàn ông mặc quân trang xám đen từ trên xe bước xuống, được vây quanh bởi một đám lính quân nhân.
Bởi vì khá xa Mộc Du không thể nhìn rõ mặt người đàn ông có biểu cảm gì , nhưng Cậu vẫn có thể cảm nhận được khí chất nổi bật của người đàn ông này.Hàng xóm xung quanh cảm thấy náo nhiệt cũng thò đầu ra hóng chuyện , bởi vì ảnh hưởng khí thế người nọ nên run rẩy rụt đầu lại đóng chặt cửa , lâu lâu lại đưa ánh mắt xì xầm bàn tán to nhỏ .Trong màn mưa phùn , Từ Khâm lộ ra khuôn mặt tuấn tú vô cùng xa lạ, mặt không thay đổi thái độ lạnh lùng đi tới , chiếc áo choàng quân phục khoác trên vai bị gió thổi tung .Mộc Du nở một nụ cười gượng gạo chào Từ KhâmNụ cười của cậu có chút không thoải mái.
Không ai sau khi xảy ra một lần biến cố gặp lại em trai của người hại chết mình có thể cười thoải mái được.
Trải qua một lần sinh ly tử biệt đã cho cậu biết, tình cảm bây giờ đối với cậu không còn quan trọng nữa.Đã từng không ai quan tâm đến tâm trạng của cậu, Thống khổ bị dày vò đến thở ra cũng đau , người đàn ông cậu xem là quan trọng nhất từng bảo ' đợi anh ' cuối cùng sự chờ đợi lại là cái chết.Nhưng hết thảy đối với ngoài kia chẳng qua cũng chỉ là một đề tài để đưa chuyện.Trước thân phận cao quý của Từ Khâm, Cậu không có cách nào cự tuyệt ,phải lễ độ mà đón tiếp.Từ Khâm dừng chân đứng trước mặt của Mộc Du.
Anh ta rất cao, Chiều cao một mét chín cũng đủ để anh ta nhìn xuống Mộc Du một mét bảy mươi.Thế giới đàm luận về Từ Khâm của Từ thị rất nhiều, tất cả đều hình dung anh ta đáng sợ như một ác quỷ của địa ngục.Truyện độc quyền được cập nhật hàng tuần trên Wattpad.comTừ Khâm là một người đàn ông vô cùng đẹp trai.
Ngũ quan trên mặt như tượng thạch được mài dũa một cách tinh tế , góc cạnh rõ ràng.
Nước da trắng mịn ,môi mỏng nhạt màu.
Bởi vì không hay cười nên Từ Khâm vây bởi loại khí chất lạnh lùng, đuôi lông mày có thêm một vết sẹo mờ nhạt càng làm tăng thêm sự lạnh lẽo có thể đuổi người khác cách xa trăm dặm.Trên người Từ Khâm luôn có mùi thơm rất nhạt, tựa như trà đen được pha loãng .Đó là một tin tức tố đã được cố tình ức chế của alpha cấp SMùi hương này khiến Mộc Du cảm thấy chút khó chịu.Hơn một tháng trước cậu cũng ngửi thấy mùi trà đen trên giường của người khác .Từ Khâm cúi nhìn Mộc Du gượng cười chào hỏi mình, tự nhiên cất bước vào nhà, trầm trầm đáp: - không cần khó xử ,Đây là nhà cậu.Mộc Du có chút sững sờ , gãi gãi mũi bước theo sau.Bước vô tới cửa , cậu bị một áp lực vô hình đánh bật ra muốn cong chân bỏ chạy.Phòng chung cư của Mộc Du chỉ là một căn phòng nhỏ hẹp 30m vuông với một cái bàn cùng bốn cái ghế cũ, đột nhiên đông nghịt người.
Từ Khâm không đến một mình.
Ngoài hai hàng quân lính đứng canh cửa ở ngoài ,theo sau còn hai thư kí, hai luật sư và hai vị bác sĩ tư nhân.Những con người tài giỏi của xã hội mới này lấp đầy một phòng khách cũ kỹ,tạo nên một tầng áp lực vô hình.Mà người tạo ra áp lực tớn nhất là Từ Khâm , đang âm trầm ngồi trên chiếc ghế dựa duy nhất trong phòng.Anh là Alpha mạnh mẽ sinh ra để làm người đứng đầu quân đội.
Chỉ cần ngồi im một chỗ như thế, cũng khiến sống lưng người khác lạnh buốt tê tái.Mộc Du đứng giữa đám người do dự nhìn những người trong phòng khách, cố gắng đoán ý định đến đây hôm nay của Từ Khâm nhưng đoán không được.Mộc Du hỏi thẳng: - Không biết Từ tiên sinh mang người đến đây gặp tôi như vậy, là muốn cùng tôi thương lượng chuyện gì?Ánh mắt lạnh lẽo của Từ Khâm nhìn thẳng và Mộc Du, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá không sót chỗ nào.Từ khâm từ nhỏ tính đã rất thẳng thắng , hiện tại cũng vậy.- Tôi muốn bao nuôi cậu.
Đọc chương mới nhất tại wattpadMộc Du sững sờ, có chút nghẹn lời không ngờ vị chủ nhận họ Từ này có thể nói ra những lời như vậy.Từ Khâm im lặng một lúc, để Mộc Du suy nghĩ vài phút rồi nói tiếp: - Tôi biết cậu sống đến bây giờ cũng không dễ dàng gì , theo điều tra qua nhà họ Diệp còn đang nợ một khoảng tiền cờ bạc lớn không có cách nào trả được , cả Diệp gia chỉ trông cậy mỗi mình cậu đi làm trên thành phố.
Nhưng nếu cậu đồng ý chuyển về bên cạnh tôi, khoảng nợ đó tôi sẽ lo liệu , còn cho Diệp gia sống sung túc.Tại sao Từ Khâm lại giúp đỡ Diệp Gia?Từ Khâm không phải là người làm từ thiện.Mộc Du nhìn một lượt những người xung quanh.
Mấy vị thư kí luật sư cũng bác sĩ vẫn trầm mặc , đầu nhìn mũi mũi hướng chân , im lặng làm tượng.Mộc Du hỏi Từ Khâm: - Từ tiên sinh, nếu theo như lời ngài nói , Tôi phải lấy thứ gì trao đổi với ngài ?Cậu sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng Từ Khâm không có toan tính nào.
Thế nhưng đừng nói cậu có tài sản gì gì đó , đến bản thân hiện tại tự nuôi sống bản thân còn không nổi thì có gì lọt vô mắt Từ Khâm?Trong phòng lại lâm vào im lặng vô hạn.Từ Khâm bắt chéo chân ngồi trong phòng không nói gì , chỉ động mi nhìn chằm chằm cậu.Hai người đang ngồi đối diện nhau.Điều nay làm Từ Khâm dễ dàng quan sát Diệu Mộc Du.Hôm nay Mộc Du mặc một chiếc áo len dày cao cổ, bờ vai thẳng, thắt lưng gầy , Ánh đèn vàng chập chờn trong phòng phản chiếu làn da yếu ớt trắng nhợt của Mộc Du.
Hai mươi ba tuổi, ánh mắt trong veo điềm tĩnh đến lạ , nhìn thấy người khí thế vọng trọng cũng không chút rung động làm Từ Khâm nhớ đến đã từng có một người có đôi mắt như thế ,đáy mắt sâu như nước hồ thu đọng lại.Một vẻ đẹp từng xem là hiếm có tưởng chừng đã vĩnh viễn biến mất, nay lại một lần nữa xuất hiệnTừ Khâm thu hồi ánh mắt đánh giá, nhẹ giọng mở lời : -Tôi không thích vòng vo, nên nói thẳng .Giọng trầm của Từ Khâm đặc biệt rõ ràng ,Âm thanh vẫn lạnh lẽo và êm tai như xưa.Nhưng trái tim của Mộc Du cố tình đập nhanh một cách kỳ lạ, luôn cảm thấy sẽ xảy ra chuyện ngoài mong đợi của mình.- Thứ tôi muốn là khuôn mặt kia của cậu , tin tức tố của cậu, con người của cậu..