" Không xuống, không đóng cửa thì thế nào ?" Anh nhướn mày nói
" Được , em chìu anh" Cô nói mà gỡ dây áo mình xuống làm lộ bộ ngực tấm tít dấu hôn của anh khi chiều
"Aaaaaaaa " "aaaaaaaa" "aaaaaaa"Cô hét lên
"Triệu Tuệ An em làm gì vậy?"
Hoắc Kiến Vũ giật mình vội rời khỏi người cô đi đóng cửa khóa chốt lại.
Anh chỉ là hù dọa cô chứ đâu có ý định làm thật , cơ thể của cô chỉ anh nhìn mà thôi.
Chỉ tiếc anh không phải bác sĩ
" Hửm , làm tình đó , không phải anh nói làm tình không đóng cửa kích thích lắm sao? Sao anh đóng cửa lại rồi"
"Triệu Tuệ An"
" hahahaha " Triệu Tuệ An kéo dây áo lên ôm bụng cười ngất
Hoắc Kiến Vũ tức giận đá sofa cái rầm làm ngã lăn.
Triệu Tuệ An thấy mình sắp chọc tức điên Hoắc Kiến Vũ mà mến môi không dám nhúc nhích.
Hoắc Kiến Vũ mặt đỏ ngầu leo lên giường đắp chăn tới ngực nhắm mắt.
Anh sắp phát điên lên rồi , nếu là người khác anh nhất định cho đi đầu thai
"Ông xã xin lỗi mà , anh đừng tức giận nữa " Cô biết mình hơi quá đáng nên liền năn nỉ
" Ông xã" Cô lây lấy người anh
" Ông xã em không chọc giận anh nữa đâu"
Triệu Tuệ An thấy mình thật sự chọc điên anh rồi liền chèo lên bụng anh ngồi năn nỉ
" Ông xã không phải khi nãy anh muốn sao , em chiều anh nha " Cô vừa ngồi vừa vuốt ve ngực anh
"Ông xã em biết lỗi rồi mà , tha lỗi cho em đi " Cô nằm xuống người anh
"Em lỗi gì ?"
"Em chọc giận anh , em kéo dây đầm xuống"
"Ông xã , ông xã"
Triệu Tuệ An hôn chụt chụt và môi anh nhưng Hoắc Kiến Vũ không nhúc nhích.
Hết cách cô sử dụng nước mắt của mình ra để uy hiếp anh
" huhu....hức ...ông xã em biết lỗi rồi cơ mà ...hức ...huhu"
Hoắc Kiến Vũ mở mắt ngồi dậy kéo theo cô , cô như con sam bám dính anh.
"Ai làm gì em khóc ? Đừng trẻ con nữa được không ?"
"Híc híc híc" cô vội lau nước mắt cắn cắn môi nhìn rất tội nghiệp
" Xuống khỏi người anh đi"
"Không"
Triệu Tuệ An ôm chầm lấy anh , qua một lúc thấy anh không nhúc nhích liền buông ra nhìn anh.
Triệu Tuệ An gỡ dây áo mình xuống lộ ra bầu ngực mỉm cười nhìn anh
" Ông xã anh thấy thế nào?"
Hoắc Kiến Vũ kéo dây áo lên kéo cô đặt sang bên giường , anh đâu thể nào dễ dàng tha thứ cho cô như vậy.
Hoắc Kiến Vũ nằm quay lưng với cô , Triệu Tuệ An tức muốn xỉu .Ngồi nghĩ nghĩ gì đó rồi xuống giường lại tủ lấy áo khoát lông mặc vào đi ra khỏi phòng.
Triệu Tuệ An nói trong lòng nếu mỹ nhân kế không dỗ được thì đành khổ nhục kế thôi
Triệu Tuệ An đi xuống xích đu ngoài vườn hoa ngồi ,cô đảm bảo một lát thế nào Hoắc Kiến Vũ cũng sẽ đi xuống Nghe tiếng bước chân cùng hương quen thuộc của anh cô liền giả trò tủi thân
" Híc ...Kiến Vũ em biết sai rồi mà...híc...!sao anh lại giận em" Cô nói mà giả bộ quơ quơ tay vào cánh hoa.
" Hắc ...híc ..híc"
" Đủ chưa? "
Triệu Tuệ An quay qua đứng dậy đi lại gần anh trách móc
" Anh mặc kệ em đi , mặc kệ em như mấy tháng trước bỏ em một mình chạy đến mộ ba mẹ vậy đó"
Triệu Tuệ An nói xong muốn cắn lưỡi chết ngay lập tức , cô là đang dỗ ngọt
mà hình như lỡ lời rồi thì phải Hoắc Kiến Vũ chiều giờ bị cô chọc điên mấy lần lại cộng thêm lần này , mặt anh bây giờ rất khó coi.
"Em ..em" Cô cắn cắn môi không dám nói gì