Triệu Tuệ An lờ mờ tỉnh dậy , tay đã bị trói lại .
" Các người là ai , tại sao lại bắt tôi ?"
" Phu nhân của Hoắc Kiến Vũ đúng là hơn người , đã bị bắt tới đây mà còn không biết sợ " Hạ Lưu Vỹ cười nói
" Anh muốn bắt tôi để khống chế Kiến Vũ sao?" Cô cười nhạt
" Xem ra cô cũng thông minh đấy "
" Vậy thì anh bắt nhằm người rồi , Kiến Vũ sẽ không bao giờ đến đây đâu "
" Sao? Cô là đang tính kế với tôi " anh đi lại nâng cầm cô lên
"Hôm trước cô cũng nói với tôi là sẽ ly hôn còn ra nước ngoài ,nhưng giờ xem cô đang ở đâu? " Võ Anh Thư tức giận nói
Hạ Lưu Vỹ nhếch môi cười .
" Hèn gì mà anh ta bảo vệ cô như vậy.
Còn hâm dọa cả tôi "
" Triệu Tuệ An cô giỏi lắm dám lừa cả tôi , cô coi tôi là con ngốc sao?" Võ Anh Thư đi lại nắm lấy tóc Triệu Tuệ An
Triệu Tuệ An nhắm mắt lại cam chịu , trên mặt không hề lộ ra vẻ đau đớn sợ sệch gì cả .
Võ Anh Thư tức giận vì thấy thái độ xem thường của Triệu Tuệ An mà xô mạnh cô nằm dưới nền .
" Con điếm mày khi dễ tao sao? " cô ta tức giận tính xông lại đánh
" Dừng lại và câm miệng " Hạ Lưu Vỹ nghiến răng nói
Nếu không phải vì muốn chọc tức Hoắc Kiến Vũ và chơi người phụ nữ của anh ta thì anh cũng sẽ không cứu làm gì cho mệt óc .
" Lưu Vỹyyy "
" Câm miệng lại , hạng người như cô mà chửi người ta là điếm sao? "
"Vỹ , anh nói gì vậy.
Sao anh lại la em , em là người phụ nữ của anh cơ mà "
" Tôi bảo cô câm miệng lại ,nếu không đừng trách tôi " Anh dơ súng ngay đầu Võ Anh Thư nói
Võ Anh Thư sợ đến nỗi chân quỵ xuống không dám nói một lời .
" Triệu Tuệ An con gái duy nhất của tập đoàn Triệu thị , quả là có cốt cách cao sang , không sợ hãi trước bắt cứ lời đe dọa nào .Nhưng cô có sợ không khi tôi và cô làm tình trước mặt Hoắc Kiến Vũ " hahaha Hạ Lưu Vỹ cười điên dại
" Anh dám ? " Triệu Tuệ An nghiến răng trừng mắt nói
" Tôi có gì không dám ? Hôm nay tôi nhất định để Hoắc Kiến Vũ đau khổ cầu xin dưới chân tôi"
" Anh "
" Thật ra tôi cũng muốn thử hương vị vợ của Hoắc Kiến Vũ như thế nào ? , con đàn bà dâm đảng kia thì Hoắc Kiến Vũ không chơi nhưng chẳng lẽ vợ mình mà hắn không chơi sao? ." Hạ Lưu Vỹ nhếch môi cười vuốt nhẹ lên mặt Triệu Tuệ An
" Bỏ bàn tay dơ bẩn của anh ra " cô trừng mắt nói
" Một lát cô sẽ thuộc về tôi thôi ,lúc đó xem xem tôi có hơn Hoắc Kiến Vũ chồng cô em không "
" Cặn bã , anh giỏi thì giết chết tôi đi "
" Yên tâm , sau khi chơi cô em xong ,tôi nhất định sẽ tiễn 2 vợ chồng xuống đoàn tụ với ba mẹ em mà.
Em xem tôi có để em chịu thiệt thòi không ? "
" Đê tiện "
" Cứ chửi thoải thích ,nhưng phải giữ sức một lát còn phải rên rĩ dưới thân tôi đấy " Hạ Lưu Vỹ cười lớn
Trong lòng Triệu Tuệ An bây giờ cảm thấy rất bất an , lo lắng cho Hoắc Kiến Vũ.
Hơn bao giờ hết bây giờ cô lại muốn Hoắc Kiến Vũ cứ độc ác tàn nhẫn mà bỏ cô ở đây đừng đến .Thà cô chết chứ không muốn bị làm nhục còn phải trước mặt Hoắc Kiến Vũ và đều quan trọng hơn hết là Triệu Tuệ An lo cho sự an toàn của anh .
" Kiến Vũ " cô gọi tên anh mà nước mắt rơi
" Sao ? muốn nói chuyện với nó không "
" Muốn , tôi muốn nói chuyện với anh ấy " Cô gật đầu lia lịa .
" Được "
Hạ Lưu Vỹ là muốn dùng lời nói của Triệu Tuệ An mà chọc điên Hoắc Kiến Vũ .
(" Alo ") giọng Hoắc Kiến Vũ gấp gáp
" Haha Hoắc Kiến Vũ anh là lo cho vợ mình sao?.
Yên tâm cô ta vẫn rất tốt "
(" Mày tốt nhất đừng đụng đến vợ tao ")
Hạ Lưu Vỹ chuyển điện thoại cho Triệu Tuệ An
" Kiến Vũ , đừng đến , đừng đến đây " Giọng cô gấp gáp nói
(" Tuệ An em không sao chứ? , anh sẽ đến cứu em , em đừng sợ ")
" Kiến Vũ làm ơn đừng đến , đừng đến , cứ mặc kệ em "
Cô khóc khi thấy Hoắc Kiến Vũ hết lòng quan tâm mình , như vậy cũng đã an ủi cô lắm rồi.
Triệu Tuệ An không còn gì quyến tiếc nữa .
(" Không , anh đang trên đường tới , anh sẽ cứu em bù đắp quá khứ cho em ")
" Kiến Vũ đừng tới , xin anh , anh đã bù đấp hết cho em rồi.
em cảm thấy rất vui.
Nên anh quay về đi đừng tới đây "
Hạ Lưu Vỹ thấy vậy liền tắt điện thoại kéo Triệu Tuệ An ngồi dậy
" Hoắc Kiến Vũ có vẻ rất yêu thương em , như vậy trò chơi này rất hấp dẫn "
Triệu Tuệ An dựa người về sau phía tường , mắt nhắm riềng.
Cô sợ , sợ lắm .
Võ Anh Thư nhìn nghe thấy cảnh tượng này mà không khỏi hoảng hốt.
Cô bây giờ rất mong thoát khỏi đây , con người của Hạ Lưu Vỹ quá đê hèn độc ác .
" Cô ta mấy đứa muốn gì cứ tự nhiên đi , " Anh chỉ Võ Anh Thư và nói với thuộc hạ của mình
" Cảm ơn lão đại " bọn chúng cười ngất
" Thả tôi ra , các người dẫn tôi đi đâu vậy ? Hạ Lưu Vỹ anh mau thả tôi ra "
Võ Anh Thư bị thuộc hạ của Hạ Lưu Vỹ kéo vào tầng trên để làm chuyện đại sự.
Triệu Tuệ An nhìn thấy mà rùng mình , cô không muốn mình bị như vậy, thà cô chết chứ không muốn mình bị làm nhục thất thân
" Lão đại , Hoắc Kiến Vũ đã tới "
" Ừ , cứ cho hắn ta vào "
Triệu Tuệ An nghe được Hoắc Kiến Vũ đã tới mà lòng dâng lên lo sợ , cứ thế mà nước mắt tuôn.
Triệu Tuệ An cố gắng nín khóc để anh cảm thấy yên tâm .
" Hoắc Kiến Vũ.....!Anh cũng rất nhanh tìm đến nơi này , quả là một người thông minh như lời ca ngợi của mọi người ".