Tổng Tài Gian Ác

Nha đầu đó dám nói anh là đồ quái gở, anh không phải mấy ngày trước uống rượu say kiếm cớ nhảy lên giường Tiêu Dật Nhiên ngủ một giấc, thế mà cô ta nói anh là làm trò quái gở.

“ Mễ Lam cô là nha đầu đáng chết, cô nói ai là đồ quái gở chứ?” Anh ta không cam lòng ngăn Mễ Lam lại trước mặt.

“ Đừng cho rằng tôi không biết anh đặc biết thích Dật Nhiên, đáng tiếc Dật Nhiên của chúng tôi không thích đồng tính.” Mễ Lam chẳng thèm nể nang mà nói.

Tịch Dương tức mình đẩy cô đến góc tường, khuôn mặt hằm hè tức giận nhìn cô: “ Có cần tôi chứng minh cho cô thấy tôi không phải đồng tính không?”

Mễ Lam chớp chớp đôi mắt to tròn, khuôn mặt nhỏ hơi đỏ lên, ra sức đẩy anh ta ra, nhưng Tịch Dương sống chết không chịu buông.

“ Này, hai người đang làm cái gì thế? Trong biệt thự của tôi nghiêm cấm làm trò sex ở nơi công cộng như thế này.” Tiêu Dật Nhiên nhoài người ở lan can tầng hai, nhìn cảnh nóng sốt trong phòng khách tầng 1 một cách đầy hứng thú.

Hai người ngượng ngùng, trong khoảnh khắc đẩy đối phương ra.

“ Dật Nhiên, không thấy tiểu thư Hàn đâu nữa.” Mễ Lam ngẩng đầu nhìn Tiêu Dật Nhiên.

Nghe thấy thế, sắc mặt Tiêu Dật Nhiên trầm xuống.


“ Cái gì? Không thấy nữa?”

“ Căng thẳng gì chứ, tôi thấy ấy à, là cô ta tự đi mà không chào hỏi thôi.”

“ Tối hôm qua tôi vừa điều tra tài liệu về cô ta. Cô ta vừa về nước thì công ty của bố cô ta phá sản, hơn nữa bố cô ta vì bệnh tim đột nhiên chết, nhà cửa và tất cả tài sản trong nhà đều bị tòa án niêm phong, mọi người nói, cô ta có thể đi đâu được chứ?” Tiêu Dật Nhiên cau mày, trầm tư suy nghĩ.

“ Đáng thương thế sao?” Tịch Dương nét mặt đồng tình.

“ Hơn nữa, mua lại công ty của bố cô ta, là tập đoàn An Dương.” Tiêu Dật Nhiên luôn cảm thấy giữa hai người này nhất định có gì đó bí mật không để người khác biết.

Tịch Dương cau mày lại, lại là An Dương!

“ Tốc độ phát triển của An Dương không phải ở mức độ bình thường, từ lúc An Tử Thành tiếp nhận, An Dương chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủn đã mở thêm vài công ty lớn.” Tịch Dương nheo mắt lại, luôn cảm thấy tên An Tử Thành này không hề đơn giản.

“ Lý Khoa!” Tiêu Dật Nhiên gọi với ra ngoài cửa một tiếng.

Cơ thể người đàn ông đó nhanh như bóng ma xuất hiện trong phòng khách.


“ Thiếu Gia.”

“ Lập tức đi điều tra Hàn Gia Lệ bây giờ ở đâu, nhân tiện.........điều tra do thám An Tử Thành.”

“ Vâng, Thiếu Gia.” Lý Khoa gật đầu hướng về Tiêu Dật Nhiên, quay người nhanh chóng đi ra khỏi biệt thự.

..........

Bạch Gia.

“ Mẹ, Hàn Gia Lệ đứa con gái đĩ thõa đó đang ở trong nhà của anh Tử Thành.” Bạch Phi Phi khóc lóc vùi đầu vào lòng Triệu Mẫn.

“ Cái gì? Hàn Gia Lệ vẫn ở nhà họ An sao?” Triệu Mẫn không dám tin nhìn Bạch Phi Phi, vốn dĩ cho rằng An Tử Thành ngủ chán một đêm sẽ đạp cô ta đi, không ngờ sự việc còn phức tạp hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

“ Phi Phi à, đàn ông đều có thói trăng hoa, con gả về đó chẳng qua cũng chỉ là hôn nhân thương nghiệp, cho nên chuyện riêng tư của An Tử Thành con không cần phải quan tâm quá nhiều, con có nhà họ Bạch chống lưng, tiểu tử đó sẽ không dám ức hiếp con đâu.” Triệu Mẫn vỗ vỗ lưng Bạch Phi Phi, an ủi xoa dịu cô ta.

“ Mẹ, con phát hiện con thật sự thích anh Tử Thành, con không muốn bên cạnh anh ấy có bất cứ người phụ nữ nào.” Bạch Phi Phi giậm chân không cam lòng.

“ Phi Phi, lẽ nào con không biết? Hàn Chí Vĩ và An Tử Thành có thù oán, hơn nữa còn không đội trời chung, hắn ta giữ Hàn Gia Lệ bên cạnh chẳng qua chỉ là hành hạ cô ta mà thôi, sao có thể yêu được cô ta chứ, cho nên con yên tâm làm thiếu phu nhân của Lạc Gia, con đĩ Hàn Gia Lệ này không làm gì nổi con đâu.” Triệu Mẫn cười mãn nguyện.

Bạch Phi Phi đột nhiên cảm thấy như tỉnh ngộ ra điều gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận