Hoắc Kiến Vũ bật cười thành tiếng ngồi dậy dang rộng hai chân cô ra đâm mạnh vào bên trong.
"Sao làm nhiều lần như vậy mà vẫn chặt khít thế nhỉ "Anh thở dốc nói
"Á ...!Ưm..."
" Bà xã thả lỏng ra em , như vậy anh mới di chuyển được "
N
Triệu Tuệ An thả lỏng cơ thể , Hoắc Kiến Vũ ra vào điên cuồng, đã một tháng anh chưa gần gũi lần này nhất định phải cho thỏa mãn mới chịu tha
" Em Em ưm...ông xã chậm..."
" Um ưm ưm...Á"
" Em ..ưm...ưm"
"Ông xã chậm...ưm ưm chậm lại"
Hoắc Kiến Vũ bây giờ đã không còn nghe lọt tại từ gì cứ ra vào như lũ bão.
Điện thoại từ bàn làm việc cứ reo liên tục nãy giờ
Hoắc Kiến Vũ ra vào rồi rút ra bắn lên người cô , Cả hai nằm lên nhau thở dốc.
" Ông xã điện thoại reo kìa" Cô đập tay lên lưng anh
" Kệ nó , điện chán thì nghĩ"
Hoắc Kiến Vũ lại tiếp tục hành trình cày cấy lên người Triệu Tuệ An đến tận 6h tối anh mới chịu buông tha.
"Thỏa mãn chưa ?"
Cô nằm nhìn anh mặc quần áo vào mà tức muốn đập đầu
" Chưa , không phải em than đói thì chúng ta hôm nay sẽ ngủ lại đây"
" Áo em bị anh xé đứt hết nút rồi , làm sao mặc "
Cô nằm nhìn anh mặc quần áo vào mà tức muốn đập đầu vào gối
" Chưa , không phải em than đói thì chúng ta hôm nay sẽ ngủ lại đây".
"Áo em bị anh xé đứt hết nút rồi , làm sao mặc"
Hoắc Kiến Vũ không nói gì đi lại tủ quần áo lấy một chiếc đầm cùng đồ lót giơ lên trước mặt cô rồi cười
Triệu Tuệ An nhìn thấy liền cầm gối đánh túi bụi vào người anh.
" Hoắc Kiến Vũ đáng chết , anh dám dẫn phụ nữ vào đây còn có cả đồ cô ta nữa sao?"
"Anh biến đi, anh đi chết đi, dám cho em mặc đồ nhân tình anh sao?" Cô
vừa đánh vừa chửi
" Gì vậy? " Hoắc Kiến Vũ bị đánh oan uổn mà không hiểu chuyện gì?
" Anh dám dẫn nhân tình anh vào đây làm chuyện này sao? Em sẽ đi mét mẹ
" Gì ? nhân tình nào?" Anh cầm chiếc gói lại
" Vậy đồ đâu anh có?" Cô trừng mắt
" Bà Hoắc à , đồ này anh chuẩn bị cho em, nhân tình nào mà chui vào đây được"
" Thật không ?"
" Em có thể đem đóng đồ trong tủ đi kiểm tra , hoàn toàn là đồ mới và còn là phiên bản giới hạn"
" Sao không nói sớm" Cô giật đồ từ tay anh
" Bà Hoắc , anh chưa kịp nói thì đã bị em đánh"
"Ấy chà chà đồ đẹp thật "
Hoắc Kiến Vũ nhíu mài không vui liền giật lại đồ , Anh đã chuẩn bị sẵn đồ cho cô để khi tới đây có đồ để mặc , vậy mà bị cô hiểu lầm còn bị đánh bị chửi
" Đừng có mặc , đồ của nhân tình anh , anh sẽ đem quăng bỏ hết"
" Hoắc tổng , anh giận sao? thôi thì em chịu thiệt mặc đồ của nhân tình anh , chứ em đâu có đồ để mặc "
"Triệu Tuệ An " Anh nghiến răng , vậy mà cô còn trêu trọc được
"Hừm" Cô lấy chăn che ngực lại , làm mặt vô tội
Hoắc Kiến Vũ thấy cô như vậy liền nỗi giận đùng đùng quăng chiếc đầm xuống giường rồi mở cửa đi ra ngoài
Triệu Tuệ An thấy vậy liền ngã người nằm xuống bật cười thành tiếng cười đến nỗi ôm bụng.
Cô lấy chiếc đầm vào phòng tắm , tắm rửa sạch sẽ rồi mặc vào , dây kéo ở phía sau cô cố tình không kéo mà đi ra nhờ anh kéo dùm .Cô đi ra thì thấy anh đang tức giận ngồi ở sofa ,đi lại quay lưng về phía anh
" Ông xã kéo cho em , em không kéo được"
Hoắc Kiến Vũ đưa tay kéo mà muốn rách cả chiếc đầm.
Triệu Tuệ An mím môi cười hai tay ôm mặt anh
" Lại giận rồi?"